Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1126 - Từ trường đặc thù

. . . .

Nhật nguyệt giao hỗ, hai vầng minh nguyệt, Côn Luân Khư hiện.

Những chữ này khái quát điều kiện để mở ra Côn Luân Khư.

Hiện giờ điều kiện đã thỏa, rốt cuộc hình dạng Côn Luân Khư cũng nổi lên.

Là một vùng phế tích cổ xưa từ dưới trồi lên.

Tường đá ngổn ngang, rêu xanh bò đầy những bức tường đá vụn kia.

Gió đến không ngừng vù vù thổi qua.

Trông cũng không có chỗ huyền diệu gì, chỉ là một vùng phế tích cũ nát.

Diệp Thu Bạch quay đầu hỏi Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc lắc đầu nói:

Khi đoàn người Diệp Thu Bạch và đám người Tống Từ bên Giám Sát Thánh Điện đến nơi này.

Bất quá cũng không cần Diệp Thu Bạch nhắc nhở, khi Côn Lôn Khư xuất hiện, Tiểu Hắc đã buông tâm thần dò tìm một vòng nhưng đáng tiếc là không phát hiện được gì.

Côn Luân Khư không có một địa phương nào đặc biệt tiến vào.

Mục Phù Sinh gật gật đầu.

Thế nhưng cẩn thận cảm nhận lại cảm nhận được phía trước là một vực sâu.

"Không chỉ không phát hiện gì..."

Bốn phương tám hướng đã sớm tổn hại không chịu nổi.

Sâu không lường được, nhìn không thấu.

Tất nhiên là Diệp Thu Bạch nói tới một trong ba hồn của Tiểu Hắc.

"Ai, sao bọn họ lại trực tiếp đi vào?"

"Cảm nhận được nó ở đâu không?"

Mộc Uyển Nhi chỉ về phía ba người Tống Từ hỏi.

"Mà còn cảm thấy nơi đây có vẻ quá yên tĩnh, giống như bị người ta phá hư, đồ vật bên trong đều bị mang đi.

"Không sai, tựa hồ chỉ là một mảnh phế tích bình thường mà thôi."

Giám Sát Thánh Điện... Rốt cuộc là một thế lực như thế nào đây?

Vì sao bọn họ hiểu rõ chuyện bên trong này như vậy?

"Có thể cảm nhận được một khí tức đặc thù, hình như có chút giống với trận pháp? Là một loại từ trường đặc thù nào đó."

Đám người Diệp Thu Bạch thấy thế cũng khẽ nhíu mày.

Chuyện này liên quan đến công pháp và con đường tu luyện.

Chỉ thấy Tống Từ và Uông Kinh Châu, Túc Trình nghênh ngang đi vào trong Côn Luân Khư, giống như đã biết chỗ huyền diệu trong đó.

Không biết từ lúc nào, Phương Khung đã sớm nhìn chằm chằm vào Côn Luân Khư.

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Phương Khung.

"Trận pháp? Đây không phải sở trường của Phương sư đệ sao?"

Không phải Giám Sát Thánh Điện chưa từng tiến vào cổ chiến trường sao?

"Nhưng lại như có như không, ta cũng không cách nào xác định."

Ninh Trần Tâm am hiểu cảm nhận khí tức.

Chuyện này không có liên quan gì đến cường độ thần hồn, bằng không thì Mục Phù Sinh là người có lực lượng thần hồn cường đại nhất đã cảm giác được rồi.

Bất kể là mở ra Nguyệt Thần Thạch Sơn hay tình huống phân chia cổ bộ cổ chiến trưởng, mỗi một lần hành động đều có mục tiêu rõ ràng!

Ninh Trần Tâm gật gật đầu rồi lại lắc đầu, trong giọng nói tràn ngập sự khó hiểu.

"Sư đệ, có phát hiện gì không?"

Lúc này Hồng Anh chú ý tới Ninh Trần Tâm, khẽ nhíu mày trầm tư, hỏi:

Ở quanh thân hắn có tràn ngập khí tức trận linh.

Tạo Hóa Trận linh thể hoàn toàn triển khai!

Từng trận linh giống như tinh linh lặng lẽ bay vào trong Côn Luân Khư, tựa như đang tiến hành câu thông với khí tức trong đó!

Thế nhưng trong quá trình xoay vòng, trận linh không ngừng bị bài xích.

Điều này cũng làm cho Phương Khung cảm thấy khó hiểu.

Bài xích cũng là một cách giao tiếp.

Đã có sự phản ứng, có nghĩa là cỗ khí tức huyền diệu trong Côn Luân Khư đúng là liên quan đến trận pháp.

Sau khi Phương Khung nói ra tình hình, mọi người cũng khó hiểu.

Thạch Sinh gãi đầu nói:

Ninh Trần Tâm bên cạnh cũng nở nụ cười nho nhã hiền hòa.

"Đúng vậy, dù sao cũng có người giúp chúng ta."

Diệp Thu Bạch cũng cười nhạt gật đầu:

"Vậy không cần chúng ta đi làm chuyện này rồi."

Nghe xong, Mục Phù Sinh lại cười nói:

"Như vậy trận linh của ta mới có thể tiến hành câu thông với trận linh trong Côn Luân Khư."

Tương tự như từ trường này vậy!

"Xem ra nghĩ đến vấn đề rồi."

Hồng Anh cười cười nói:

"Có đôi khi đầu óc Thạch sư đệ linh hoạt nhất nha."

Nghe vậy, Thạch Sinh sửng sốt, vò đầu cười nói:

"Vậy sao? Có thể giúp đỡ thì tốt quá."

"Hiện tại cần phải làm như thế nào?"

Phương Khung nhìn quanh một vòng rồi nói:

"Nếu có từ trường, như vậy nhất định phải tiến vào trong đó tìm được ngọn nguồn phát ra từ trường đồng thời thay đổi."

Nhưng sau khi trận kỳ thay đổi thì thiên địa quy tắc chi lực cũng sẽ khác đi một trời một vực.

Nói đơn giản một chút, trận pháp dùng trận kỳ câu thông với thiên địa quy tắc chi lực.

Nhưng trong thiên địa khác nhau, chỉ cần có một sự thay đổi nhỏ đều có thể tạo khiến thiên địa quy tắc chi lực biến đổi lớn!

Trận pháp mượn thiên địa quy tắc chi lực, dùng bản thân làm môi giới để thi triển.

Phương Khung sửng sốt, lập tức thông suốt!

"Không phải Ninh sư huynh đã nói có khí tức như từ trường sao? Có lẽ là từ trường này bài xích trận linh câu thông."

"Bọn họ đã biết chuyện nơi này, tự nhiên cũng biết nên phá giải từ trường như thế nào."

Nói cách khác, chỉ cần bọn họ chỉ cần ngồi làm ngư ông đắc lợi là được!

Nếu để cho Tống Từ biết bọn họ trở thành công cụ, e là sẽ tức hộc máu!

Quả nhiên sau khi đám người Diệp Thu Bạch tiến vào trong.

Nhất thời có một cơn bão cát đột ngột nổi lên.

Tường đá đổ nát thê lương bắt đầu nở rộ bạch quang.

Bạch quang tràn ngập khí tức trận pháp!

Từ trường đã thay đổi.

Phương Khung nhanh chóng thúc dục Tạo Hóa Trận Linh Thể, từng trận linh bắt đầu du đãng.

Lần này không có bị bài xích nhưng vẫn khiến cho Phương Khung kinh ngạc không thôi.

Trận pháp này là một kết giới trấn áp cực lớn.

Trong mỗi một bức tường đổ nát đều có một vật bị trấn áp.

Đợi đến khi bao cát tan đi, cảnh tượng chung quanh lại hiện ra.

Nhìn những vật lộ ra khí tức huyền diệu trong đống đổ nát, mọi người hơi hoang mang.

Thay vì nói là Côn Luân Khư... không bằng nói là tàng bảo địa."

Tống Kiêu cảm khái nói:

"Có lẽ đây là nơi mà vị tiền bối kiến tạo Côn Luân Khư mai táng đồ vật mình sử dụng."

Nghe được lời của Tống Kiêu.

Tiểu Hắc cũng sửng sốt.

Côn Luân Khư tồn tại từ mấy chục vạn năm trước.

Nhưng ba hồn sáu phách của hắn không thất lạc lâu dài như vậy!

Không phải chưa từng có người bước vào cổ chiến trường sao?

Vậy tại sao một hồn của hắn lại xuất hiện ở Côn Luân Khư?

Đồng thời Giám Sát Thánh Điện cũng biết rõ chuyện trong cổ chiến trường.

Chuyện này có liên quan gì hay không?

Hết thảy hiện tại khó bề phân biệt.

"Hả? Các ngươi giúp ta tiết kiệm công sức sao, lại trực tiếp mở trận pháp này ra."

Lúc này ba người Tống Từ đi tới.

"Thật khiến ta cảm thấy ngoài ý muốn."

Tống Từ lạnh lùng nói:

"Đám người các ngươi cái gì cũng biết?"

"Các ngươi có thể tùy tiện đi lấy bất cứ bảo vật nào trong Côn Luân Khư, nhưng ta muốn cảnh cáo các ngươi... Nếu dám cướp đồ với chúng ta, vậy các ngươi sẽ trở thành địch nhân số một của Giám Sát Thánh Điện, hiểu ý ta không?"

Đây là lời đe dọa nhưng lại giống như dụ dỗ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận