Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1374 - Kiếm cốt thành, Thanh Vân Kiếm Chủ!

Chỉ một quyền đã đánh nát tan cái mai to lớn, kiên cố của Huyền Vũ được mệnh danh là phòng ngự tuyệt đối!

Huyền Minh Thánh tử lập tức phun một ngụm máu tươi, ngất ngay tại chỗ!

Nhưng sau khi hắn ngất đi, có một luồng hắc quang bao quanh thân thể, khi hắc quang tiêu tán thì Huyền Minh Thánh tử cũng biến mất.

Còn hư ảnh Huyền Vũ trước khi biến mất vẫn nhìn chằm chằm Tiểu Hắc, trong đôi mắt tràn ngập phức tạp, kinh sợ...

Hư ảnh ma thần sau lưng Tiểu Hắc cũng dần tan biến, toàn bộ lực lượng còn sót lại đều trở về cơ thể.

Sau khi tung ra một đòn toàn lực này, sắc mặt Tiểu Hắc cũng không tốt lắm, cánh tay phải đầy máu.

Nhưng lại không giống như trước đó, cánh tay phải vỡ vụn, trực tiếp ngã xuống...

Tiểu Hắc nhìn về hướng Huyền Minh Thánh tử biến mất, cười lạnh một tiếng:

Hoang Quân không ngờ rằng không chỉ mình hắn không phải là đối thủ của Cửu Bạch Lộ, ngay cả khi cộng thêm tất cả những người khác cũng không đủ để Cửu Bạch Lộ đánh!

Bây giờ hắn và những người khác đều bị thương nặng, còn Cửu Bạch Lộ vẫn bình thản như ban đầu.

Lúc này Hoang Quân và những người còn lại đều quỳ một gối trên mặt đất, ôm vết thương thở hổn hển nhìn Cửu Bạch Lộ như tiên nữ.

Chỉ có thể bị động chịu đánh.

"Là Thánh tử của Huyền Vũ Thần Triều, người mang huyết mạch Huyền Vũ mười mấy vạn năm mới xuất hiện một lần, đương nhiên có nhiều thủ đoạn bảo vệ tính mạng, có thể thoát khỏi lăng mộ của Thân vương cũng là chuyện bình thường."

Khoảng cách giữa hai bên không chỉ một chút...

"Chạy rất nhanh!"

Trên người không hề có một vết thương, khí tức bình ổn.

Dù sao thì cũng là hoàng thất một trong ba đại Thần Triều ở Thiên Cơ, hùng cứ Thiên Cơ đại lục hàng chục vạn năm, nền tảng tự nhiên rất hùng hậu.

Đàm Tông Chiếu đi đến bên cạnh Tiểu Hắc, đưa ra một viên đan dược nói:

Lực lượng huyền diệu mà nàng thi triển quá kinh khủng, Hoang Quân và những người khác căn bản không có cách nào chống lại!

"Thế nào, còn muốn đánh nữa không?"

Sắc mặt bọn hắn vô cùng khó coi.

Hoang Quân xám mặt không trả lời.

Giống như không có chuyện gì xảy ra...

Cửu Bạch Lộ nhìn nhàn nhạt về phía đám người Hoang Quân, nói:

Những người đó vội vàng gật đầu.

Cửu Bạch Lộ gật đầu nói:

Vô số người cho rằng nàng chỉ là một bình hoa.

"Không đánh nữa, không đánh nữa!"

Lúc này, Diệp Thu Bạch trên đài cao đã không còn mềm nhũn như một bãi bùn, không có xương cốt chống đỡ, lúc này hắn đứng thẳng lưng, tay nắm chặt chuôi kiếm.

Nhưng người sau lưng hắn lại thay hắn trả lời.

"Phỏng chừng đang tiếp nhận truyền thừa."

"Xem ra đã vượt qua thời điểm nguy hiểm nhất rồi."

Không biết tiếng kêu thảm thiết trước đó đã dừng lại từ bao giờ.

Hoang Quân không phản bác, tự nhiên cũng cùng ý nghĩ.

Bây giờ xem ra không có mấy người biết thiên phú và thực lực kinh người của nàng!

Thấy vậy, Cửu Bạch Lộ cũng xoay người không nhìn bọn họ nữa, ánh mắt về phía Diệp Thu Bạch trên đài cao.

Tiểu Hắc, Thái tử và Đàm Tông Chiếu cũng ngưng trọng nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

"Nếu đã như vậy thì cứ đứng im một bên quan sát, nếu còn dám dị động thì các ngươi đừng hòng sống sót rời khỏi nơi đây."

Hoàng nữ Cửu Long Thần Triều hiếm khi lộ diện bên ngoài, được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân Hỗn Độn giới.

Đồng thời trong lòng cũng kinh ngạc vì thực lực của Cửu Bạch Lộ.

Sắc mặt Hoang Quân trông vô cùng khó coi, hắn chưa bao giờ bị một nữ đe dọa.

Hơn nữa lúc này khí tức Diệp Thu Bạch cũng có sự biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Trong cơ thể có kiếm khí không ngừng phun trào, tựa như từng tấc trên cơ thể đều trở thành kiếm vậy.

"Kiếm cốt đã thành."

Cửu Bạch Lộ đột nhiên lên tiếng.

Không chỉ Thái tử và Đàm Tông Chiếu, ngay cả Hoang Quân phía sau cũng biến sắc.

Thấy Tiểu Hắc có chút mơ hồ, Cửu Bạch Lộ lên tiếng giải thích:

"Cổ tịch ghi chép, ở Hỗn Độn giới này chỉ có Thanh Vân Kiếm Chủ trăm vạn năm trước thành tựu Kiếm cốt."

"Thanh Vân Kiếm chủ!"

Thái tử thất thanh: "Vị nhiếp chính vương của Hỗn Độn Thần Triều lúc đó sao! Thanh Vân Kiếm Chủ mà ngay cả Hỗn Độn Thần Triều Thiên tử cũng phải cung kính gọi một tiếng tiền bối?!"

Không giống với kiếm ý, cũng không giống với cảm ngộ trên phương diện kiếm đạo.

Kiếm cốt chính là thứ mà tất cả kiếm tu đều theo đuổi!

Thái tử gật đầu: "Như vậy Diệp huynh đã gặp được cơ duyên kinh thiên, Kiếm cốt thành, sau này kiếm đạo chi sẽ không có bất kỳ trở ngại nào!"

Cửu Bạch Lộ thì lắc đầu nói: "Chuyện này ta không biết rồi, bất quá tương truyền trước khi Thanh Vân Kiếm Chủ biến mất đã chia truyền thừa của mình thành bốn phần, e rằng đây là một trong số đó."

Nghe đến đây, Tiểu Hắc càng chắc chắn với suy đoán của mình.

"Chẳng lẽ Thanh Vân Kiếm Chủ có liên quan đến lăng mộ của vị Thân vương này?"

Tiểu Hắc nghe xong nhíu mày.

Thanh Vân Kiếm Chủ?

Dường như hắn từng nghe sư huynh nhắc đến cái tên này, hơn nữa lúc đó đã đạt được một phần truyền thừa của Thanh Vân Kiếm Chủ ở Thiên Kiếm Phong thuộc trung vĩ độ Phàm nhân giới.

Không ngờ Thanh Vân Kiếm Chủ này lại là người Hỗn Độn giới?

Có phải khoảng cách hơi lớn không?

Hơn nữa... Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, e rằng liên quan đến kế hoạch của người phía sau màn...

Cửu Bạch Lộ lắc đầu nói: "Kiếm cốt yêu cầu thiên phú thể chất, không phải cứ tiếp nhận truyền thừa là có thể thành tựu. Có thể thành tựu Kiếm cốt cũng nhờ thiên phú kinh thế của Diệp Thu Bạch."

Mọi người gật đầu, lúc này Đàm Tông Chiếu khó hiểu nói:

"Không phải Thanh Vân Kiếm Chủ là Nhiếp chính vương của Hỗn Độn Thần Triều? Địa vị cao quý như vậy, tại sao lại đặt truyền thừa ở trong lăng mộ của một Thân vương nho nhỏ?"

Cửu Bạch Lộ dường như nhận ra, liếc mắt nhìn Hoang Quân một cái, Hoang Quân lập tức đè nén tham vọng.

Lòng tham lam bắt đầu sôi sục.

Đó chính là truyền thừa của Thanh Vân Kiếm Chủ!

Hoang Quân nghe xong, hai mắt đỏ ngầu!

"Người đứng ở đỉnh phong kiếm đạo từ trước đến nay... Chẳng lẽ, thanh kiếm này ẩn chứa truyền thừa của Thanh Vân Kiếm Chủ?"

Đàm Tông Chiếu tiếp lời, ngưng trọng nói:

Kiếm cốt hoàn toàn dựa vào thiên phú và thể chất.

Thiên phú không đủ, thể chất không hợp.

Đều không thể thành tựu Kiếm cốt!

Nhưng bên ngoài cũng có một loại thuyết pháp khác, đó chính là cấy ghép!

Cho nên trăm vạn năm qua vẫn luôn có vô số kiếm tu tìm kiếm thi thể của Thanh Vân Kiếm Chủ, dù sao đã mất tích trăm vạn năm, bọn hắn đều cho rằng Thanh Vân Kiếm Chủ đã ngã xuống.

Vì vậy mới muốn tìm và cấy ghép Kiếm cốt từ cơ thể Thanh Vân Kiếm Chủ vào trong cơ thể mình.

Sắc mặt Đàm Tông Triệu trở nên ngưng trọng.

"E rằng Diệp huynh sẽ bị vô số kiếm tu để mắt tới."

Thái tử cũng nói: "Huống hồ nơi này là Hỗn Độn giới..."

Cửu Bạch Lộ nhìn Diệp Thu Bạch không nói gì.

Nàng có thể nhìn thấy một ít nhân quả trên người Diệp Thu Bạch.

Nhưng rất kỳ quái, hắn là một người có đại nhân quả, nhưng trong nhân quả màu vàng lại xen lẫn một mảnh hắc ám.

Điều này đại biểu cho tử cơ...

Sở hữu đại nhân quả nhưng lại kèm theo tử cơ to lớn, chuyện này quá mâu thuẫn.

Cửu Bạch Lộ chưa từng thấy qua nhân quả tuyến thế này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận