Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 898 - Nhiệm vụ thu đồ đệ đã lâu mới xuất hiện, Phương Khung

. . . .

Quan sát Tiên Vân trận, Lục Trường Sinh liếc mắt liền đoán được ý tưởng của Tiên Nhữ Thịnh.

"Kết hợp mê trận cùng với sát trận sao?"

Thật ra mê trận thông thường đều có hiệu quả mê hoặc chấn giết.

Nhưng đều là một ít mê trận cao cấp vốn có hiệu quả như thế.

Còn Tiên Vân trận của Tiên Nhữ Thịnh lại là tăng thêm một cái sát trận Tiên cấp bên trong!

Hai trận pháp Tiên cấp kết hợp lại, chuyện này đối với một Tiên trận sư như Tiên Nhữ Thịnh đúng là cực kỳ khó khăn.

Phóng mắt toàn bộ Tiên giới, e là không có Tiên trận sư nào làm được chuyện này.

Lục Trường Sinh nghe vậy chỉ vào trận pháp, tùy ý nói:

Tiên Nhữ Thịnh hơi sửng sốt:

Phải biết rằng trận pháp càng phức tạp thì càng khó có thể bị khám phá.

Uy năng của sát trận không được khống chế tốt dẫn tới trận cơ chủ thể mê trận của Tiên Vân trận không cách nào thừa nhận, lúc này mới dẫn khiến năng lượng trận pháp tiết ra, không cách nào dung hợp."

Tiên Hóa Huyền ở bên cạnh cũng kinh dị với nhãn lực của Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh suy nghĩ chút rồi giải thích:

Tiên Nhữ Thịnh mừng rỡ gật đầu:

"Ý tiền bối là. . . . . . Muốn hạ thấp uy năng của sát trận?"

Liếc mắt liền nhìn ra huyền cơ ẩn trong Tiên Vân trận.

"Tiền bối có nhãn lực thật tốt."

"Chuyện này không phải rất đơn giản sao?

"Nhưng mà cũng không thể làm cho uy năng của sát trận uy năng nội liễm quá mức, nếu như như vậy thì trận cơ của sát trận sẽ bị mê trận ảnh hưởng, không đạt được thế cân bằng, cũng không cách nào hoàn thành."

"Tiền bối, hiện giờ dù cho ta làm như thế nào cũng không thể hoàn toàn kết hợp mê trận cùng với sát trận, biến chúng thành một thể, dẫn tới không cách nào hoàn thành Tiên Vân trận."

Tiên Hóa Huyền bên cạnh tuy rằng nghe hiểu, nhưng mà để hắn vận dụng vào trận pháp thì lại cảm thấy mờ mịt.

"Có phải thế không."

"Nói đơn giản chính là muốn dùng hết khả năng làm cho uy năng của sát trận nội liễm, nội liễm đến tiếp cận trình độ mà trận cơ của mê trận có thể tiếp nhận."

Chỉ trong thời gian một ngày.

"Đa tạ tiền bối chỉ điểm!"

"Lại nghiên cứu chế tạo ra trận pháp mới sao? Không hổ là Tiên trận sư mà!"

Nghe Lục Trường Sinh chỉ điểm, hắn giống giải khai khúc mắc, vui vẻ cười nói:

"Đây là. . . . . . Hắn đã hoàn thành Tiên Vân trận rồi sao?"

Tiên Nhữ Thịnh thì hiểu rõ.

Không nghĩ tới tất cả đều là kết quả sau khi nghe Lục Trường Sinh chỉ điểm.

"Có thể hoàn thành Tiên Vân trận, e là hắn đã bước đi trước chúng ta. . . . . ."

"Dĩ nhiên để lão tiểu tử kia dẫn trước một bước. . . . . ."

"Ta hiểu được! Ta hiểu được!"

"Hơn nữa trông có vẻ là trận pháp Tiên cấp hoàn toàn mới."

Các Tiên trận sư khác cũng phát giác được chuyện này.

Đều dời sự chú ý đến chỗ ở của Tiên Nhữ Thịnh.

Nói lời cảm tạ xong Tiên Nhữ Thịnh liền bắt đầu bố trí Tiên Vân trận.

"Nơi đó. . . . . . Là chỗ của Tiên Nhữ Thịnh trưởng lão?"

Người bên ngoài nhìn vào chỉ thấy một biển mây mù thôi!

Tiên Vân trận vốn trông chật vật bất kham đã hoàn toàn bao phủ khu vực.

Giờ phút này.

Tiên Nhữ Thịnh nhìn Tiên Vân trận trước mắt, cười nói:

"Đa tạ Lục tiền bối chỉ điểm, sau đó ta có thể thổi phồng trước mặt mấy lão gia hỏa kia rồi."

Mấy lão gia hỏa trong miệng Tiên Nhữ Thịnh tự nhiên là các Tiên trận sư khác.

Lục Trường Sinh vẫy vẫy tay.

Ngay sau đó Tiên Nhữ Thịnh thu Tiên Vân trận lại.

"Lục tiền bối muốn rời khỏi Tiên Cung đi? Để ta tiễn ngươi?"

Nghe vậy.

Lục Trường Sinh nghĩ, có Tiên Nhữ Thịnh dẫn đường có lẽ sẽ bớt được một ít phiền toái không cần thiết.

"Trước đó, thời điểm Tiên Cung tuyển nhận đệ tử, người này có thiên phú không đủ tiêu chuẩn, cảnh giới cũng không được, không cách nào thông qua khảo hạch gia nhập Tiên Cung, sau đó liền quỳ gối ở nơi này."

Tiên Hóa Huyền vội vàng nói:

Loại chuyện này Tiên Nhữ Thịnh tự nhiên không có hơi đâu mà để ý tới.

Dù sao cũng là Tiên trận sư của Tiên Cung, địa vị cao thượng.

Tiên Nhữ Thịnh cũng liếc mắt nhìn một cái, ngay sau đó nhìn Tiên Hóa Huyền bên cạnh, hiển nhiên hắn cũng không biết.

"Người này là ai?"

Nhưng Lục Trường Sinh lại không có sốt ruột rời đi mà đưa mắt nhìn về phía cầu thang.

Tiên Cung nằm ở trên tầng mây.

Bình thường, đệ tử hoặc là những người khác muốn tiến vào Tiên Cung cần phải từng bước trên cầu thang từ mặt đất đi lên.

Ở trên cầu thang có một nam tử trẻ tuổi quật cường đang quỳ gối.

Quần áo rách nát, hơi thở uể oải.

Chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra người này đã tới cực hạn.

Dù sao thang trời lên Tiên Cung mang theo cả sự áp bách to lớn.

Mỗi một bậc, sự áp bách đều tăng thêm một phần.

Lục Trường Sinh đột nhiên có chút tò mò, hỏi:

"Ta liền đưa tiền bối đến nơi này, thật sự đa tạ Lục tiền bối."

Tiên Nhữ Thịnh ngừng lại, cười nói:

Tới cổng lớn Tiên Cung.

Bất kể là quy mô, đệ tử đều vượt xa những thế lực ở Phàm Nhân Giới.

Trên đường đi, Lục Trường Sinh lại một lần nữa cảm nhận được sự chênh lệch giữa Tiên Cung và các thế lực ở Phàm Nhân Giới.

Vì thế hắn liền gật gật đầu.

"Tính đến hôm nay đã được trăm ngày rồi đi."

"Hình như tên là . . . . . Phương Khung?"

Trăm ngày?!

Tiên Nhữ Thịnh hơi kinh hãi.

Thiên phú không tốt, cảnh giới không đủ.

Còn có thể quỳ trên bậc cao nhất của thang trời cả trăm ngày?

Lúc này, Tiên Nhữ Thịnh nhìn về phía nam tử đang quỳ, sắc mặt thay đổi.

"Trạng thái hiện giờ hình như đều dựa vào ý chí mà chống đỡ."

"Bất quá hẳn là cũng đã tới cực hạn. . . . . ."

Giờ phút này.

Quan thân Phương Khung đã không còn bao nhiêu tiên khí.

Lực lượng áp bách đè nặng lên thân thể dẫn tới thân thể Phương Khung không ngừng phát ra tiếng lạo xạo!

Nhưng dù như thế lưng Phương Khung vẫn thẳng tắp.

Ánh mắt vẫn quật cường.

Trong mắt tràn đầy quyết tâm.

Tựa như có thứ gì đó chống đỡ giúp Phương Khung không cách nào ngã xuống vậy.

"Đáng tiếc thiên phú, thể chất và cảnh giới đều không được."

Đánh giá một phen, Tiên Nhữ Thịnh lắc lắc đầu.

Bất đắc dĩ thở dài nói:

"Ý chí đúng là xuất chúng, thiên phú mà tốt thì phỏng chừng rất có tiền đồ, gia nhập Tiên Cung không có bất kỳ vấn đề."

Tuy rằng nghe có vẻ tàn khốc.

Nhưng đây là sự thật.

Không có thiên phú ở thì tu luyện từng bước khó khăn.

Tiên Nhữ Thịnh nhìn Phương Khung, khe khẽ thở dài, tựa hồ có chút không đành lòng, khuyên nhủ:

"Tiểu tử, từ bỏ đi, hoặc là đến thế lực khác, có lẽ còn có thể trở thành đệ tử nơi đó."

Lục Trường Sinh thì lại nhìn thoáng qua rồi tính rời đi.

Lúc này.

Phương Khung nghe được lời Tiên Nhữ Thịnh nói.

Cắn răng đáp:

"Thiên phú thật sự có thể đại biểu hết thảy sao?"

"Ta sẽ không từ bỏ, chỉ có Tiên Cung mới có thể giúp ta đạt được mục tiêu!"

Lục Trường Sinh đột nhiên ngừng lại.

Tiên Nhữ Thịnh thấy hắn dừng lại hơi sửng sốt.

"Tiền bối, làm sao vậy?"

"Là còn có chuyện gì muốn làm sao, cứ nói đi ta giúp ngươi làm thỏa đáng!"

Lục Trường Sinh không có trả lời.

Trong đầu có một lời kịch quen thuộc vang lên.

【 Ký chủ kích phát nhiệm vụ, xin Phương Khung làm đồ đệ. 】

【 Tên họ: Phương Khung 】

【 Thiên phú: cấp SSS 】

【 Tư chất: Tạo Hóa Trận Linh Thể 】

Lục Trường Sinh: "????"
Bạn cần đăng nhập để bình luận