Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 472 - Sâu trong sương đen

. . . . . . .

Đánh lén bất ngờ khiến tất cả mọi người đều giật mình.

Bọn họ không nghĩ tới Hình Vân sẽ nổi sát tâm mà ra tay với Lục Trường Sinh trong thời khắc quan trọng này.

Lực cũ đã cạn, lực mới chưa sinh.

Hơn nữa Lục Trường Sinh còn tập trung xuyên qua thạch đài.

Tất cả mọi người cho rằng Hình Vân sẽ đắc thủ, một tên siêu cấp thiên kiêu sẽ ngã xuống.

Quý Thiên Dao cũng khẽ cắn răng đánh ra một chưởng nhưng mà chung quy vẫn không kịp ngăn cản.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh kiếm mang theo chất độc bay về phía Lục Trường Sinh.

"Lục huynh, còn có bảy ngày nữa, cứ giữ lại thể lực đi."

Thân hình như cũ không có tạm dừng.

Quý Thiên Dao cũng bất đắc dĩ lắc đầu.

Ra tay đánh chết Hình Vân xong giống như chỉ là thuận tay, không hề ghé mắt nhìn.

Thần hồn câu diệt!

Phỏng chừng là thất bại.

Nhưng khi mọi người đều cho rằng Lục Trường Sinh đã vô lực xoay chuyển trời đất thì Lục Trường Sinh đột nhiên nhất tâm nhị dụng.

Hóa thành du long trực tiếp nhảy vào cơn sóng.

Mà nếu ra tay ứng phó đánh lén thì làm sao đột phá cơn sóng ngập trời đang ập tới kia chứ?

Một tia kiếm ý ngưng tụ sau lưng, không chỉ phá tan kế hoạch của Hình Vân mà còn trực tiếp xuyên thủng trán hắn khi hắn chưa kịp phản ứng.

Nhưng mà Lục Trường Sinh làm như không có nghe được gì hết.

Mọi người nhìn sang bờ bên kia tức khắc như bị sét đánh, mặt đều cứng lại.

Hình Thành cũng cười khổ, an ủi:

Bọn họ thấy được một nam tử áo trắng không có dính chút nước nào đang nhẹ nhẹ nhàng nhàng hạ xuống giống như trích tiên!

Những người xem đều bất đắc dĩ lắc đầu.

Nhưng mà. . . . . . Vì sao còn không có tiếng rơi xuống nước?

Bên kia, trước mắt Lục Trường Sinh xuất hiện ba nam tử trung niên.

Rốt cuộc nam tử này đến từ đâu?

Lục Trường Sinh nói:

Bị người khác quấy nhiễu mà vẫn có thể vượt qua chín tòa thạch đài sao?

Làm chuyện ngu ngốc sao?

Đây . . . . Đây là làm như thế nào?

Ngay sau đó liền rời khỏi nơi đây.

"Ngươi ở nơi này chờ trước, chúng ta sẽ đi điều tra rõ."

Ba tên nam tử trung niên nghe vậy cũng không mở miệng làm khó dễ mà gật đầu nói:

Ánh mắt Quý Thiên Dao bỗng rực sáng.

"Hắn muốn giết ta, cũng không thể để ta ngồi chờ chết chứ? Ta còn không phải thánh nhân nha."

Kẻ giết người thì sẽ bị người giết.

Lấy ơn báo oán?

Vì sao phía trước chưa từng nghe qua bất kỳ sự tích nào của hắn?

"Ngươi tạo sát nghiệt ở trong thôn?"

Chỉ nghe một người nam tử nói:

Ba nam tử trung niên đều là thôn dân trong Phàm Nhân thôn.

Lục Trường Sinh nhún vai, sau đó trở lại bờ bên kia.

Trong quá trình này thạch đài vẫn gây trở ngại như cũ.

Nhưng Lục Trường Sinh vẫn nhẹ nhàng vượt qua chín tòa thạch đài.

Mọi người xem mà trợn mắt há hốc mồm.

Đây còn là người sao. . . . . .

Y như đi dạo hậu hoa viên nhà mình vậy. . . . . .

Nhìn lại bọn họ?

Rất nhiều người đều không lên được tòa thạch đài. . . . . .

Lục Trường Sinh cũng không có để ý tới những người này mà đi về phía thi thể Hình Vân.

Hình Thành nghe vậy hoảng sợ nói,"Lục huynh, ngươi yên tâm! Về sau Hình gia do ta làm chủ, ta tuyệt đối sẽ không cho người Hình gia trả thù ngươi!"

Ta đây không muốn liên quan đến đám hồng nhan họa thủy các ngươi nha.

Không có chuyện mà ân cần, không lừa gạt cũng trộm cắp!

Lục Trường Sinh vội vàng lắc đầu.

"Có muốn ta hỗ trợ hay không?"

Quý Thiên Dao đã tới gần, cười nói:

"Xong việc."

Nhìn thấy cảnh này, mọi người cũng không biết nên nói cái gì.

Làm cái gì đây nha?

Chết cũng chết rồi, thế mà còn trút giận với thi thể sao?

Lục Trường Sinh sờ sờ cằm, nói:

"Vì để bảo đảm, thời điểm ra ngoài có nên thuận tay diệt Hình gia hay không?"

Mọi người:. . . . . .

Tốt xấu gì Hình gia cũng là thế lực đứng đầu Thiên Hà tinh vực.

Tuy rằng yếu nhất trong nhóm nhưng cũng không phải một tên "Tiểu bối" có thể nói diệt là diệt.

Làm xong hết thảy Lục Trường Sinh mới phủi phủi tay.

Một ngọn lửa xuất hiện bao bọc, thiêu rụi từng mảnh thân thể cắt nát.

Ngay sau đó Lục Trường Sinh thò tay khác ra.

Tức khắc huyết nhục bay tứ tung!

Lục Trường Sinh thò ra tay, một đạo kiếm ý bao bọc lấy thi thể Hình Vân!

Giờ phút này, tuy rằng Hình Vân đã chết nhưng trên mặt vẫn mang nụ cười vì kế hoạch sắp sửa được thực hiện.

Tuy rằng hắn không cho rằng hiện giờ Lục Trường Sinh có khả năng huỷ diệt Hình gia nhưng thiên phú yêu nghiệt thế này thì chắc chắn ngày sau sẽ là cự phách một phương.

Đến lúc đó diệt mất đi Hình gia cũng không phải là chuyện vô cùng đơn giản sao?

Loại người này dù không thể trở thành bằng hữu cũng tuyệt đối không thể đắc tội!

Quý Thiên Dao nhìn Lục Trường Sinh tránh nàng như tránh ôn thần, không khỏi lẩm bẩm bĩu môi nói:

"Ta đáng sợ lắm sao?"

Đúng vậy.

Không sai.

Mọi người cũng ngẩn ngơ.

Dao Trì Thánh Nữ Quý Thiên Dao có khi nào lộ ra tư thái tiểu nữ nhân thế trước mặt một tên nam nhân chứ?

Giống như đang làm nũng vậy. . . . . .

Lục Trường Sinh bất đắc dĩ nói:

"Tập trung lĩnh ngộ Du Long Thân Pháp rồi thông qua khảo nghiệm đi, thời gian có hạn."

Người này giống như đang giả vờ. . . . . .

Nhưng mà Lục Trường Sinh nói đúng.

Mọi người lập tức tập trung tinh thần, có người tiếp tục nếm thử.

Cũng có người bắt đầu khoanh chân ngồi xuống tìm hiểu Du Long Thân Pháp đã lĩnh ngộ từ vách đá. . . . . . .

Bên kia, ba vị thôn dân đã đi tới nhà trúc.

"Bái kiến tiên sinh."

Chỉ nghe tiên sinh nói:

"Việc này là do tiểu tử Hình gia, hắn chỉ bảo hộ chính mình mà thôi."

Ba vị thôn dân cũng không bất ngờ vì tiên sinh đã biết chuyện.

Không hỏi một tiếng liền biết ý đồ của bọn họ.

Bởi vì hắn là tiên sinh không gì không biết. . . . . . .

Ở sâu trong một nơi nào đó thuộc giới vực vĩ độ thấp.

Nơi đây bị khí đen dày đặc bao phủ.

Trong sương đen không có sự sống.

Có chỉ là vô số quỷ hồn không ngừng rít gào!

Đây là một tử địa!

Chỉ thấy một nam tử trắng nõn đi vào bên trong tử địa này.

"Không nghĩ tới nơi này còn có truyền thừa Quỷ tộc?"

Nam tử cười lạnh nói:

"Thật sự là trời không phụ ta!"

"Chỉ cần có được truyền thừa Quỷ tộc thì huyết mạch Quỷ tộc trong cơ thể ta sẽ càng thêm nồng đậm."

"Đến lúc đó đạp vỡ giới vực vĩ độ thấp chỉ là vấn đề thời gian. . . . . ."

Ngay sau đó nam tử liền đi sâu vào bên trong.

Ở nơi đó có một đài cao chọc trời thoáng ẩn thoáng hiện.

Đài cao bị vô số xiềng xích to lớn quấn quanh!

Giống như đang trấn áp thứ gì đó cực kỳ khủng bố. . . . . . .

Trước chín tòa thạch đài.

Cách thời điểm kết thúc chỉ còn lại hai ngày thôi.

Có người vẫn không cách nào vượt qua thạch đài thứ hai.

Cũng có người tiến bộ thần tốc.

Đã có thể đến được tòa thạch đài thứ bảy!

Còn Quý Thiên Dao thì là người kiệt xuất trong nhóm.

Đã tới tòa thạch đài thứ tám!

Đáng tiếc vẫn không cách nào vượt qua cơn sóng ngập trời kia.

Đây đã là lần thứ ba nàng thất bại.

Từ trong hồ nước đi ra, nàng chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, ngay sau đó nhìn về phía Lục Trường Sinh nói:

"Ngươi có thể chỉ điểm ta một chút sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận