Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 312 - Thi đấu tranh đoạt danh ngạch

Trong một khách điếm ở Nam Vực.

Nơi này cách Tàng Đạo thư viện Nam Vực không xa.

Liễu Tự Như đang ở bên trong.

Giờ phút này trước mặt hắn có một hình chiếu mờ ảo.

Thân hình chiếu hòa vào bóng tối, bị bóng tối che giấu.

Không thể nhìn rõ diện mạo và hình dáng.

Chỉ có thể loáng thoáng nhìn ra đây là một bóng người.

Có tiếng nói từ trong chỗ tối truyền ra.

"Cho nên cảnh giới của đối phương cao hơn ta ít nhất một cấp, hoặc có thể nói là từ một cấp trở lên."

Nghe Liễu Tự Như nói xong.

Liễu Tự Như gật gật đầu đáp: "Không sai, hơn nữa thực lực của đối phương vượt xa dự đoán."

Thực lực của Liễu Tự Như ở Ám Vực cũng có thể xếp vào hàng trung đẳng cao đẳng.

"A?"

"Có muốn phái thêm một Ngũ tinh chấp sự nữa tới giúp ngươi không?"

"Chuyện như thế nào rồi?"

Bóng người trong chỗ tối lên tiếng: "Như đã có thể xác định lần này Ám Bảng xếp hạng sai lầm."

"Ngươi đã nói rõ về Ám Vực mà vẫn bị từ chối sao?"

Liễu Tự Như trả lời nói: "Từ chối."

Thân là Ngũ tinh chấp sự.

"Ta tính toán tạm thời ở bên ngoài giám thị một thời gian trước, xem tình huống mà hành sự thôi."

"Dù ta toàn lực ra tay cũng bị đối phương đánh bại một cách dễ dàng, ở trong tay hắn, ta không hề có sức phản kháng."

Bóng người trong chỗ tối gật gật đầu,"Đã như vậy thì cứ làm theo lời ngươi nói đi."

"Ngươi có ý tưởng gì sao?"

Liễu Tự Như lắc lắc đầu, cười khổ nói: "Trải qua ta quan sát, loại người này không phải dùng hai người hay ba người là có thể đả động."

Nhắm mắt mở mắt liền trôi qua.

Hình chiếu trước mắt Liễu Tự Như liền biến mất. ...

Côn Luân Thiên Trì này chính là một bảo địa bên trong Côn Luân tuyết sơn ở Vô biên giới vực.

Liễu Tự Như gật gật đầu, nói: "Ta hiểu được."

Chẳng qua là đến bây giờ còn chưa có người nào có thể tiến vào chỗ sâu nhất trong Côn Luân Thiên Trì.

"Nhưng cần phải bảo đảm hoàn thành chuyện này, hiện giờ phiến thiên địa này sẽ có biến động, cách cục của Ám Vực cũng sẽ phát sinh thay đổi, chúng ta cần thiết phải nhanh chóng mượn sức người trên Ám Bảng."

Nhưng mà lại bị Côn Luân Thiên Trì bài xích, không cách nào tiến vào bên trong!

Trước kia có cường giả Hợp Đạo cảnh muốn đi vào Côn Luân Thiên Trì, muốn truy tìm đến tột cùng là như thế nào.

Nghe đồn chỗ sâu nhất của Thiên Trì có ẩn chứa một thần vật tuyệt thế!

Nói xong.

Thiên Trì tràn ngập nước do linh khí tinh thuần hội tụ thành.

Chỉ cần không có đột phá Đế cảnh liền có thể tiến vào Côn Luân Thiên Trì hấp thu nước ao do linh khí tinh thuần để tu luyện.

Càng thú vị hơn chính là khi tu luyện trong Côn Luân Thiên Trì, càng lặn xuống sâu thì sẽ khiến đạo cơ cành được củng cố, vững chắc hơn.

Hai mươi ngày chỉ là thời gian đả tọa một lần của người tu đạo.

Bốn chữ Côn Luân Thiên Trì lại xuất hiện trong tai người tu đạo ở Vân Khởi thành.

Ở Vô biên giới vực, Vân Khởi thành.

Giống như bóng câu qua khe cửa.

Từ đó mới khiến những người tu đạo như hổ rình mồi dẹp bỏ ý tưởng tốt đẹp.

Cho nên có thể nói Côn Luân Thiên Trì là một địa phương mà người tu đạo dưới Đế cảnh tha thiết ước mơ.

Tất nhiên loại địa phương thế này sẽ có danh ngạch hạn chế.

Phân phối tới Vân Khởi thành chỉ có bốn cái danh ngạch.

Vì công bằng nên ba gia tộc Vân Khởi thành cùng phủ Thành chủ, đều sẽ phái nhân vật thiên tài dưới Đế cảnh trong gia tộc tiến hành tranh đoạt danh ngạch!

Qua các trận đấu để xác định bốn danh ngạch sẽ thuộc về ai.

Mấy lần trước phủ Thành chủ đều chiếm được hai cái danh ngạch.

Hai cái danh ngạch còn lại thì lưu chuyển bên trong ba gia tộc.

Đương nhiên, Dương gia đã không cướp được danh ngạch nhiều lần rồi.

Nhận ra hành tung của địch nhân trước tiên, liên tục chém giết hơn mười tên cường giả Hư Thần cảnh.

Lúc vừa mới bắt tiếp nhận nhiệm vụ hộ tống, hơn nữa chỉ ra tay có hai lần.

Đoàn trưởng Lân Giáp Dong binh đoàn Hách Lân cũng cảm khái gật gật đầu.

"Không nghĩ tới mới qua hơn một tháng mà người ta đã trở thành nhân vật phong vân ở Vân Khởi thành rồi."

La Vân cảm khái cười nói: "Ban đầu ta còn tưởng là ba tiểu lăng đầu thanh đây."

Nhìn thấy ba người Diệp Thu Bạch đi theo Dương Chấn Hoài trình diện.

"Cho nên còn không bằng nhường danh ngạch tham gia tranh đoạt cho mấy người Diệp huynh, có lẽ còn có thể mang đến uy vọng không nhỏ cho Dương gia chúng ta đâu!"

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Dương Chấn Hoài cũng cười nói: "Được, đã như vậy thì xuất phát đi."

Trận tranh đoạt danh ngạch Côn Luân Thiên Trì tổ chức ở đài luận võ trong phủ Thành chủ.

Vốn chỉ có người ba gia tộc cùng với người phủ Thành chủ tới quan sát.

Chính là bởi vì có ba người Diệp Thu Bạch tham dự nên dẫn tới người Dong Binh công hội cũng muốn đến xem một chút.

Dù sao Diệp Thu Bạch, Thạch Sinh cùng Tiểu Hắc là người của dong binh đoàn có thanh danh hiển hách nhất hiện giờ.

Bọn họ cũng muốn nhìn một chút xem rốt cuộc ba người này có giống như trong lời đồn, có năng lực tác chiến vượt cảnh giới.

La Vân và Lân Giáp Dong binh đoàn cũng tới nơi này.

Dương Tề vừa nghe liền lắc đầu cười khổ nói: "Thực lực của ta ta biết rõ ràng, dù tính tham gia tranh đoạt thì tám chín phần mười cũng không cách nào đạt được danh ngạch."

Diệp Thu Bạch cười cười, nhìn về phía Dương Tề bên cạnh hỏi: "Quý công tử không tham gia sao?"

Dương Chấn Hoài nhìn ba người rồi cười nói: "Bản thân Dương gia chúng ta có ba danh ngạch tham gia tranh đoạt lần này, liền đưa hết cho các tiểu hữu."

Trong đại sảnh nghị sự của Dương gia, ba người Diệp Thu Bạch tới đúng hạn.

Giờ phút này.

Do đó thế lực của Dương gia ở Vân Khởi thành càng ngày càng suy yếu!

Vượt biên tác chiến, đánh chết cường giả Bán Đế có tư cách trùng kích Đế cảnh.

Cho tới bây giờ trở thành nhân vật xoay chuyển càn khôn trong cuộc xung đột giữa ba gia tộc Vân Khởi thành.

Chuyện lớn diễn ra gần đây trong Vân Khởi thành đều có bóng dáng của Thảo Đường Dong binh đoàn. ...

Bên kia, gia chủ Khang gia cùng với gia chủ Lý gia đều nhìn về phía ba người phía sau Dương Chấn Hoài.

Sắc mặt cực kỳ phức tạp.

Chính là ba tên tiểu bối này hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của bọn họ.

Đồng thời, trong lòng của hai gia chủ cũng cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Dương gia đưa hết ba danh ngạch cho ba người này.

Vậy còn có chỗ cho hai nhà bọn họ chơi sao?

Tuy rằng ba người này không có đạt tới Bán Đế nhưng lại có thực lực chống lại cường giả Bán Đế có tư cách trùng kích Đế cảnh.

Thậm chí một người còn có thể chém giết cường giả Bán Đế!

Gặp phải ba người này thì bọn họ tranh thế nào?

Lúc này cũng chỉ có thể tới góp vui.

Tuy rằng có bốn danh ngạch.

Nhưng đừng quên còn có phủ Thành chủ . . . .

Phủ Thành chủ mới là thế lực mạnh nhất Vân Khởi thành thật sự.

Bọn họ có nghe được vài tin tức.

Phủ Thành chủ có một nam một nữ, cũng từ thế lực bên trong trở về, muốn tham dự tranh đoạt danh ngạch lần này.

Cho nên bốn danh ngạch không có phần cho hai nhà bọn họ.

Bọn họ chỉ có thể lướt ngang võ đài mà thôi.

Lúc này, ở trên đài cao có một nam tử trung niên mặc cẩm y màu vàng xuất hiện.

Dương Tề ở bên cạnh giải thích: "Đây là thành chủ Vân Khởi thành, Trịnh Vĩnh An."

"Cũng là tồn tại mạnh nhất trong Vân Khởi thành, cường giả Đế cảnh hậu kỳ!"

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Lúc này.

Trịnh Vĩnh An ở trên đài cao tuyên bố quy tắc tranh đoạt . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận