Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1046 - Trên cầu Nại Hà

. . . .

Trước mắt Tiểu Hắc là một dòng sông màu vàng nhạt giống như tràn ngập tạp chất, đục ngầu mà rét lạnh.

Nó chậm rãi chảy xuôi, không có chút gợn sóng và âm thanh nước chảy nào, tựa như một dòng suối tĩnh mịch.

Trong nước sông tràn ngập tử khí, với thân thể cường đại của mình mà Tiểu Hắc vẫn có thể cảm giác rõ được sự thâm trầm, âm lãnh và tĩnh mịch.

Trên mặt sông có vô số vong hồn du đãng, vong hồn không ngừng giãy giụa nhưng lại không cách nào thoát khỏi mặt nước, tựa như rơi vào một mảnh đầm lầy lầy lội, vĩnh viễn rơi vào vô tận khổ cực, không cách nào siêu thoát.

Trên sông có một cây cầu gỗ rách nát bắc ngang.

Trên trụ cầu khắc đầy đồ án u hồn âm trầm, vặn vẹo.

Hai bên cầu có hai bức tượng to lớn sừng sững, tựa như đang trông coi vong hồn đi qua mặt cầu.

"Tiền bối nói nơi này là Cửu U Minh Phủ sao?"

Lão bà bóp giọng, giọng nói giống như bị vạn kiếm đâm xuyên nói:

Chỉ thấy ở đầu cầu đối diện có một lão bà mặc áo đen, da mặt nhăn nheo tràn ngập tử khí đang đứng.

"Như thế nào? Không biết Cửu U Minh Phủ?"

Một giọng nói trầm thấp mà khàn khàn, giống như thì thầm truyền đến bên tai Tiểu Hắc.

"Khặc khặc, sẽ giống như những vong hồn này bị vây hãm trong nước, trở thành nguồn cung cấp vong hồn lực cho nước sông Hoàng Tuyền."

Cuối cùng là một tòa thành lâu cao lớn cổ xứa, chính là cửa Minh Giới...

"Người dương gian các ngươ chết đi thì linh hồn đều phải đi qua Cầu Nại Hà, thông qua cửa Minh giới, đương nhiên nếu như vi phạm quy tắc..."

Tiểu Hắc nhìn về nơi âm thanh truyền tới.

"Như thế nào tiểu quỷ, bị nước sông Hoàng Tuyền cùng với cầu Nại Hà trước mắt chấn nhiếp rồi đi?"

Tiểu Hắc tỉnh táo lại, nhíu mày hỏi.

Nói đến đây, sắc mặt lão bà dần dần trầm xuống.

Trên mặt treo một nụ cười âm trầm, một tay chống quải trượng gỗ, một tay bưng một cái chén vỡ.

Chung quanh bắt đầu có gió lốc lạnh lẽo nổi lên!

Lão bà chỉ vào những vong hồn giãy giụa trong nước sông Hoàng Tuyền, cười nói:

"Bất quá ngươi làm sao có thể lấy trạng thái người sống đi tới Cửu U Minh Phủ?"

Rốt cuộc Cửu U Minh phủ là một thế lực như thế nào, vì sao cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua?

Đây là thực lực của một tên thủ vệ cửa Minh giới sao?

Chẳng lẽ đây chính là Cửu U Minh Phủ?

Hắn không nhìn thấu thực lực của bà lão này!

Nghe tới đây, mạch suy nghĩ của Tiểu Hắc bỗng nhiên đứt đoạn.

Sắc mặt Tiểu Hắc khẽ biến.

Tiểu Hắc vốn đang tỉnh táo bỗng nhiên phát cuồng rống to!

Hai tròng mắt đỏ tươi, giờ khắc này ma khí bắt đầu bao bọc quanh người... Không, hiện giờ phải nói là huyết khí, huyết tinh chi khí thô bạo!

Từng luồng khí tức thô bạo lại từ tứ chi bách hài, lục ngũ tạng lục trào ra.

Hơn nữa đối mặt với gió lốc, hắn không hề có khả năng phản kháng.

"Như thế nào, có thể lấy thân phận người sống đi tới Cửu U Minh Phủ, lão thân nghĩ hẳn là ngươi có chút thực lực, chẳng lẽ chỉ có thế này?

Lão bà tỏ vẻ châm chọc.

"Huống hồ trong mắt ngươi còn có phẫn nộ cùng cừu oán, với thực lực của ngươi làm sao có thể báo thù?"

Cho dù là ở những thế lực cấp Thần Chủ cũng không thể có tồn tại thế này!

Hắn được Cửu U Minh phủ lựa chọn?

Hình như lúc trước người của Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện đã nói qua những lời này.

Đột nhiên Tiểu Hắc hơi sững sờ.

Hắn đang hoàng tuyền chi khí tập trung trấn áp, thân thể không cách nào nhúc nhích nhưng thời điểm này có tiếng "răng rắc" vang lên.

Tiểu Hắc bước ra một bước!

"A?"

Lão bà hơi sửng sốt, sau đó cười lạnh nói:

"Ngược lại có chút thú vị."

Lập tức quải trượng trong tay lão bà nâng lên rồi nhẹ nhàng hạ xuống.

Trong lúc nhất thời, hoàng tuyền chi khí hóa thành lốc xoáy bao bọc lấy thân thể Tiểu Hắc!

Áp lực đột nhiên tăng vọt!

Sống lưng Tiểu Hắc cong xuống.

Hắn giơ nắm đấm lên tung một quyền về phía Mạnh bà!

Trước ánh mắt kinh ngạc của Mạnh bà, Tiểu Hắc không hề chịu cản trở mà xông qua cầu Nại Hà!

Thân thể tựa như hồng hoang mãnh thú thoát vây hóa thành một đạo huyết quang vọt về phía Mạnh bà!

Tiểu Hắc không bị trấn áp nữa phát ra một tiếng rống giận!

Mạnh bà nghe xong, sắc mặt trở nên nghiêm túc buông quải trượng, cơn lốc hoàng tuyền chi khí vây quanh Tiểu Hắc cũng tan đi.

Tuy rằng giọng điệu bình tĩnh nhưng lại mang theo uy nghiêm tuyệt đối, khiến người nghe không cách nào phản bác.

"Như vậy... Để ta xem kế tiếp ngươi có thể chống đỡ được hay không?"

Lực trấn áp của hoàng tuyền chi khí đang không ngừng tăng lên.

Bề mặt thân thể Tiểu Hắc đã bắt đầu có tơ máu, xương cốt trên người không ngừng phát ra tiếng vang.

Tuy rằng tốc độ đã chậm lại nhưng Tiểu Hắc vẫn đang tiến về phía trước!

Điều này làm cho sắc mặt lão bà càng thêm âm trầm.

Có lẽ cũng cảm thấy quá mất mặt.

Cảnh giới của mình cao hơn một tiểu bối này nhiều như vậy, vốn là lấy lớn hiếp nhỏ vậy mà còn không cách nào nhẹ nhàng trấn áp đối phương.

Đang lúc lão bà nâng quải trượng lần nữa chuẩn bị hạ xuống thì có một giọng nói trầm thấp truyền khắp Cửu U Minh Phủ.

"Mạnh bà, được rồi."

"Ngược lại có chút xem thường ngươi, cảnh giới thân thể thế này mà có thể bộc phát ra uy năng cường đại hơn, ngươi ngược lại có thiên phú."

Lão bà không còn duy trì vẻ mặt bình thản nữa.

Tiểu Hắc lại tiến lên phía trước một bước.

Bắt đầu có âm thanh xương vỡ.

Trong trạng thái cuồng bạo không còn lý trí, Tiểu Hắc không quan tâm gì cả, cơ bắp trên người căng phồng, xương cốt thậm chí còn phát ra tiếng răng rắc vì không chịu nổi gánh nặng!

Thế nhưng Tiểu Hắc đang rơi vào trạng thái cuồng bạo, trong mắt chỉ có lão bà ở đầu cầu bên kia, muốn xé đối phương thành mảnh nhỏ.

Thế nhưng có một nam tử cao lớn với gương mặt uy nghiêm đột nhiên xuất hiện trước người Tiểu Hắc.

Nhẹ nhàng giơ ngón tay chỉ vào mi tâm Tiểu Hắc.

Ầm ầm!

Một cỗ năng lượng màu vàng lấy nam tử làm trung tâm điên cuồng khuếch tán ra chung quanh.

Khoảnh khắc này.

Thân thể Tiểu Hắc cũng đình trệ, khí huyết chung quanh thân thể bắt đầu chậm rãi tiêu tán, đôi mắt dần dần khôi phục bình thường sau đó nhắm lại.

Thân thể tràn ngập máu tươi ngã thẳng về phía trước, ngã vào trong ngực nam tử.

Nam tử nhẹ giọng cười nói:

"Không hổ là người được Cửu U Minh Phủ vĩ độ thấp lựa chọn, đúng là thân mang loại huyết mạch này, thiên phú rất cường đại, không đơn giản."

Mạnh bà phía sau nghe được lời của nam tử nhất thời cảm thấy kinh ngạc.

Người được Cửu U Minh Phủ vĩ độ thấp lựa chọn sao?

Phải biết rằng Cửu U Minh Phủ ở vĩ độ càng thấp sẽ càng cường đại.

Cửu U Minh Phủ ở giới vực vĩ độ cao thực tế yếu nhất!

"Đại trưởng lão, hắn là người được đề cử cho vị trí Cửu U Minh Chủ?!

Thôi Phó chậm rãi gật đầu:

"Chuyện này đừng truyền ra ngoài. . ."

Mạnh bà vội vàng cúi đầu:

"Được..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận