Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 176 - Thảo Đường xuất chiến

Phía trên hoang nguyên.

Đá vụn bay tán loạn tựa như một cơn lốc hủy diệt càn quét thế gian!

Tầng mây phía trên Đại Liệt cốc quay cuồng.

Cường giả Càn Nguyên cảnh của hai bên phóng thích linh khí tạo ra từng nhịp cầu bắc ngang Đại Liệt cốc.

Phái trên nhịp cầu tràn ngập linh khí cuồng bạo cùng với tiếng oan hồn gào thét khiến người ta giật mình!

Đội quân hai bên giao chiến.

Ninh Trần Tâm bay phía trên đội quân đội, cầm Đạo kinh trong tay.

Một thân áo xanh, không gió mà bay.

Điều này làm cho tất cả mọi người đều bất ngờ.

Hồng Anh nhìn thấy cảnh này cười nói: "Cảnh giới Nho đạo của tam sư đệ càng thêm thâm hậu, lời Nho Đế đang dần dần trở thành sự thật."

Chém giết hai cường giả Càn Nguyên cảnh bên đối phương!

Tiếng hoan vang vọng cả Đại Liệt cống.

Như bao phàm nhân không cách nào tu luyện, muốn thông qua đỗ đạt công danh để thay đổi vận mệnh.

Thân là đại sư huynh Thảo Đường.

Trên lưng có một cái giỏ sách trông rất bình thường, thậm chí còn có chút mụn vá thư cái sọt.

Diệp Thu Bạch cũng vui mừng nở nụ cười.

Nhưng mà, một thư sinh trẻ tuổi bình thường như vậy lại cầm Đạo kinh trong tay, dùng thực lực của bàn thân gọi ra thiên tướng.

Nhìn qua giống như một người nhà nghèo thư sinh gian khổ học tập gian khổ đọc sách, mong muốn thi đậu công danh.

Ninh Trần Tâm nghiền áp thắng trận làm cho sĩ khí đội quân liên minh Bắc Vực tăng cao!

Vân Cảnh cũng cảm khái.

Khiến cho lực lượng của cánh quân bên trái của Lạc Nhật vương triều hao tổn hao nhiều!

Với thực lực của vị tiền bối kia, có thể bồi dưỡng ra đệ tử thế này là chuyện bình thường.

Hắn là người đầu tiên được Lục Trường Sinh thu làm đồ đệ.

Hiện giờ sư đệ sư muội càng ngày càng cường đại, điều này khiến Diệp Thu Bạch cảm thấy vinh dự.

Diệp Thu Bạch bay lên trời rồi lật bàn tay.

Ở cánh quân trung gian, phó viện trưởng Tổng viện Tàng Đạo thư viện Đinh Vân Hạc cũng cất cao giọng: "Bắt đầu tiến công!"

Hồng Anh không cam lòng yếu thế.

Cánh quân bên phải, người dẫn đội là phó tông chủ Ẩn Kiếm Tông Tôn Lạc, chỉ thấy hắn rút vỏ bội kiếm bên hông ra.

Ninh Trần Tâm, Diệp Thu Bạch và Hồng Anh trở thành ba tồn tại chói mắt, hấp dẫn sự chú ý nhất liên minh Bắc Vực!

Cùng lúc đó, người dẫn đội hai cánh quân khác của liên minh Bắc Vực nhìn thấy sĩ khí tăng vọt, biết đã đến thời cơ tốt nhất để xuất động.

Vô số đạo kiếm ý sắc bén cắt qua không gian!

Điều làm cho nam tử mặc giáp kinh hãi chính là kiếm vực của Diệp Thu Bạch có phạm vi bao phủ to lớn, bao phủ toàn bộ đội quân Lạc Nhật vương triều.

Mỗi một lần bọn họ công kích đều có thể tạo ra tổn thương thật lớn cho phía Lạc Nhật vương triều.

Chỉ thẳng về phía hướng đội quân Lạc Nhật vương triều, cao giọng quát: "Toàn quân xuất động, phát động tổng tiến công!"

Đứng ở trung tâm đội ngũ, tay cầm chặt Luân Hồi thương rồi đâm ra, từng bóng trường thương có liệt hỏa quấn dựng lên phía sau Hồng Anh.

Khí thế làm cho người ta sợ hãi.

Nàng đâm thẳng tới đội quân âm hồn.

Trong lúc nhất thời, liên minh Bắc Vực toàn thể xuất động!

Kiếm ý chém giết người đội quân Lạc Nhật vương triều.

Từng đạo kiếm ý tràn ngập trên nhịp cầu linh khí!

Kiếm vực xuất hiện!

Khiến cho tiếng kêu gào thảm thiết liên tục vang lên không dứt!

Phạm vi công kích lớn thế này cực kỳ thích hợp với chiến tranh có quy mô.

Nếu không nhanh chóng ngăn cản Diệp Thu Bạch, e là một mình hắn có thể chém giết tất cả người trong đội quân của Lạc Nhật vương triều!

Có ba người này tồn tại.

Áp lực lên đội ngũ người tu đạo bên liên minh Bắc Vực chợt giảm!

Kiếm Triều Miện nhìn bóng lưng Diệp Thu Bạch, ánh mắt trở nên kiên định.

Chênh lệch giữa hắn và Diệp Thu Bạch càng lúc càng lớn.

Muốn đền bù chênh lệch, đuổi theo Diệp Thu Bạch bóng dáng thì không phải cứ oán giận thiên phú không đủ là có thể được.

Bản thân hắn phải càng nỗ lực hơn nữa, đánh vỡ hạn chế từ thiên phú, vượt qua bản thân mình mới có tư cách truy đuổi!

Cần phải nhanh chóng ngăn chặn ba người này!

Nếu tùy tiện để ba người đánh tiếp, không chỉ gây ra tổn thất càng to lớn hơn đối với Lạc Nhật vương triều mà còn để sĩ khí bên liên minh Bắc Vực tăng vọt.

Phía đối diện liên minh Bắc Vực, ba nam tử mặc giáp nhìn thấy cảnh này, sắc mặt trở nên khó coi.

Bộc lộ phong mang!

Lương Phong tiến lên trước, lấy kiếm trong ngực ra khỏi vỏ.

Nhưng lại khiến người ta không cách nào phản bác.

Nhìn bóng Diệp Thu Bạch, hắn mỉm cười.

"Một đời này, gặp phải kiếm tu cùng thế hệ như hắn chính là bi ai của tất cả kiếm tu."

Đúng là bi ai.

Thiên phú trên phương diện kiếm đạo của Diệp Thu Bạch quá cao, cao như một ngọn núi xông lên tận trời, chắn trước mắt tất cả kiếm tu.

Không cách nào vượt qua!

"Nhưng cũng là vinh hạnh của tất cả kiếm tu!"

Làm người phải có mục tiêu, bóng dáng Diệp Thu Bạch đáng giá để bọn họ truy đuổi!

Có mục tiêu cần vượt qua thì kiếm đạo của bọn họ mới có thể tịnh tiến!

Nghe thì mâu thuẫn.

Kiếm ý bàng bạc sắc nhọn!

Kiếm ý quay chung quanh thân thể hắn.

Lương Phong ôm kiếm trước ngực.

Kiếm ý càng thêm hùng hậu, sắc bén!

Tiến vào cảnh giới Đại Kiếm Sư.

Giờ phút này, kiếm đạo của Kiếm Triều Miện lại tịnh tiến!

Ba tên thống soái mặc giáp nhìn thoáng qua nhau, gật gật đầu.

Cả ba đều khống chế thi khôi tiến lên.

Mấy người đứng đầu bên liên minh Bắc Vực thấy thế, sắc mặt đều trở nên nghiêm trọng.

Rốt cuộc đối phương cũng nhịn không được mà ra tay.

Ba thi khôi nửa bước Hư Thần!

Bên trái, Vân Cảnh và tông chủ Thiên Thanh tông đồng thời nghênh đón.

Phía bên phải, Tôn Lạc bước ra!

Ở trung gian thì do Đinh Vân Hạc chống đỡ!

Bọn họ tồn tại vì giữ chân ba thi khôi này.

Nếu mặc kệ ba thi khôi nhảy giữa quân của liên minh thì khó mà tưởng tượng được hậu quả.

Đương nhiên, ba tên thống soái phía Lạc Nhật vương triều sẽ không đặt hy vọng vào ba thi khôi.

Bọn họ có thể ngồi trên vị trí thống soái một quân thì không thể nào là kẻ ngu xuẩn được.

Xuất động thi khôi cũng chỉ để giữ chân những cường giả hàng đầu thôi!

Ba nam tử mặc giáp đồng thời phóng về phía ba người Diệp Thu Bạch!

Diệp Thu Bạch thấy thế, lấy Ám Ma kiếm ra.

Một hơi thở khiến tất cả mọi người đều phải giật mình chậm rãi truyền ra từ Ám Ma kiếm.

Đối mặt với tồn tại tiếp cận rất cần nửa bước Hư Thần, Diệp Thu Bạch cũng không có chút sợ hãi!

Hắn đạp trên dòng sông kiếm ý nghênh đón mộg nam tử mặc giáp.

Hồng Anh giơ Luân Hồi thương, có từng luồng luân hồi chi ý phóng lên cao!

Ninh Trần Tâm cầm Đạo kinh trong tay đứng vững, không hề nhúc nhích.

Nhưng thiên tướng thân khoác thần khải đã cầm lấy Kim Lân Thần Thương vọt về phía nam tử mặc giáp đang phóng tới!

Ba người đối mặt với ba tên thống soái nhưng không hề có chút hoảng loạn!

Có cũng chỉ là chiến ý vô tận!

Nam tử mặc giáp bên phải cười lạnh, cũng lấy một thanh trường kiếm ra.

Sau đó phóng thích kiếm ý!

Chỉ là.

Trong kiếm vực của Diệp Thu Bạch thì tất cả kiếm tu đều sẽ bị kiếm vực áp chế!

Diệp Thu Bạch trở thành chúa tể tuyệt đối bên trong kiếm vực.

Nếu không có cảnh giới kiếm đạo vượt xa Diệp Thu Bạch thì sẽ phải chịu áp chế!

Huống hồ.

Cảnh giới kiếm đạo của nam tử mặc giáp chỉ là Đại Kiếm Sư!

Còn Diệp Thu Bạch?

Hiện giờ cảnh giới kiếm đạo của hắn đã đột phá đến nửa bước Kiếm Tông.

Chỉ kém một bước liền có thể đạt tới Kiếm Tông chi cảnh!

Dưới sự áp chế của cảnh giới kiếm đạo.

Nam tử mặc giáp cầm kiếm như rơi vào vũng lầy.

Mỗi một lần vung kiếm đều cảm thấy khó khăn, chậm chạp.

Kiếm ý của hắn cũng bị kiếm ý tràn ngập trong kiếm vực quản chế!

Hình như nam tử mặc giáp cảm nhận được vấn đề, khẽ nhíu mày nói: "Dù như thế thì có làm sao?"

Diệp Thu Bạch chỉ có tu vi Thủy Dật cảnh hậu kỳ.

Còn tu vi của nam tử mặc giáp đã đạt tới Càn Nguyên cảnh hậu kỳ, mạnh hơn so cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ thông thường vài phần.

Chênh lệch cảnh giới không ít.

Nam tử mặc giáp không cho rằng mình sẽ bại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận