Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 642 - Thùng rỗng kêu to

. . . . . . . . . . .

Tử khí làm Tiểu Hắc suy yếu toàn phương diện.

Mấy thế lực đang xem bên dưới luận đạ đài đều hơi sửng sốt.

Đây là một công pháp mà trước giờ bọn họ chưa từng nghe nói qua.

Linh Tiên Cung Lâm Trí Nam cũng thu hồi quạt xếp, nhíu mày nói:

"Diệp huynh, ngươi nghe nói tới cách đấu pháp thế này sao?"

Diệp Thu Bạch lắc lắc đầu, nói:

"Chưa từng có gặp qua, cũng không có nghe nói."

Bên trong Tàng Thư Các có cổ tịch ghi lại các loại công pháp và hiệu quả từng xuất hiện cùng với một ít công pháp đặc thù mà đại năng thượng cổ đại năng sáng chế.

Hoặc có thể nói, bọn họ thật sự là thế lực thuộc vùng vĩ độ này sao?

Bởi vì thế lực lánh đời như bọn họ đều truyền thừa từ thời kỳ thượng cổ đến nay.

Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện rốt cuộc là một thế lực ra sao?

Hiển nhiên nàng cũng không biết, trong lòng cảm thấy kinh ngạc.

Căn bản chưa từng gặp qua loại công pháp này!

Lâm Trí Nam nhìn về phía Tô Mộ U.

Đừng nói đám tiểu bối như Tô Mộ U, Lâm Trí Nam không biết.

Ở giới vực trung vĩ độ, công pháp có thể làm cho thế lực lánh đời như bọn họ chưa từng nghe tới cực kỳ hiếm!

Chỉ thấy vẻ mặt Tô Mộ U cũng tràn đầy sự khó hiểu.

Nhưng mà không có ghi chép nào tương tự như công pháp mà Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện đang thi triển.

Tử khí màu xám hóa thành một đạo chưởng ấn to lớn chụp lấy Tiểu Hắc.

Nội tình cực kỳ hùng hậu.

Tiểu Hắc thấy thế cắn răng.

Dù là mấy cường giả mang đội cũng không hiểu ra sao!

Khâu Căn Ngân nhìn Tiểu Hắc, không nói hai lời, đánh ra một chưởng.

Phanh!

Bất đắc dĩ hắn chỉ đành giơ hai tay chắn trước ngực.

Ước chừng lui về phía sau hơn hai mươi bước!

Nhưng mà lực lượng vừa mới bộc phát lực lại bị tử khí vây quanh tiêu trừ gần như không còn.

"Thật ra cũng có một ít bản lĩnh, bị Hoàng Tuyền tử khí bám vào người mà còn có thể cứng rắn chống đỡ được một chưởng của ta?"

Muốn kích phát lực lượng thân thể.

Hoàng Tuyền tử khí không ngừng hội tụ!

Nói tới đây, hai tay Khâu Căn Ngân lại bắt ấn quyết.

"Nhưng mà kế tiếp. . . . . ."

Đồng thời năm loại hoa văn trên thân thể điên cường lập loè rồi cũng lặng yên trở lại.

Tiểu Hắc mới triệt tiêu hết chưởng ấn do tử khí ngưng tụ thành.

Thấy một màn này.

Khâu Căn Ngân hơi kinh ngạc.

Muốn cứng rắn chống đỡ một chưởng này!

Mượn dùng phản lực để tránh cho mình ngã xuống và tránh cho mình bị đánh bay ra khỏi luận đạo đài!

Thân thể Tiểu Hắc ngửa về sau, đồng thời hai chân không ngừng đạp bộ mà thối lui.

Khi chưởng ấn va chạm với hai tay của Tiểu Hắc thì có một tiếng vang lớn truyền ra.

Trước người hắn lại xuất hiện một đại đỉnh!

"Ngươi còn có thể tiếp được sao?"

Khâu Căn Ngân lạnh giọng quát.

Theo tiếng quát lạnh, đại đỉnh chợt bay lên cao.

Bay đến phía trên đầu Tiểu Hắc.

Lúc này bàn tay của Khâu Căn Ngân cũng giơ cao lên, cùng lúc đó hung hăng vỗ xuống.

Theo bàn tay Khâu Căn Ngân vỗ xuống.

Đại đỉnh cũng theo đó mà từ trên cao nện mạnh xuống đầu Tiểu Hắc.

Một màn này làm mắt mọi người phải mở to ra.

Tiểu Hắc ngẩng đầu giận dữ gầm lên!

Nghĩ tới đây.

Còn sao đi cứu vớt nữ tử bị giam giữ trong bóng đêm vô tận xuất hiện trong ký ức?

Hắn làm sao đoạt lại Ma Vực?

Nếu đánh với đối thủ thế này mà còn chiến bại.

Huống hồ cảnh giới của đối phương cũng không phải vượt qua hắn quá nhiều, chỉ là một tên Trọc Tiên cảnh trung kỳ mà thôi!

Cách đấu pháp thế này hắn cảm giác mình đã từng nhìn qua?

Hình như là nhìn ở trong cổ tịch.

Nhưng mà hắn không kịp suy nghĩ thêm nữa.

Tòa đại đỉnh đã hoàn toàn bao trùm lấy Tiểu Hắc, sắp nện vào trên người!

Tiểu Hắc ngẩng đầu.

Tử khí bám vào người?

Chức năng thân thể suy giảm toàn diện sao?

Những chuyện này không quan trọng.

Hắn chỉ biết trong chiến đấu chính diện, hắn tuyệt đối không thể thua trận.

Trên luận đạo đài, Viên Thọ hơi nhíu mày.

Hai hàng lông mày cũng nhíu chặt.

Sắc mặt Diệp Thu Bạch cùng với Mục Phù Sinh theo đại đỉnh rơi xuống dần dần trở nên ngưng trọng.

Chuyện này đối với một người luyện thể mà nói là đả kích trí mạng!

Các chức năng thân thể suy giảm mạnh.

Đã bị Hoàng Tuyền tử khí bám vào người, không biết tên thể tu này có ngăn cản được hay không?

Tiếng gầm rung trời!

Khâu Căn Ngân hơi sửng sốt.

Bị Hoàng Tuyền tử khí làm suy yếu rồi mà vẫn còn có thể phát ra tiếng rống đầy lực lượng thế này?

Chẳng lẽ là hồi quang phản chiếu?

Nhưng mà cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn phải trừng to mắt.

Sắc mặt kinh hãi dị thường!

Chỉ thấy quanh thân Tiểu Hắc bắt đầu xuất hiện từng luồng ma khí đen nhánh!

Ma khí lan tràn đang không ngừng chống lại Hoàng Tuyền tử khí!

Cùng lúc đó, từng luồng ma khí đen nhánh bao bọc thân thể Tiểu Hắc rồi hóa thành một bộ giáp màu đen!

Giờ khắc này, Tiểu Hắc giống như một vị ma thần buông xuống.

Ma khí đen nhánh lan ra khắp luận đạo đài!

Hơi thở mạnh mẽ cùng với khí thế bễ nghễ thiên hạ khiến lòng Khâu Căn Ngân sinh ra ý muốn thần phục!

Tiểu Hắc chậm rãi ngẩng đầu, sắc mặt bình đạm.

Giờ phút này, ánh mắt hắn đã hoàn toàn thay đổi, giống như biến thành một người khác.

Vô cùng bình đạm, lạnh nhạt, miệt thị hết thảy!

Ánh mắt của Tiểu Hắc như muốn nói mọi thứ trên thế gian đều không xứng lọt vào mắt!

Lúc này, Tiểu Hắc ra tay, trực tiếp bay lên không trung.

Song quyền đồng thời nên vào bên dưới đại đỉnh.

Ầm!

Tiếng nổi không ngừng vang lên!

Không gian không ngừng vặn vẹo!

Hoàng Tuyền tử khí hoàn toàn mất đi hiệu quả làm suy yếu trong khoảnh khắc này!

Khanh!!

Một tiếng vang vô cùng lớn giống như vang vọng toàn bộ vạn vực hoang dã!

Ngay sau đó là cảnh tượng khiến Khâu Căn Ngân khiếp sợ xuất hiện trước mắt.

Đại đỉnh bắt đầu xuất hiện vết nứt từ bên dưới, vết nứt không ngừng kéo dài lên trên thân, không ngừng mở rộng.

Đại đỉnh do Hoàng Tuyền tử khí hội tụ thành bị Tiểu Hắc không chịu ảnh hưởng bởi Hoàng Tuyền tử khí công phá bằng song quyền.

Vô số mảnh nhỏ rơi rụng mà xuống!

Rơi xuống rồi lại hóa thành từng sợi tử khí uốn lượn quanh Tiểu Hắc.

Giờ phút này Hoàng Tuyền tử khí đã hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến Tiểu Hắc.

Từng luồng ma khí phóng lên cao giống như ý chí của Ma Vương không ngừng giao phong với từng đợt từng đợt tử khí.

Khâu Căn Ngân thấy thế, sắc mặt có chút khó coi.

Hắn không cách nào tin tưởng được ở giới này thế mà có kẻ chống được Hoàng Tuyền tử khí!

Hơn nữa cảnh giới của đối phương còn không vượt qua hắn!

Thân thể Khâu Căn Ngân trông như suy yếu nhưng lại tràn ngập Hoàng Tuyền tử khí.

Hoàng Tuyền tử khí không ngừng uốn lượn trên cánh tay phải của hắn.

Hắn tung một quyền công kích Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc lơ lửng giữa không trung rũ mắt nhìn.

Sắc mặt bình đạm.

Thân thể hơi run liền trực tiếp biến mất tại chỗ.

Nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Khâu Căn Ngân và tung ra một quyền!

Một quyền ngưng tụ Hoàng Tuyền tử khí của Khâu Căn Ngân ngay lập tức vỡ vụn!

Đồng thời cánh tay cũng trở nên vặn vẹo.

Toàn bộ thân thể bay khỏi luận đạo đài nện dưới đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận