Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1616: Cửu Vĩ Hồ tộc

Nhưng mà tộc trưởng của tứ đại thú tộc không thể nào rèn luyện với Hứa Dạ Minh mãi được.

Huống chi tốc độ tu luyện của Hứa Dạ Minh quá nhanh, tiến bộ cũng rất nhanh chóng, nhanh đến nỗi bọn họ đều là người có kiến thức phong phú mà cũng không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối.

Thậm chí bọn họ còn nghĩ rằng có lẽ không đến trăm năm nữa, chỉ sợ Hứa Dạ Minh sẽ trở thành nhân vật đứng trên đỉnh cao của Ma Thú đại lục.

Đương nhiên trong đó cũng có công lao của Lục Trường Sinh.

Lại nghĩ về những đệ tử khác của hắn...

Trong lúc nhất thời, tộc trưởng của tứ đại thú tộc đều cho rằng có lẽ thần phục Lục Trường Sinh... Không, phải nói là làm thuộc hạ của Hứa Dạ Minh cũng không phải chuyện xấu. Nếu như cái gọi là đại kiếp Lục giới thật sự giáng xuống thì bọn họ cũng có thể chống chịu qua đại kiếp.

Như vậy địa vị và tình cảnh xấu hổ trì trệ không tiến của tứ đại thú tộc bây giờ cũng sẽ bị phá vỡ.

Khi bốn vị tộc trưởng chuẩn bị rời đi, đột nhiên Hứa Dạ Minh hỏi: "Các vị tiền bối, không biết các vị có biết Cửu Vĩ Hồ tộc không?"

Hóa ra là thế!

Hứa Dạ Minh không che giấu, nhẹ gật đầu.

"Vì sao ngươi lại muốn biết về Cửu Vĩ Hồ tộc?" Lão tộc trưởng của Tất Phương tộc nhìn Hứa Dạ Minh, ngưng trọng hỏi.

Dường như nhớ ra điều gì, Kỳ Lân tộc trưởng nhìn Hứa Dạ Minh, trầm giọng nói: "Lúc ấy Cửu Vĩ Hồ tộc có một nữ tử thông hôn với nhân tộc. Sau đó cả hai bị một đại gia tộc Thương Huyền đại lục truy sát, sinh ra một đứa con trai, xem ra chính là ngươi?"

Cho dù là Phượng Minh tông cũng vậy.

Mặc dù đã đoán ra được nhưng thấy Hứa Dạ Minh thừa nhận, bốn người vẫn hít một ngụm khí lạnh.

Đây là chủng tộc của mẫu thân hắn.

Nói cho bọn họ biết cũng không sao.

Khi bốn vị tộc trưởng nghe được ba chữ Cửu Vĩ Hồ này thì vẻ mặt có hơi thay đổi.

Chỉ là sau khi hắn điều tra hồi lâu thì vẫn không biết được bất kỳ tin tức nào liên quan đến Cửu Vĩ Hồ tộc.

Nghe được câu trả lời của Hứa Dạ Minh, bốn vị tộc trưởng như nghe được tin tức gì đó rất chấn động, gương mặt đầy kinh ngạc. 975

"Đương nhiên tin tức này cũng chỉ có một số ít các thế lực hàng đầu biết được, dù sao Cửu Vĩ Hồ tộc cũng luôn trong tình trạng ẩn thế."

Hứa Dạ Minh cũng không giấu giếm, nói thẳng: "Mẫu thân của ta thuộc Cửu Vĩ Hồ tộc."

Tất Phương lão tộc trưởng nhìn Hứa Dạ Minh một lúc rồi nói tiếp: "Mà sau khi mẫu thân của ngươi kết thành đạo lữ với thiên kiêu Hiên Viên gia Thương Huyền đại lục thì chuyện này cũng bị mọi người phát hiện ra."

Dù sao Lục Trường Sinh cũng đã hạ cấm chế trong thần hồn của bọn họ, hơn nữa còn giao việc điều khiển cấm chế cho Hứa Dạ Minh.

"Mặc dù thực lực của Cửu Vĩ Hồ tộc không mạnh, thế nhưng bởi vì đặc tính thể chất và huyết mạch của bọn họ, chỉ cần đạt được âm dương giao hợp thì sẽ có được lực lượng cực lớn."

Kỳ Lân tộc trưởng lắc đầu nói: "Tứ đại thú tộc vì muốn giữ cho huyết mạch thuần khiết nên sẽ không thông hôn với ngoại tộc, cho nên chúng ta không có ý định đó."

Lúc này Kỳ Lân tộc trưởng cũng lên tiếng: "Đương nhiên đây cũng là nhờ Cửu Vĩ Hồ tộc đã âm thầm hợp tác với tứ đại thú tộc ta, đưa ra không ít tài nguyên thì mới thoát khỏi vận mệnh bị diệt tộc."

"Thế nào?" Nhìn Lục Trường Sinh thản nhiên ngậm miệng lại, quay đầu sang một bên, Hoàng Thiên cười thầm trong lòng.

Tất Phương lão tộc trưởng gật đầu: "Lúc ấy còn xảy ra một trận đại chiến. Mọi người đều nghĩ rằng Cửu Vĩ Hồ tộc không có chiến lực gì đáng kể. Nhưng sau nhiều năm ẩn thế, bọn họ đã có được nội tình và thực lực cực mạnh."

Nếu không phải Lục Trường Sinh sớm đã biết nữ nhân đều là hồng nhan họa thủy, dễ kéo rắc rối, còn đã từng gặp qua nhiều em gái trà xanh ở kiếp trước.

Nghe vậy, ánh mắt Hứa Dạ Minh trầm xuống: "Sau đó Cửu Vĩ Hồ tộc bị các thế lực lớn thèm muốn sao?"

Lục Trường Sinh lại hừ nhẹ một tiếng, lấy nho trong tay Hoàng Thiên tự bỏ vào miệng ăn.

Lúc này Hoàng Thiên lại đưa một quả nho tới, kề sát bên miệng Lục Trường Sinh.

Thì có lẽ thật sự đã bị cắn câu rồi.

"Cho dù có đối mặt với tứ đại thú tộc cũng không thua kém bao nhiêu. Nhưng cuối cùng vì quân địch quá đông, sau khi Cửu Vĩ Hồ tộc đại thương nguyên khí thì lại lui về ẩn thế."

Lục Trường Sinh khẽ hừ một tiếng, không để ý đến nàng.

Sao lại cảm thấy nữ nhân này càng lúc càng làm càn trước mặt hắn nhỉ?

Còn chơi trò câu cá trước mặt hắn?

Hứa Dạ Minh nhìn Kỳ Lân tộc trưởng, hỏi: "Chẳng lẽ các ngươi không nổi lòng tham sao? Dù sao nếu để Cửu Vĩ Hồ tộc song tu với các ngươi thì có thể nhận được lực lượng cường đại."

Nàng vừa lột vỏ thì Lục Trường Sinh cũng vừa há miệng ra. Lục Trường Sinh mở to mắt nhìn Hoàng Thiên bỏ nho vào miệng hắn, nước nho chảy xuống từ khóe miệng.

Cách đó không xa, Lục Trường Sinh nằm phơi nắng trên ghế trúc, Hoàng Thiên ngồi bên cạnh, trong tay nàng cầm một chùm nho.

"Ngươi vẫn quá coi nhẹ sự kiêu ngạo của tứ đại thú tộc chúng ta rồi. Mặc dù Cửu Vĩ Hồ tộc có thể giúp chúng ta có lực lượng cường đại hơn, nhưng bất kể là chuyện gì có liên quan đến huyết mạch thì tuyệt đối không thể nhượng bộ!"

Xú nam nhân này...

Lông mày Hoàng Thiên giật giật, nói: "Ngươi nói xem, Đại Hoang Thú Tâm của Hứa Dạ Minh có giống như lời bọn họ nói, có liên quan đến chuyện song tu với Cửu Vĩ Hồ tộc sẽ đạt được lực lượng cường đại không?"

Lục Trường Sinh vừa ăn nho vừa trả lời mơ hồ: "Có lẽ là vậy, nhưng mà chuyện này cần hắn tự đi tìm hiểu, dù sao cũng là chuyện của hắn."

"Nhưng hắn là đệ tử của ngươi mà?"

"Hừ, đừng chơi trò bắt cóc đạo đức với ta. Mấy ngày nay ta giúp tiểu tử này nhiều chuyện như vậy, cũng phải cho ta nghỉ ngơi một chút đi chứ?"

"Vậy ngươi còn tạo ra nhiều phân thân như thế làm gì?" Hoàng Thiên cười thầm hỏi.

Giọng điệu của Lục Trường Sinh ậm ừ.

Hết cách rồi.

Sau những sự kiện này, nhớ lại những lời bọn họ đã nói.

Hắn thì không sao, nhưng các đệ tử còn chưa trưởng thành. Dù hắn có mạnh đến đâu thì cũng không thể trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh bọn hắn để giúp đệ tử giải quyết rắc rối được.

Lỡ như có người cường đại hơn để mắt đến đám nhãi con này thì đến lúc đó nguy to.

Hứa Dạ Minh có cảm giác rằng chỉ sợ không chỉ có mỗi Hiên Viên gia tham dự vào chuyện này...

Như thế mới có thể tìm hiểu rõ ràng rốt cuộc có những ai đã tham gia truy sát.

Vậy nhất định cần phải đi một chuyến đến Cửu Vĩ Hồ tộc của mẫu thân.

Từ nay về sau, hắn muốn giúp phụ mẫu báo thù.

Chỉ có thể dùng làm con át chủ bài cuối cùng.

"Khẩu thị tâm phi."

"Ai cần ngươi lo!" Lục Trường Sinh thẹn quá hóa giận.

Không được, nếu không quản nữa thì nàng nhảy lên đầu hắn mất!

Ở một bên khác.

Sau khi Hứa Dạ Minh biết được tin tức có liên quan đến Cửu Vĩ Hồ tộc và bốn vị tộc trưởng đã nói xong thì hắn hỏi: "Vậy bây giờ Cửu Vĩ Hồ tộc đang ở đâu?"

Tất Phương lão tộc trưởng hỏi: "Muốn đi đến đó không dễ, hơn nữa còn có thể không gặp được."

Kỳ Lân tộc trưởng cũng hừ lạnh một tiếng, nói: "Phải biết là hiện tại mẫu thân ngươi không được Cửu Vĩ Hồ tộc chào đón. Dù sao phát sinh những chuyện kia cũng do mẫu thân ngươi gây ra."

Hứa Dạ Minh nhẹ gật đầu.

Đương nhiên không đến thời điểm mạng sống cận kề nguy hiểm thì những phân thân này sẽ không ra tay.

Vậy thì càng yên tâm hơn.

Nghĩ vậy, Lục Trường Sinh quyết định tạo phân thân, âm thầm bảo vệ bọn hắn.

Quan trọng là đám ranh con này cứ thích chia ra hành động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận