Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 117 - Huỷ diệt

Kiếm pháp có thể ảnh hưởng thiên địa.

Tuy rằng chỉ trong nháy mắt.

Nhưng phải đến cấp bậc thế nào thì mới làm được?

Không hề nghi ngờ.

Chính là kiếm pháp Thiên giai!

Võ kỹ cấp bậc Thiên giai vốn vô cùng khan hiếm!

Cũng chỉ có những thế lực hàng đầu Trung Vực mới có truyền thừa.

Hơn nữa, kiếm pháp Thiên giai rất khó tu luyện.

Nhưng hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, vội vàng rống nói: "Ổn định tâm thần!"

Hai tên cung phụng thất thần bị chém chết tại chỗ!

Bọn họ phải thần phục!

Kiếm mang màu đen lướt qua.

Thậm tâm thần đều thất thủ.

Một kiếm này không chỉ có uy lực cường đại mà còn có thể ảnh hưởng đến tâm thần.

Đối mặt với uy thế của một kiếm này.

Ba tên còn lại phản ứng chậm, hấp tấp ngăn cản nên cũng bị thương.

Giờ phút này, trong mắt bọn họ, Diệp Thu Bạch như hóa thành ma thần đội trời.

Năm tên cung phụng chấn động.

Nhưng khi giao chiến, chỉ thất thần trong nháy mắt đã có thể thay đổi phương hướng cuộc chiến.

Rốt cuộc là kiếm pháp gì?!

Ngay cả Thiên Nguyên quốc chủ cũng bị ảnh hưởng.

Nhưng không đợi Thiên Nguyên quốc chủ cùng với ba tên cung phụng còn lại suy nghĩ nhiều thì dòng sông kiếm ý đã cuồn cuộn quét đến!

Còn Thiên Nguyên quốc chủ, tuy rằng miễn cưỡng ngăn cản được nhưng trong lòng cực kỳ kinh sợ!

Vô cùng tà dị!

Nhưng trước thực lực tuyệt đối thì tất cả ngoại vật đều vô dụng!

Sớm có khí vận đế vương gia trì!

Kiếm đạo còn đột phá về chất!

Quyền kình có vương giả chi khí vờn quanh!

Ba gã cung phụng thấy vậy muốn xoay người thoát khỏi.

Thiên Nguyên quốc chủ quát to tung một quyền.

Thân thể bị kiếm ý cắt chém.

Chớp mắt đã bị dòng sông kiếm ý nhấn chìm.

Nhưng đã bị khí cơ khóa chặt, bọn họ không thể nào thoát khỏi dòng sông kiếm ý.

Thiên Nguyên quốc chủ làm quốc chủ đã mấy trăm năm.

Thiên Nguyên quốc chủ và mấy tên cung phụng có thể là đối thủ của hắn sao?

Lá khô củi mục, công kích của bốn người bị tách ra!

Thế tới của dòng sông kiếm ý không giảm, nó quét thẳng tới Thiên Nguyên quốc chủ.

Một quyền này vô cùng bá đạo.

Hiện giờ đã tới Khí Hải cảnh hậu kỳ.

Phải biết rằng, khi Diệp Thu Bạch ở Khí Hải cảnh trung kỳ đã có thể chiến đấu với cường giả Càn Nguyên cảnh trung kỳ.

Công kích của ba tên cung phụng và Thiên Nguyên quốc chủ căn bản không cách nào ngăn cản dòng sông kiếm ý.

Không sót lại chút nào.

Ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp!

Thiên Nguyên quốc chủ dựa vào Bảo Khí trấn quốc Thiên Nguyên giáp mới miễn cưỡng chống được.

Tuy vậy nhưng khóe miệng Thiên Nguyên quốc đã có máu tươi tràn ra.

Hơi thở không ngừng trở nên uể oải.

Nếu lại tiếp tục thì khó thoát khỏi cái chết.

Bên kia.

Tình huống của lão quốc chủ cũng không quá tốt.

Chiến ý quanh thân Tiểu Hắc càng thêm nồng đậm.

Đối mặt với Tiểu Hắc càng đánh càng hăng cùng với bản thân đang dần yếu đi.

Chiêu này chính là tuyệt chiêu mạnh nhất của lão quốc chủ.

Đây là lôi chi ý cảnh!

Trong lốc xoáy có tia chớp nổ vang.

Một cỗ thương ý khổng lồ tạo thành lốc xoáy quét qua Thiên Nguyên vương thành!

Ngay sau đó hắn vung trường thương, không ngừng quét ngang!

Lão quốc chủ dần dần không chống đỡ nổi.

Sắc mặt tái nhợt!

Hai tại cũng bắt đầu run rẩy.

Hiển nhiên lực lượng của Tiểu Hắc quá lớn.

Mà trường thương không ngừng đâm trúng cũng chỉ để lại từng vết ngấn trên nắm tay Tiểu Hắc...

Có thể thấy được thân thể Tiểu Hắc trải qua niết bàn chi hỏa rèn luyện đã mạnh đến thế nào.

Lúc này, lão quốc chủ gầm to.

Trường thương trong tay lóng lánh thương mang.

Hơi thở Càn Nguyên cảnh đỉnh ầm ầm bùng nổ đẩy lùi hơi thở của Tiểu Hắc.

Song quyền không ngừng nện tới.

Hắn như hóa thành ma thần trong luyện ngục.

Hoa văn ngọn lửa trên thân thể có niết bàn chi hỏa lưu động, thiêu đốt.

Hai mắt Tiểu Hắc đã hoàn toàn bị ma ý bao trùm.

Tràn ngập tính mê muội!

Thậm chí trong chiến ý bắt đầu có từng sợi năng lượng màu đen.

Lão quốc chủ cảm thấy không thể kéo dài nữa.

Nếu tiếp tục dây dưa thì hắn chắc chắn sẽ tiêu hao đến chết!

Chỉ là khi dùng chiêu này, linh khí trong cơ thể lão quốc chủ cũng khô cạn.

Nói cách khác, qua một chiêu này.

Lão quốc chủ sẽ thân tử đạo tiêu.

Hắn tính dùng một kích này để chém giết Tiểu Hắc.

Như vậy mới có thể giảm bớt nguy cơ cho Thiên Nguyên vương triều.

Sau khi bị đẩy lùi, Tiểu Hắc nhìn thấy lốc xoáy có lôi điện đan xen cũng không e ngại chút nào.

Không.

Lúc này trong đầu Tiểu Hắc chỉ có ý muốn xé nát địch nhân trước mắt.

Đã sớm không có hai chữ e ngại.

Hiện giờ hắn sớm đã bị ma ý cọ rửa lý trí.

Hắn ngửa mặt lên trời gào rống.

Thân thể Tiểu Hắc lại to thêm!

Cơ bắp nối nhau phồng lên.

Gân xanh chằng chịt.

Niết bàn chi hỏa bốc bên từ hoa văn ngọn lửa.

Ngay sau đó tung một quyền về phía lão quốc chủ.

Lão quốc chủ hừ lạnh, trường thương trong tay lại quét ngang.

Lốc xoáy kèm lôi điện đánh tới Tiểu Hắc.

Một kích này quyết định thắng bại!

Cũng quyết định sinh tử.

Mọi người nhìn lên chiến trường trên không trung.

Sắc mặt khác nhau!

Giống như có thiên tai buông xuống!

Ầm!

Lốc xoáy của lão quốc chủ va chạm với một quyền kinh thiên của Tiểu Hắc.

Dư ba tiêu tán rồi lại nổi lên!

Trong khoảnh khắc này, lôi điện trong gió không ngừng giáng lên Tiểu Hắc.

Nhưng thân thể Tiểu Hắc như thân một vị ma thần.

Kiên cố không thể phá.

Mặc cho lôi điện rơi trên người hắn tạo ra từng vết rách, gió xoáy hóa thành lưỡi dao gió không ngừng cắt xén thân thể Tiểu Hắc khiến máu tươi bắn ra.

Nhưng vẫn không cản được bước chân Tiểu Hắc.

Càng lúc càng gần.

Tiểu Hắc càng tới gần lão quốc chủ hơn.

Thấy cảnh này, lão quốc chủ cười thảm.

Một kích cuối cùng của hắn vẫn không cách nào chém giết đối phương.

Hắn cũng không còn cách.

Chỉ có thể nói, Thiên Nguyên vương triều chọc phải người không nên trêu chọc.

Mệnh số đã hết!

Cùng với một tiếng rống vang đội.

Tiểu Hắc chạy ra khỏi cơn lốc.

Nện một quyền vào người lão quốc chủ.

Thân thể lão quốc chủ rách nát trong chớp mắt.

Thịt bay tứ tán trong không trung.

Máu loãng rơi như trời giáng mưa máu xuống Thiên Nguyên vương thành...

Lão quốc chủ cứ ngã xuống như vậy!

Thấy cảnh này, Thiên Nguyên quốc chủ thống khổ nhắm mắt.

Ngay cả người mạnh nhất Thiên Nguyên vương triều cũng không cách nào ngăn cản hai người bọn họ.

Thân trong dòng sông kiếm ý, Thiên Nguyên Quốc chủ nhìn Diệp Thu Bạch đang đứng hờ hững.

Hắn thở dài nói: "Diệp Thu Bạch, Thiên Nguyên vương triều ta bại, đã trả giá."

"Cho nên sau khi giết ta hãy buông tha cho những người khác."

Diệp Thu Bạch lạnh lùng đáp: "Hiện tại ngươi không tư cách nói điều kiện với ta."

Nói xong, không đợi Thiên Nguyên quốc chủ đáp lời liền lật bàn tay!

Dòng sông kiếm ý như sóng thần vùi lấp Thiên Nguyên quốc chủ.

Hơi thở của hắn cũng biến mất khỏi không gian này...

Từ đây.

Thiên Nguyên vương triều trở thành quá khứ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận