Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1172 - Thực lực chân thật của nam tử chất phác

. . . .

Từ khe không gian đi ra, bọn họ xuất hiện trong một đại điện, như bước vào một chiều không gian khác, một cỗ năng lượng đặc thù huyền diệu thần bí ập vào mặt!

Không gian bên trong đại điện rất lớn.

Phóng mắt nhìn, có từng cây cột cực lớn do huyền thiết đen kịt tạo thành, trông vô cùng kiên cố, hoa văn phủ kín bề mặt cột, giống như vảy rồng tầng tầng lớp lớp chống đỡ mái vòm đại điện.

Phía trước, ở giữa cung điện là một tế đàn thật lớn, trên tế đàn khắc đầy phù văn cổ xưa.

Tuy rằng bị rêu phong ch lấp nhưng vẫn có ánh sáng nhạt le lói.

Mấy ngọn nến vây quanh tế đàn cháy hừng hực hừng hực!

Trên tế đàn, trung tâm những ngọn nến có một quả cầu phát ra ánh sáng xanh lam.

Thôn trưởng cười nói:

Nói tới đây, thôn trưởng chuyển đề tài, giọng điệu như trêu tức.

Diệp Thu Bạch hỏi.

"Bất quá. . ."

"Đây chính là hạch tâm của Phù Sinh Đồ, chỉ cần lấy được hạch tâm thì Phù Sinh Đồ chính là của các ngươi."

Tất cả mọi người ở đây đều có cơ hội.

Quả cầu ẩn chứa những luồng năng lượng đang chậm rãi lưu động.

"Mỗi người đều có cơ hội, thế nhưng Phù Sinh Đồ chỉ có một mà thôi, các ngươi hiểu ta đang nói gì chứ?"

"Vậy phải làm thế nào mới có thể lấy được hạch tâm?"

Thôn trưởng đi tới bên dưới tế đàn, sau đó mới quay đầu nhìn về phía mọi người, nói:

"Dù sao các ngươi có thể đi tới nơi này, khảo nghiệm cũng đã kết thúc."

Bốn người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

"Rất đơn giản, chỉ cần phù hợp với lực lượng của Phù Sinh Đồ sẽ được hạch tâm tán thành."

"Vậy luận bàn đi, ai thắng thì người đó lên trước."

Nói cách khác chỉ cần được hạch tâm tán thành là xong, nếu như người thứ nhất tiến lên liền được tán thành, như vậy người sau sẽ không có cơ hội!

Vì vậy bọn họ phải phân ra ai sẽ là người thử trước.

Thôn trưởng cười gật đầu.

Thấy vậy, Diệp Thu Bạch cũng lấy Canh Kim thần kiếm ra.

Kiếm ý Kiếm thần lập tức tràn ngập đại điện rộng lớn này.

Đây là biện pháp duy nhất có thể dùng.

Diệp Thu Bạch thấy thế hơi kinh hãi, nhưng kiếm trong tay đã chém ra.

Diệp Thu Bạch nhún vai.

Ngược lại có tiếng kim thiết giao nhau vang lên!

Kiếm cũng không có chém vào thân thể nam tử chất phác.

Keng!

Nam tử chất phác đưa mắt nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Thân hình hắn nhanh chóng vọt về phía nam tử chất phác!

Lắc mình một cái đã tới trước người đối phương.

Nam tử chất phác thấy thế, sắc mặt có chút dại ra đột nhiên biến đổi! Mắt lóe tinh quang.

"Còn phiền tiền bối làm trọng tài."

Diệp Thu Bạch tay cầm Canh Kim Thần Kiếm, Kiếm Vực bộc phát!

Bất quá không cần suy nghĩ nhiều như vậy, đánh là biết thôi.

Nói thật, nam tử chất phác chưa từng thể hiện thực lực nên Diệp Thu Bạch cũng không biết đối phương rốt cuộc ở cấp độ nào.

Chỉ thấy nam tử chất phác dùng cánh tay chặn lại một kiếm của Diệp Thu Bạch!

Kiếm phong cắt mở ống tay áo của nam tử để lộ kim thiết giáp bên trong.

Không cho Diệp Thu Bạch cơ hội phản ứng, chỉ thấy bàn tay của nam tử chất phác nhẹ nhàng vung ra.

Khi kịp phản ứng thì bàn tay đã dán lên ngực Diệp Thu Bạch!

Bùm!

Nhất thời có một cỗ sóng khí xuyên qua ngực Diệp Thu Bạch!

Từ trước xuyên qua, có một cơn lốc vô hình bắn ra từ lưng Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch trợn tròn mắt, phun ra một ngụm máu tươi.

Thân thể cong như con tôm bay ngược.

Trong lòng bàn tay có cuồng phong hội tụ thành một chưởng ấn, chưởng ấn vỗ vào Canh Kim thần kiếm!

Nói rồi Khương Mộc vừa giơ tay đánh ra!

"Phá Hồng kiếm pháp của Phá Hồng Kiếm Đế sao? Chỉ tiếc là cảnh giới của ngươi quá thấp..."

Khương Mộc nhướng mày, thản nhiên nói:

Đợi đến khi cận thân thì kiếm ý màu đỏ từ Canh Kim thần kiếm đã xuyên qua ngực Khương Mộc!

Trong quá trình tới gần Khương Mộc, kiếm khí như ma sát với không khí, đang từ từ chuyển thành màu đỏ!

Chênh lệch quá rõ ràng!

Một kích này đã để lộ tu vi Thần Hoàng cảnh đỉnh phong của Khương Mộc!

Còn Diệp Thu Bạch bây giờ mới đạt tới Thần Hoàng cảnh sơ kỳ không lâu.

Huống hồ Khương Mộc còn không phải người bình thường...

Diệp Thu Bạch ôm ngực đã lõm xuống, lau vết máu nơi khóe miệng, ngưng trọng nói:

"Dù sao cũng phải thử xem."

Nói xong, tất cả kiếm ý trong Kiếm Vực bắt đầu hội tụ vào Canh Kim thần kiếm!

Thần kiếm phun ra kiếm khí!

Hai tay Diệp Thu Bạch cầm kiếm, một lần nữa xông thẳng về phía Khương Mộc!

"Nếu ngươi còn muốn đánh ta có thể phụng bồi, bất quá cũng không cần phải như vậy chứ?"

Hắn lập tức nhìn về phía Diệp Thu Bạch đang chậm rãi đứng lên, thản nhiên nói:

Khương Mộc không đáp, tựa hồ ngầm thừa nhận điểm này.

"Ẩn giấu lâu như vậy, xem ra ngươi mới là người mạnh nhất bên Giám Sát Thánh Điện?"

Ánh mắt Hồng Anh ngưng tụ, nhìn thấy vẻ chất phác hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự hờ hững, nàng trầm giọng nói:

Cho đến khi đụng vào một cây cột tạo ra tiếng "Ầm ầm" mới ngừng lại!

Nhưng mà Trường hồng quán nhật lại không có xuyên qua chưởng ấn, ngược lại khi Canh Kim thần kiếm rơi vào chưởng ấn, chưởng ấn theo bàn tay Khương Mộc chậm rãi bao bọc thanh kiếm!

Diệp Thu Bạch thấy cảnh này mà căng thẳng, nhưng lực cũ vừa ra lực mới chưa sinh, mạnh mẽ xoay người thoát khỏi phạm vi chưởng ấn khiến cho Diệp Thu Bạch phải rên rỉ một tiếng!

Diệp Thu Bạch cũng không có lui về phía sau, thân thể cúi xuống vung kiếm chém vào chân Khương Mộc.

Khương Mộc thản nhiên nói:

"Phương thức ứng đối không tồi."

Dứt lời liền tung một cước!

Canh Kim thần kiếm chém vào bắp chân!

Quả thật, lại có tiếng kim loại giao nhau "leng keng" vang lên.

Ở chân Khương Mộc cũng có kim giáp!

Khương Mộc lập tức nhảy lên, vung chân ra.

Bùm!

Diệp Thu Bạch muốn dùng cánh tay chống đỡ nhưng cảnh giới hai bên hoàn toàn không cùng một cấp độ!

Lại lần nữa bị đá bay ra ngoài!

Cảnh giới của Khương Mộc vượt qua Thần Hoàng cảnh bình thường đỉnh phong rất nhiều.

Chỉ sợ đã có thực lực vượt biên chiến nửa bước Thần Chủ cảnh rồi.

Khương Mộc vừa định nói tiếp thì trong quá trình Diệp Thu Bạch bay ngược ra ngoài, có một hộp kiếm xuất hiện trước người, từng thanh kiếm bay múa đâm thẳng tới Khương Mộc!

Hơn nữa mỗi một thanh kiếm đều thi triển Phá Hồng kiếm pháp!

Khương Mộc hơi ngưng trọng lùi về phía sau một bước, tung một chưởng chống đỡ Tinh Vẫn Kiếm đã tới.

Nhưng những thanh kiếm khác cũng đã chém tới!

Thấy thế Khương Mộc hừ lạnh một tiếng, thân thể phát ra ánh sáng!

Quần áo vỡ nát để lộ kim giáp lấp lánh bên trong!

Một thanh trường kích xuất hiện trong tay hắn, hai tay cầm chặt trường kích xoay vòng.

Một cơn lốc lấy Khương Mộc làm trung tâm phóng lên cao!

Gió lốc chống lập tức đánh lui những thanh kiếm!

Khương Mộc nhìn Diệp Thu Bạch, khẽ gật đầu nói:

"Ngươi rất tốt, ở cảnh giới này mà thể ép ta sử dụng toàn lực, nếu như cùng cảnh giới thật sự khó mà nói."

Đương nhiên, kế tiếp ngươi sẽ không có bất kỳ cơ hội nào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận