Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 729 - Ma Vương vực phát hiện

. . . . .

Dị động ở Ma Vương thành khiến tất cả mọi người ở trung tâm Tuyệt Hồn thành đều kinh ngạc ngẩng đầu nhìn.

Ánh mắt chuyển dời về hướng Ma Vương thành tọa lạc.

Giờ phút này.

Ở trung tâm Luyện Ngục thành, bên dưới ba cây cột đá, linh hồn thể của luyện ngục lão tổ bỗng nhiên mở hai mắt, khó tin nhìn về hướng Ma Vương thành.

Ở nơi đó có một cột sáng thô to lộng lẫy ánh sao phóng lên cao!

Giống như trực tiếp đâm xuyên qua ngân hà, xuyên thấu cả Tuyệt Hồn thành.

Một cỗ hơi thở khủng bố đến cực điểm cùng với áp bách mang đến cho Luyện ngục lão tổ cảm giác quen thuộc.

"Thân phận của người này ra sao, rốt cuộc hắn là cường giả phương nào. . . . . ."

Giờ phút này, bên ngoài Tuyệt Hồn thành.

Cột sáng không chỉ có đột phá thành bảo phong ấn cùng với ba cây cột đá.

Không có khả năng là một kẻ vô danh!

Trong mắt luyện ngục lão tổ có sự hoảng sợ, sắc mặt ngưng trọng, hai hàng lông mày nhíu chặt lại với nhau.

"Cột sáng này là chuyện gì đây?

Bởi vì hắn suýt bị chủ nhân của luồng hơi thở này tiện tay đánh hồn phi phách tán . . . . .

Người dẫn đầu các thế lực lớn cùng với đại năng tán tu đều lui về phía sau mấy trăm trượng.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía ngân hà lộng lẫy.

"Một đạo tàn hồn mà thôi. . . . . . Bị trấn áp nhiều năm như vậy còn có thể phát huy ra lực lượng khủng bố thế này sao. . . . . ."

Hiện giờ luyện ngục lão tổ chắc chắn chủ nhân của tàn hồn này là một tồn tại hàng đầu giới vực vĩ độ cao!

Một vị đại năng khác cũng nghiêm mặt nói:

Hiện giờ còn phá tan lực lượng trấn áp cường đại từ Tuyệt Hồn thành, trực tiếp xỏ xuyên qua ngân hà lộng lẫy . . . . .

"Tình huống bên trong Tuyệt Hồn thành như thế nào đây?

Bất kể là thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông hay cường giả Thiên Tiên cảnh Tô gia, Hoắc Chính Hành đều lộ vẻ vẻ mặt ngưng trọng, phóng thích lá chắn linh khí chống đỡ năng lượng từ cột sáng đột ngột xuất hiện bên trong Tuyệt Hồn thành trùng kích.

Thế mà có thể khiến linh hồn của bổn tọa phải run rẩy?"

Chỉ thấy Viên Thọ nhìn cột sáng, trong mắt mang theo sự sùng kính, mừng rỡ nói:

Trong đám cường giả hàng đầu nơi đây, cũng chỉ có lão giả cùng với một nam tử bên cạnh hắn biết cột sáng này đại biểu cho cái gì!

Thôn trưởng ngưng trọng nói:

"Hy vọng những người trẻ tuổi bên trong Tuyệt Hồn thành không có bị cột sáng hưởng đi. . . . . ."

Nghe đến đây, Viên Thọ cũng thu hồi sắc mặt trở nên nghiêm túc lên.

Phải biết rằng trước kia mỗi lần Tuyệt Hồn thành mở ra đều không có phát sinh chuyện như này!"

Dù sao hiện tại Ma Chủ còn chưa khôi phục thực lực, nếu như bị phát hiện e là không có bất kỳ cơ hội nào để chống cự!

Vây lần này Ma Chủ hấp thu mảnh vỡ linh hồn cũng không biết là chuyện tốt chuyện xấu.

Nếu đúng như lời thôn trưởng nói.

Chỉ có một người lão giả chống quải trượng cực kỳ ngưng trọng nhìn cột sáng.

"Mọi việc đều phải nhìn vào điểm không tốt, ngươi có nghĩ tới chuyện hiện giờ phóng xuất ra cỗ hơi thở này, rồi sau đó Ma Chủ hấp thu tạo ra động tĩnh sẽ khiến cho mấy kẻ phản loạn phát hiện không?"

"Mãnh vỡ linh hồn này của Ma Chủ hiển nhiên không quá giống mấy mảnh trước đó."

Mang theo uy thế quá cường đại!

Lão giả đúng là thôn trưởng Tiên Viên thôn, nam tử là Viên Thọ!

"Đừng cao hứng quá sớm."

"Nếu Ma Chủ hấp thu, khôi phục ký ức thì thực lực sẽ lại tiến thêm một bước."

"Xem ra, bên trong Tuyệt Hồn thành thật sự có một mảnh vỡ linh hồn của Ma Chủ!"

"Nhưng chắc chắn Ma Chủ sẽ hấp thu mảnh vỡ linh hồn này."

Thôn trưởng khẽ thở dài một hơi, nói:

"Chúng ta cũng nên chuẩn bị thôi."

Viên Thọ nghe mà kinh hãi.

"Muốn bắt đầu nghi thức trước thời hạn sao?"

Thôn trưởng gật đầu:

"Đợi Ma Chủ đi ra từ Tuyệt Hồn thành liền bắt đầu."

Thông qua giọng điệu nghiêm túc của thôn trưởng, Viên Thọ cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt đang tới gần.

Vì thế cũng gật gật đầu. . . . . . .

"Bất kể tình huống như thế nào chúng ta đều phải điều tra rõ chuyện này, dù chỉ là một sợi tàn hồn cũng phải tìm ra sau đó tiêu diệt!"

Nghe vậy, nam tử ở trung ương trầm giọng nói:

"Có khả năng là người kia còn lưu lại một sợi thần hồn hay không?"

Hai nam tử còn lại nghe rồi cũng ngưng trọng gật đầu.

"Không, tuyệt đối không phải cảm ứng sai lầm, tới cảnh giới như chúng ta sao có thể phát sinh chuyện cảm ứng sai lầm chứ?"

Nam tử có đôi mắt nhỏ hẹp ngồi ở trung ương lại nói:

Đây cũng không phải là vật tự nhiên hình thành ở mảnh giới vực này.

Mà là do người ở mảnh giới vực này đều mang theo sự cuồng bạo, dẫn tới cuồng bạo thực chất hóa thành cuồng bạo chi ý xuất hiện quan quẩn trong không gian.

Trong một tòa thành ở giới vực này.

Có ba tên nam tử cao lớn mặc quần áo màu đen khắc họa ma văn đang thương thảo chuyện quan trọng.

Bỗng nhiên đồng tử của cả ba co rút lại, sắc mặt thay đổi.

"Cỗ hơi thở này?!"

"A? Lại biến mất?"

"Không, tuyệt đối không có khả năng, người kia đã hoàn toàn tử vong, bảy hồn sáu phách đã bị chúng ta đánh tan rồi, tuyệt đối không có khả năng tồn tại hậu thế!"

"Ta cũng nghĩ thế này, dù sao hơi thở kia chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi thôi, chẳng lẽ bởi vì gần đây thần trí không được thả lỏng sao?"

Nhưng mà ngoại trừ hơi thở áp lực còn có cuồng bạo chi ý xen lẫn bên trong.

Tràn ngập hơi thở mang đến sự áp lực, sự nặng nề.

Bất kể là mặt dắt hay là kiến trúc trên mặt đất đều mang một màu đen.

Không trung đen nhánh bởi ma khí, che kín không kẽ hở, một chút ít ánh mặt trời hoặc là ánh trăng đều không thể chiếu xuyên xuống.

Ở một địa phương luôn bị bóng tối bao phủ.

Giới vực vĩ độ cao.

"Người kia khủng bố tới mức nào các ngươi sẽ không thể quên đi?"

Hai nam tử còn lại nghe đến đây, sắc mặt đều trở nên âm trầm.

Bọn họ đương nhiên sẽ không bao giờ quên.

Khi đó nếu như không phải liên hợp mấy thế lực cấp Thiên Chủ.

Gần bằng với lực lượng của ba người có lẽ thật sự không cách nào đánh chết người nọ.

Người nọ quá mức khủng bố, sự khủng bố ép thẳng tới cấp độ đại năng thế lực Thiên Chủ!

Thậm chí ở phương diện nào đó đã vượt qua. . . . .

"Cho nên dù chỉ có một chút khả năng khiến hắn sống lại chúng ta đều phải bóp chết từ trong trứng nước!"

Hai người còn lại đều gật gật đầu.

"Đã hiểu rõ, chúng ta đây liền phái người đi điều tra việc này."

Nam tử lại nhíu mày nói:

"Ngươi tự mình đi! Manh mối không đủ chính là mò kim trong biển rộng, cho đám thủ hạ phế vật kia đi sưu tầm có tác dụng gì chứ?"

"Nhưng mà. . . . . . Bây giờ ta còn có chuyện chưa làm xong . . . . ."

Lời còn không nói xong thì nam tử ngồi ở trung ương vỗ án đứng dậy!

Bàn tinh thạch trước mặt lập tức tan biến.

Một cỗ khí thế cường đại không chịu khống chế trào ra.

Chỉ thấy, nam tử tức giận quát:

"So với chuyện này, tất cả những chuyện khác đều là việc nhỏ!

Hiện tại lập tức đi sưu tầm manh mối cho ta!"

Thấy thế, nam tử kia mới gật đầu, trong thời gian ngắn biến mất tại chỗ.

Nam tử ở trung ương này thở ra một hơi.

Nhìn về phía không trung xám xịt.

Ánh mắt trở nên ngưng trọng, hình như nhớ tới chuyện cũ không hay.

"Xem ra, phải nhanh chân đến xem nàng. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận