Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1318 - Sẽ còn gặp lại

Nghe Ngũ hoàng tử nói, Lam Diệu cả kinh, vội đáp: "Điện hạ, vừa rồi ta còn không có dùng toàn lực!"

Nghe vậy, sắc mặt Ngũ hoàng tử càng thêm âm trầm.

Ngay cả Tam hoàng tử cũng không khỏi nhíu mày nhìn Ngũ hoàng tử một cái, tựa như đang hỏi vì sao phái một người không có đầu óc xuất chiến?

"Vị đạo hữu Hỗn Linh học viện này chỉ Thần Đế cảnh trung kỳ, ngươi nửa bước Tổ Cảnh mà muốn vận dụng toàn lực, cho dù thắng cũng thắng không võ, chẳng lẽ còn chưa đủ mất mặt sao?!"

Lam Diệu cắn răng.

Quả thật, cảnh giới cao hơn đối phương nhiều, mà kích thứ nhất, kích thứ hai... Lại không cách nào hoàn toàn nghiền ép đối phương, quá mất mặt.

Trên cánh tay Tiểu Hắc có khói trắng bốc lên, vết thương sâu thấy được xương cũng dần dần khép lại.

Hắn nhìn Lam Diệu, không khỏi nhíu mày nói: "Như thế nào? Không đánh nữa sao?"

Tới đây cũng đã đủ chứng minh thiên phú và thực lực của Tiểu Hắc.

Không giống như lúc trước nhấp một miếng, Cửu hoàng tử chủ động đứng dậy mời rượu hơn nữa giơ cao chén rượu đại biểu cho rất nhiều điều.

Trong tình huống hiện tại, Lam Diệu muốn chiến thắng Tiểu Hắc cũng có thể dùng chút thủ đoạn, chỉ là không cần thiết đánh nữa.

"Tốt! Không thẹn là đệ tử Hỗn Linh học viện! Trận chiến này đã thể hiện rất rõ! Nói xong nâng chén rượu hướng về Tiểu Hắc rồi ngửa đầu uống một ngụm."

Lúc này mắt Ngũ hoàng tử lóe hàn quang, khóe miệng nhếch lên nói:

Lúc này Phong Diệp đứng dậy, ngứa tay ngứa chân nói: "Đến lượt ta rồi đi."

Vừa mới bắt đầu hưng phấn đã phải dừng, có thể tưởng tượng được tâm tình của Tiểu Hắc lúc này.

Đồng thời... cũng âm thầm trào phúng Ngũ hoàng tử và Tam hoàng tử.

"Đến đây thôi, đệ tử Hỗn Linh học viện quả nhiên danh bất hư truyền, lại có thể vượt biên tác chiến đến mức này."

Lên không lên xuống không xuống...

Cửu hoàng tử đứng dậy, vỗ tay cười sang sảng nói:

Đối phương chủ động thỉnh chiến, nếu lùi bước chẳng phải quá khó coi sao?

Vốn là luận bàn trợ hứng, còn vượt biên tác chiến.

Hắn vừa hỏi xong thì có một tên thiên kiêu nửa bước Tổ Cảnh đứng ra nhìn về phía Phong Diệp nói: "Để ta."

Điều này khiến hai người đồng thời nhíu mày.

Ngũ hoàng tử liếc nhìn đám thiên kiêu ngồi bên kia, nói: "Có ai ứng chiến không?"

Chẳng lẽ phương pháp đào tạo của học viện thay đổi rồi?

Xem cách nàng chiến đấu, thiên kiêu các thế lực ở Cửu Long thần triều trợn mắt há hốc mồm.

Dù sao Phong Diệp cũng là học viên nổi tiếng cường đại ở Hỗn Linh học viện.

Phong Diệp là đệ tử thân truyền của Hỗn Linh học viện, chiến lực tự nhiên cao hơn cường giả nửa bước Tổ Cảnh bình thường một tầng.

Các thế lực ở Cửu Long thần triều luận bàn tượng trưng mấy trận liền kết thúc phân đoạn này.

Trận luận bàn giữa hai người nhanh chóng bắt đầu.

Nếu đã quyết định gia nhập trận doanh Cửu hoàng tử, như vậy chúc mừng vào lúc này không chỉ có thể tạo thế mà còn dễ dàng đạt được hảo cảm từ Cửu hoàng tử.

Một số đại thần nghiêng về Cửu hoàng tử nhao nhao chúc mừng chuyện Cửu hoàng tử sắp được sắc phong Thái tử.

Uống rượu tìm niềm vui, ca múa tưng bừng xong thì yến hội cũng đã kết thúc.

Đồng thời Phong Diệp cũng chiến đấu điên cuồng không kém Tiểu Hắc, tên thiên kiêu nửa bước Tổ Cảnh ban đầu còn có thể cứng đối cứng mấy chục chiêu, sau đó mệt mỏi ứng phó, nhanh chóng bị tần suất công kích của Phong Diệp áp chế gắt gao!

Cửu hoàng tử cười híp mắt nói:

"Hôm nay chư vị đã thấy được thực lực của Hỗn Linh học viện, Cửu Long thần triều chúng ta cũng nên phấn khởi đuổi theo."

Sau đó không còn ai khiêu chiến người của Hỗn Linh học viện nữa.

Học viên Hỗn Linh học viện đều chiến đấu điên cuồng vậy sao? Không giống với những thiên kiêu Hỗn Linh học viện mà bọn họ từng thấy.

Nhưng kết quả này có thể chấp nhận.

Có thể dự đoán được kết quả trận luận bàn, đối phương bị áp chế gắt gao nên nhanh chóng nhận thua.

Đều đánh như không muốn sống nữa?

Nhưng mà người của Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử sao có thể để Cửu hoàng tử được như ý chứ?

Lúc này có một nam tử trung niên trông hung ác, trên mặt có một vết sẹo ngang qua mắt phải vỗ bầu rượu xuống bàn, lạnh giọng quát:

"Với tư lịch của Cửu hoàng tử, e là vẫn có chút khó làm Thái tử."

Cửu hoàng tử thản nhiên nhìn lại.

Phong Diệp bên cạnh mấy người Mục Phù Sinh nhẹ giọng giải thích:

"Người này là Binh bộ thượng thư Trịnh Hưng Nhượng, chưởng quản hơn phân nửa quân vụ quân sự của Cửu Long thần triều, vô số cường binh cường tướng trong thần triều đang nằm trong tay người này."

"Mà Binh bộ thượng thư thông thường chỉ thân cận Thiên tử, không biết đã được hứa hẹn gì mà lại đứng về phía một vị hoàng tử..."

Lúc này Lại bộ thượng thư thản nhiên nói:

"Trịnh Hưng Nhượng, quả thật tư lịch của Cửu hoàng tử còn thấp nhưng không phải vị trí Thái tử thích hợp để tôi luyện, gia tăng tư lịch nhất sao? Huống hồ chuyện ở Thanh Long thành đã chứng minh thực lực của hắn."

"Cũng không liên quan đến chúng ta, nếu đã kết thúc chúng ta nên cáo từ trở về học viện đi."...

Phong Diệp buông tay nói:

Diệp Thu Bạch gật đầu nói: "Trải qua náo loạn, hiệu quả yến tiệc Cửu hoàng tử muốn đạt tới cũng giảm xuống mức thấp nhất. Dù sao đối phương cũng là Binh bộ thượng thư nắm binh quyền trong tay."

"Hoàng tử Cửu Long thần triều không đơn giản nha."

Mục Phù Sinh xem mà cảm khái.

Đến đây, Cửu hoàng tử phất phất tay kết thúc tiệc.

Những người khác thấy thế đều không dám xen vào.

Lúc này Cửu hoàng tử đột nhiên lạnh giọng quát:

"Như thế nào, ầm ĩ ở chỗ này để người ngoài chê cười Cửu Long thần triều ta sao?"

Trịnh Hưng Nhượng nghe xong đi tới trước mặt hắn, chắp tay nói:

"Ta chỉ quan tâm sự hưng thịnh của Thần triều mà thôi, nếu điện hạ không thích ta xin cáo lui trước."

Dứt lời, không đợi Cửu hoàng tử nói gì thì Trịnh Hưng Nhượng đã rời khỏi yến tiệc.

Có thể nói là hoàn toàn không nể mặt Cửu hoàng tử!

Mọi người cũng có chút bối rối nhìn Cửu hoàng tử, không biết nên nói gì.

"Được rồi, giải tán hết đi!"

Hai người đều là tồn tại trọng yếu nhất trong Lục bộ.

Một người chưởng quản quan văn thần triều, một người chưởng quản binh lực thần triều.

Trịnh Hưng Nhượng vỗ bàn đứng lên, tức giận quát: "Thế nào, ngươi muốn chiến một trận?"

Lại bộ thượng thư phản kích.

"Tên man tử như ngươi không phục phải không?"

Trịnh Hưng Nhượng lạnh lùng nhìn về phía Lại bộ thượng thư, nói: "Thái tử không có tư lịch lại làm sao phục chúng?"

Tiệc rượu kết thúc, mọi người tản đi.

Đám người Phong Diệp đi tới nơi nghỉ ngơi của Cửu hoàng tử.

Cửu hoàng tử cười nói: "Để cho các ngươi chê cười rồi, phải rời đi sao?"

Từ biểu tình của hắn tựa hồ cũng không có bị chuyện vừa rồi ảnh hưởng, giống như đã sớm dự liệu được.

Phong Diệp gật đầu nói: "Nên về học viện giao nhiệm vụ, trong viện còn có chuyện cần xử lý."

Cửu hoàng tử gật đầu nhìn đến Mục Phù Sinh, cười nói: "Bất quá chúng ta sẽ sớm gặp lại."

Nghe được lời này, sắc mặt Mục Phù Sinh lập tức trở nên ngưng trọng.

Xem ra... vẫn lộ chút sơ hở rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận