Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 511 - Chém giết

. . . . . . . . . . .

Trên Thông Nguyên sơn.

Đao ý tung hoành!

Hiển nhiên đao ý của Lê Như Phi đã bước vào cảnh giới Đao Thánh!

Hơn nữa thanh đao trong tay Lê Như Phi là Tiên Khí, thực lực của hắn được tăng phúc rất nhiều.

Nhưng dù như thế. . . . . .

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, Diệp Thu Bạch chỉ chém ra một kiếm đơn giản thôi.

Kiếm ý sôi trào đánh Lê Như Phi lùi xa mấy chục dặm.

Đồng thời sức chiến đấu được Tiên Khí tăng cường nên cũng không hề kém.

Không hề có năng lực chống đỡ!

Trong ba tháng qua hắn tu luyện ở Thông Nguyên bí cảnh.

Thế mà giờ lại phải bại lui trước một kiếm của Diệp Thu Bạch.

Khóe miệng Lê Như Phi trào máu, sắc mặt kinh hãi nhìn về phía Diệp Thu Bạch, tức giận nói:

Hứa Thi cảm thấy khó hiểu hỏi:

Đồng thời cảnh giới của Diệp Thu Bạch cũng hiển lộ.

Rốt cuộc hắn làm như thế nào?

"Sao có thể?!"

Phân Thần cảnh trung kỳ.

Có thể nói, dù gặp phải cường giả Phân Thần cảnh hậu kỳ thì Lê Như Phi vẫn tự tin mình có thể chiến thắng đối phương!

Mộ Tử Tình cười đáp:

Các loại thiên tài địa bảo mặc cho hắn sử dụng nên cảnh giới nhanh chóng đột phá đến Phân Thần cảnh trung kỳ.

"Mấy năm qua Diệp Thu vẫn luôn vượt biên tác chiến, thời điểm ở Đế cảnh đã có thực lực chém giết Phân Thần cảnh hậu kỳ."

Mộ Tử Tình đứng xem mà cười khẽ.

"Mộ Bạch, ngươi đang cười gì đó?"

Chênh lệch một đại cảnh giới nha!

Đế cảnh chém giết Phân Thần hậu kỳ?

"Minh Thiếu Đình, cùng nhau lên."

Hứa Thi nghe mà kinh hãi.

Nghĩ đến đây.

"Còn Lê Như Phi mới Phân Thần cảnh trung kỳ, huống hồ Diệp Thu cũng đột phá đến Phân Thần cảnh trung kỳ. . . . . ."

Dù sao nếu thua trận thì Hãn Hải tông sẽ trừng phạt bọn họ.

Trực tiếp cùng Lê Như Phi vọt tới Diệp Thu Bạch!

Minh Thiếu Đình không còn quan tâm tới chuyện mặt mũi nữa.

Đế cảnh sao?

Sắc mặt Minh Thiếu Đình âm trầm, gật gật đầu.

Thực lực của hắn tương đương với Lê Như Phi, dù có mạnh hơn cũng không hơn bao nhiêu.

Hiện giờ xem ra bọn họ đơn độc đối chiến đều không phải là đối thủ!

Làm sao được chứ?

Lê Như Phi lên tiếng:

Giờ đây Hứa Thi mới hiểu, không phải hắn cuồng ngạo mà là hắn nói thật. . . . . .

Nhớ tới lời nói cuồng ngạo của Diệp Thu Bạch lúc bắt đầu.

Ba tháng để cho bọn họ tùy ý tu luyện bên trong Thông Nguyên bí cảnh, thiên tài địa bảo cuồn cuộn, còn cho bọn họ Huyền giai Tiên Khí!

Trong tình huống này mà còn thua.

Có thể nghĩ tới kết cục rồi . . . . .

Diệp Thu Bạch thấy thế, sắc mặt cũng không có chút biến hóa.

Tinh Vẫn kiếm trong tay run lên, vô thượng kiếm ý ầm ầm bùng nổ ngang dọc!

Kiếm vực triển khai!

Khi kiếm vực xuất hiện thì sắc mặt một tên trưởng lão đứng sau Cung Duệ biến đổi.

Trong ánh mắt có chút kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ.

Lê Như Phi cùng Minh Thiếu Đình cảm nhận được kiếm ý dày đặc, sắc mặt lại biến hóa.

Đồng thời rơi vào trạng thái cuồng hóa, nhẹ thì cảnh giới ngã xuống, nặng thì vĩnh viễn không cách nào khôi phục bình thường!

Sẽ gây ra tổn thương thần hồn không cách nào chữa trị đối với người sử dụng.

Nhưng mà đã xếp vào cấm đan thì tác dụng phụ cũng cực kỳ to lớn.

Một khi Diệp Thu Bạch không chú ý mà lơi lỏng bảo hộ thần hồn thì thần hồn sẽ nhanh chóng bị cắn nuốt!

Huyết ý có khả năng cắn nuốt thần hồn!

Cảnh giới tăng mạnh thì không nói.

Trong cỗ huyết khí có ác quỷ gào thét!

Đồng thời cảnh giới của Lê Như Phi và Minh Thiếu Đình tăng đến Phân Thần cảnh đỉnh trong khoảnh khắc này!

Ánh mắt cũng nhuộm màu máu, giống như đã mất đi lý trí.

Phát ra một tiếng rống như thú dữ!

Thấy một màn này, sắc mặt Lăng Tiêu phong chủ trầm xuống.

"Bạo Huyết Cuồng Hóa đan?

Vì thắng trận này đánh cuộc này mà Hãn Hải tông các ngươi không từ bất cứ thủ đoạn nào!"

Bạo Huyết Cuồng Hóa đan chính là một loại cấm đan.

Cùng bậc không cao lắm nhưng lại có tác dụng cực kỳ khủng bố.

Tức khắc có một cỗ huyết khí từ trong cơ thể hai người phóng lên cao.

Do dự một chút rồi nghiêm nghị ném vào trong miệng.

Cả hai cùng gật đầu, trong tay có thêm một viên đan dược màu đỏ.

Ngay sau đó như đưa ra một quyết định.

Hai người liếc nhau, đều nhìn thấy được sự ngưng trọng trong mắt đối phương.

Kiếm đạo Vô thượng chi cảnh?!

Cung Duệ cười lạnh:

"Thắng chính là thắng, thua chính là thua."

"Chỉ cần kết cục là thắng, ai còn để ý tới quá trình?"

Diệp Thu Bạch xem mà nhẹ nhàng cười,"Hãn Hải tông còn rất không biết xấu hổ, nhưng mà. . . . . ."

Chỉ có thế này thôi, Diệp Thu Bạch vẫn sẽ không đặt vào mắt.

Tứ Tuyệt kiếm trận trận lên!

Thái Sơ Kiếm Kinh trong cơ thể Diệp Thu Bạch điên cuồng vận chuyển!

Một thanh cự kiếm hội tụ bên trong kiếm vực!

Trấn áp ý cảnh giống như giao long giống quấn quanh cự kiếm.

Hởi thở khủng bố không ngừng tản ra.

Lê Như Phi và Minh Thiếu Đình cảm nhận được cỗ hơi thở này nhưng lại không hề dừng.

Đồng tử đã bị màu đỏ bao trùm!

Không ngừng phát ra tiếng gầm rú, không sợ sinh tử phóng tới Diệp Thu Bạch.

Thấy thế, Diệp Thu Bạch giơ ngón tay điểm tới.

Cự kiếm ầm ầm chém tới hai người.

Vừa sắc nhọn vừa nặng như một ngọn núi lớn trấn áp.

Lê Như Phi điên cuồng hét lên, tay cầm tiên đao cuồng nộ chém!

Một cỗ đao ý hóa thành đao mang màu máu nghênh đón cự kiếm.

Minh Thiếu Đình đồng dạng tung một chưởng.

Chưởng ấn màu máu to lớn phát ra tiếng rít gào vỗ tới.

Trong lúc nhất thời, huyết ý che trời lấp đất bao vây lấy thân thể Diệp Thu Bạch, muốn cắn nuốt thần hồn.

Nhưng giữa trán Diệp Thu Bạch lại tản ra một cỗ sinh chi ý.

Chỉ cần huyết ý tới gần thần hồn thì cỗ sinh chi ý này sẽ hóa thành sinh chi kiếm trực tiếp trảm phá!

Thái Sơ Kiếm Kinh uẩn dưỡng kiếm thể, đồng thời cũng uẩn dưỡng thần hồn!

Lúc này.

Đao mang màu máu cùng với chưởng ấn va chạm ầm ầm.

Kiếm khí vẽ ngang vẽ dọc!

Huyết ý giống như ác quỷ vồ mồi muốn ăn mòn cỗ kiếm ý này.

Nhưng chỉ trong chớp mắt.

Đao mang cùng với chưởng ấn bị chém nát trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Cự kiếm không có dừng lại mà thẳng tắp xuyên qua cơ thể cả hai.

Lê Như Phi và Minh Thiếu Đình cứng đờ giữa không trung, sinh cơ nhanh chóng trôi đi.

Màu đỏ trong mắt cũng dần rút đi, khôi phục lý trí.

Hai người đồng thời cúi đầu nhìn vết máu trên ngực, tràn ngập sự khó tin.

"Sao. . . . . . Sao có thể?"

Ba tháng tu hành lại bị đối phương dễ dàng chém giết thế này?

Nghĩ tới đây, sinh cơ của Lê Như Phi và Minh Thiếu Đình đã hoàn toàn mất hết, vô lực từ trên không trung rơi xuống.

Nhìn thấy cảnh này.

Sắc mặt Cung Duệ có chút khó coi, thấp giọng mắng:

"Hai tên phế vật!"

Đồng thời hắn nhìn về phía Diệp Thu Bạch nói:

"Tuy rằng đánh cuộc thắng, nhưng Hãn Hải tông vẫn hoan nghênh ngươi!"

"Ngươi đã chứng minh thực lực của mình qua trận chiến này, chỉ cần ngươi gia nhập Hãn Hải tông thì sẽ được xếp ngang bằng với các Thánh tử!"

Mọi người ồ lên.

Thánh tử Hãn Hải tông chỉ đứng sau tông chủ thôi!

Lăng Tiêu phong chủ vừa định nói gì thì lại thấy Diệp Thu Bạch lắc đầu nói:

"Lạc Nhạn tông khá tốt, ít nhất còn quang minh lỗi lạc."

Cung Duệ trầm mặt.

Mà giờ khắc này.

Bỗng một tên trưởng lão phía sau Cung Duệ bộc phát hơi thở Biến Huyết cảnh.

"Tiểu tử! Chính là ngươi đã cướp mất cống phẩm của Thánh tử đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận