Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 880 - Không gian bình chướng

. . . .

Mọi người ngẩng đầu nhìn không trung.

Phía trên có một tầng lá chắn mỏng như cánh ve phân cách.

Ở trong không gian u ám phía trên có ba bóng người.

Tự nhiên là Lục Trường Sinh, Hoàng Thiên cùng với Liễu Tự Như.

Rõ ràng ba người muốn dùng phương thức này để cướp lấy Không gian chi tâm.

Sao bảy thế lực cấp Thần Chủ có thể đồng ý được chứ?

Không gian chi tâm đối với bọn họ mà nói cũng cực kỳ quan trọng, là Thần Chủ tự mình hạ lệnh.

Kỷ Nhuận Thu ngay thẳng nói:

Ngay cả người dẫn đội của Phúc Thiên Thần Tông Tư Căn Thâm luôn yên lặng cũng lên tiếng "Các ngươi sẽ chết."

Âm Dương Thần Tông Khâu Thân Phủ cũng đồng thời quát:

Bát Hoang Thần Tông, Thuần Dương Thiên Hỏa Cốc thì trực tiếp hiển lộ hơi thở mạnh mẽ, tựa như chuẩn bị phá vỡ không gian bình chướng!

Hỗn Nguyên Kiếm Tông Phó Vân ngẩng đầu, cất cao giọng nói:

Đưa lưng về phía mấy thế lực này, ngẩng đầu nhìn gió lốc không gian đan xen ngang dọc trước mắt, vuốt cằm nói:

Nếu để những người khác cướp mất Không gian chi tâm trong tình huống bảy đại Thần Chủ thế lực đều xuất hiện, mặt mũi bọn họ cũng không đẹp cho lắm.

Ngoại trừ Hạo Thiên Thần Tông, sáu thế lực Thần Chủ đều lên tiếng uy hiếp ba người Lục Trường Sinh.

"Các hạ là người phương nào, cách làm thế này không thích hợp đi?"

Lúc này.

"Hẳn là ngươi cũng hiểu rõ, dùng phương thức này giành lấy Không gian chi tâm sẽ phải đối mặt với sự đuổi giết vô tận của chúng ta."

"Cũng không biết kế tiếp còn có bẫy rập gì hay không."

"Ngươi có biết làm thế này là đồng thời đắc tội bảy đại thế lực cấp Thần Chủ chúng ta, ngươi xác định mình thật sự muốn làm sao?"

Liễu Tự Như bên cạnh thì đang gào thét trong lòng, nhìn đang người mấy thế lực Thần Chủ đang bùng nổ hơi thở, ánh mắt sáng quắc mà phát run.

Nhưng mà ba người Lục Trường Sinh lại giống như không có nghe thấy gì cả.

"A, xuyên qua gió lốc không gian cấp độ này không có vấn đề gì."

Liễu Tự Như nuốt nuốt nước bọt.

"Sao ngươi lại không có tiền đồ như thế này chứ, chúng ta mang mặt nạ, bọn họ cũng không biết chúng ta là ai, ngươi sợ cái gì?"

Liễu Tự Như: "Ta. . . . . ."

Bọn họ tốt xấu gì cũng là người thế lực cấp Thần Chủ, dù là Ám Vực cũng không thể đồng thời trêu chọc nhiều như vậy đi. . . . . ."

Lục Trường Sinh bổ đao nói:

"Ta nói này tiền bối, chúng ta không nên quản những người đó sao?

"Được rồi, các ngươi chú ý cho ta, phòng ngừa có người đột phá lá chắn vọt vào."

Liễu Tự Như: ". . . . . ."

"Không được liền sang chỗ khác chơi với tiểu hài!"

Lục Trường Sinh lại dùng ánh mắt kỳ quái nhìn thoáng qua Liễu Tự Như, chỉ chỉ mặt nạ trên mặt mình rồi nói:

Nói mình không sợ là nói dối.

Dù sao Liễu Tự Như cũng là người từ giới vực vĩ độ cao.

Tự nhiên vốn có cảm giác kính sợ đối với bảy đại thế lực cấp Thần Chủ.

"Huống hồ chúng ta lấy Không gian chi tâm xong sẽ trực tiếp liền rời khỏi vùng vĩ độ này, bọn họ không thể tìm thấy chúng ta."

"Không phải ngươi sợ sao?"

Hoàng Thiên đột nhiên ngắt lời:

"Nói thì nói như vậy. . . . . ."

Hoàng Thiên và Liễu Tự Như gật gật đầu. . . . . . .

Ở bên dưới.

Phó Vân cùng một đám cường giả thế lực cấp Thần Chủ thấy đối phương căn bản liền không có để ý tới bọn họ.

Cả đám ngây người, lửa giận trong lòng càng bùng lên dữ dội.

"Ngay cả chúng ta cũng không đặt trong mắt?"

Thuần Dương Thiên Hỏa Cốc Hồ Sinh nhếch miệng cười lạnh một tiếng.

Hắn nâng bàn tay lên, ngay lập tức có một ngọn lửa đỏ bao bọc toàn bộ thân thể hắn.

Người tu đạo chung quanh đều không khỏi biến sắc, lập tức lui về phía sau.

"Hiện giời Hồ Sinh đã đạt tới nửa bước Thần Chủ cảnh sao?"

"Không nói đến chuyện có thể phá vỡ hay không, một quyền nện vào, ngay cả một khe nứt nhỏ cũng không sinh ra?"

Sắc mặt mấy người trở nên ngưng trọng, Hồ Sinh kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ!

Một quyền vừa rồi hắn đã sử dụng toàn lực.

Nhưng Hồ Sinh là người ra tay, mấy cường giả thế lực cấp Thần Chủ khác có thể nhìn ra.

Chẳng lẽ không có sử dụng toàn lực?

Ngay cả nửa bước Thần Chủ cảnh như Hồ Sinh mà cũng không thể phá vỡ?

Nơi nắm tay của hắn lướt qua, không gian bị thiêu đốt đến vặn vẹo!

Ở trong mắt mọi người, hỏa quyền của Hồ Sinh hung hăng nện vào không gian bình chướng!

Ầm!

Một tiếng nổ vang rền, trên bình chướng xuất hiện vài vòng gợn sóng.

Ngoài ra. . . . . .

Cũng không thấy xuất hiện khe nứt. . . . . .

Một quyền của Hồ Sinh hình như không hề có bất kỳ tác dụng. . . . . .

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của đám người cứng đờ.

Đây là. . . . . .

Hồ Sinh giống như Hỏa thần mang theo diệt thế thiên hỏa tung một quyền nện tới không gian bình chướng!

Tiếng nói vừa dứt.

"Ta đây thật sự muốn nhìn tầng lá chắn này kiên cố đến mức nào mà có thể để cho ngươi có dũng khí phớt lờ chúng ta!"

Lúc này, Hồ Sinh hét to.

"Như vậy không gian bình chướng trước mắt phỏng chừng cũng không thể chống đỡ công kích của Hồ Sinh."

"Ngay cả Thuần Dương Thiên Hỏa Công cũng tới cấp độ này, e là thực sự có cơ hội đột phá gông cùm xiềng xích, đạt tới Thần Chủ cảnh. . . . . ."

Điều này khiến Hồ Sinh bắt đầu hoài nghi thực lực của đối phương. . . . . .

Bình chướng có khả năng phòng ngự cường đại thế này, chắc chắn đã đạt tới cấp bậc Thần Chủ. . . . . .

Lúc này Kỷ Nhuận Thu hừ lạnh một tiếng:

"Để ta tới thử xem."

Dứt lời liền cầm thương.

Bày ra tư thế phóng mạnh, từng sợi kim quang điên cuồng hội tu về trường thương!

Thương ý dày đặc tập trung trên mũi thương, phảng phất như muốn đâm thủng trời cao!

Thương Khung Thần Điện là nơi tu luyện thương pháp đứng đầu ở giới vực vĩ độ cao.

Trường thương là vũ khí có tính công kích tối cao.

Tuy Kỷ Nhuận Thu cùng Hồ Sinh ở cùng một cảnh giới.

Nhưng xét về thế công thì sẽ mạnh mẽ hơn Hồ Sinh một phần.

Theo Kỷ Nhuận Thu phóng thương.

Trường thương xuyên phá không gian, nhanh chóng đâm vào không gian bình chướng!

Ngay lập tức có tiếng nổ như tiếng sấm vang vọng cả khu vực!

Cát vàng cuồn cuộn cuốn lên!

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Không gian bình chướng vẫn chỉ xuất hiện vài vòng gợn sóng mà thôi. . . . . .

Nhiều hơn hai vòng so với khi Hồ Sinh công kích. . . . . .

Phó Vân nhàn nhạt mở miệng nói:

"Được rồi, đồng loạt ra tay công kích, dùng thủ đoạn mạnh nhất thử xem xem có thể phá vỡ hay không."

Kỷ Nhuận Thu cùng Hồ Sinh đều là sắc mặt nan kham gật gật đầu.

Lúc này Phó Vân nhìn về phía Đinh Vĩ, nhíu mày nói:

"Các ngươi không ra tay sao?"

Đinh Vĩ lại buông tay cười nói:

"Vì sao ta phải ra tay?"

"A? Xem ra ngươi biết nam tử áo trắng kia là người phương nào?"

"Ta chỉ là cảm thấy thay vì để cho các ngươi bắt được Không gian chi tâm, không bằng để cho người khác bắt được, tương đối tốt hơn nha."

Sự âm trầm chợt lóe lên trong mắt Phó Vân.

Ngay sau đó hắn không hề để ý tới nữa.

Phó Vân cùng với năm tên cường giả nửa bước Thần Chủ cảnh toàn lực ra tay.

Đồng thời công kích vào một vị trí trên không gian bình chướng.

Không gian chung quanh không ngừng rách nát!

Người tu đạo có cảnh giới thấp kém đã sớm lui ra xa ngàn dặm rồi, phòng ngừa bị công kích lan đến.

Khi cát vàng tan đi sau công kích.

Không gian bình chướng vẫn hoàn hảo không tổn hao gì xuất hiện trước mắt đám người.

Giờ khắc này tất cả đều chấn động sâu sắc. . . . . .

Không gian bình chướng này là thủ đoạn của một tên cường giả Thần Chủ cảnh sao?

Đã như vậy, chẳng lẽ nam tử áo trắng kia chính là cường giả Thần Chủ cảnh?

Nghĩ đến đây, người dẫn đội các thế lực Thần Chủ đều lấy vật truyền âm ra . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận