Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 482 - Một chưởng chấm dứt

. . . . . . . . . . . .

Phía chân trời Phàm Nhân thôn.

Linh khí giống như thiên địa triều tịch, không ngừng kích động.

Dị biến xuất hiện!

Bên trái có vô số xiềng xích màu đen ngang dọc trên không trung.

Giống như toàn bộ thiên địa đều bị xiềng xích buộc chặt.

Bên phải có một đôi cánh che trời màu vàng kim!

Trên cánh có từng lớp lông vũ nhỏ mịn màu vàng kim, giống như từng thanh kiếm sắc nhọn đến cực điểm.

"Thật sự cuồng vọng."

Huyết mạch Kim Sí Đại Bàng tộc tự nhiên là huyết mạch đứng đầu Thiên Hà tinh vực.

Nghe Lục Trường Sinh nói, mọi người đều không khỏi sửng sốt.

"Tiểu tử này không tồi, ngươi chỉ cần đem đồ vật giao ra đây ta làm cho ngươi gia nhập ta Kim Sí Đại Bàng tộc, bổn tọa tự mình giúp ngươi thay máu!"

Lục Trường Sinh đứng dưới hai cỗ lực lượng khủng bố, lạnh nhạt nói:

Truyền âm:

Hình thành một cơn gió lốc sắc bén có như muốn cắt nát hết thảy!

Sau lưng Lục Trường Sinh, Quý Thiên Dao lại dùng ánh mắt đáng thương nhìn về phía Quý Liễu Chi trên bầu trời.

"Đã tới đây rồi, cũng đỡ cho ta phải đi tìm. . . . . ."

Hai loại dị tượng là điện chủ Bắc Minh Trấn Long Điện Vân Tự Nhiên cùng với tộc trưởng Kim Sí Đại Bàng tộc Kim Lê sở phát ra.

Kim Lê cũng cười to:

Chỉ tiếc. . . . . .

Vân Tự Nhiên cũng nhướng mày nói:

Dao Trì Tiên Cung không thu nam đệ tử.

Quý Liễu Chi tự nhiên chú ý tới ánh mắt của nàng, không khỏi bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

"Hắn cho ngươi Hồng Mông Tử Khí, ta tự nhiên sẽ bảo hộ, huống hồ hắn còn thể lấy lực lượng bản thân đánh bại Cốt Dực Xà Hổ, chứng minh thiên phú của hắn vượt xa ngươi."

"Đồ vật sẽ không cho các ngươi, ta cũng sẽ không gia nhập."

Hơn nữa trông hắn còn rất xứng đôi với Thiên Dao.

Đang lúc cả hai muốn ra tay thì một bóng dáng từ trong nhà trúc đi ra.

Trong đầu Quý Liễu Chi không khỏi xuất hiện quyết định vi phạm quy củ của tiền bối. . . . . .

"Tiên sinh."

Có thể ngoại lệ hay không đây?

Từ khi thôn thành lập tới nay chính là như thế.

Tiên sinh là trụ cột của Phàm Nhân thôn.

Các thôn dân Phàm Nhân thôn cũng như thế.

Bởi vì nàng rất xem trọng thiên phú của Lục Trường Sinh.

"Các vị, đây là Phàm Nhân thôn, không nên khởi xướng xung đột ở chỗ này, sau khi rời khỏi đây thì tùy các ngươi."

Thôn trưởng nghe được lời này, không khỏi vui vẻ.

Ngay sau đó lập tức hướng về phía nhà trúc chắp tay:

Lục Trường Sinh nghe hai tên phía trên đối thoại, không khỏi lắc đầu bật cười, nói:

Mắt Kim Lê lóe sát khí,"Nói chuyện nhẹ nhàng không nghe, vậy đường của ngươi đã chấm hết."

Vân Tự Nhiên chắp hai tay sau lưng, cao cao tại thượng nói, mắt rũ xuống nhìn Lục Trường Sinh.

"Tiểu tử, ngươi nghĩ rõ ràng rồi chứ?"

Chưa bao giờ thay đổi.

Chỉ nghe tiên sinh nói:

"Hẳn là các vị đã biết quy củ của Phàm Nhân thôn, nếu muốn đánh phá quy củ, ta đây cũng sẽ không lưu tình."

Sắc mặt Vân Tự Nhiên có chút khó coi, nói:

"Tiên sinh, chúng ta tự nhiên tuân thủ quy củ, chỉ là tên người trẻ tuổi này muốn giết đệ tử của ta, có phải hắn cũng vi phạm quy củ Phàm Nhân thôn hay không?"

Kim Lê thì ở bên cười lạnh nhưng cũng không dám vọng động.

Kim Sí Đại Bàng tộc cao ngạo đối mặt với Phàm Nhân thôn cũng sẽ cực kỳ kiêng kị.

Bởi vì Phàm Nhân thôn chính là nơi mà Thiên Hà Tinh Thần cùng với vị kia ở Ma Vực đều tôn kính.

Chỉ nghe tiên sinh tiếp tục nói:

Quý Liễu Chi cũng khẽ gật đầu.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên tĩnh lặng.

Đây là chuyện mà tất cả mọi người đều công nhận.

Nhưng tuyệt đối phải mạnh hơn bọn hắn.

Thực lực của tiên sinh vẫn luôn là một bí ẩn.

Bọn họ biết một khi ra tay thì tiên sinh sẽ ra tay!

"Phía trước ngươi mượn sức Đoạn Triều Hạc mà không lựa chọn Kim Vô Tẫn, xem ra ngươi đã đạt thành hiệp nghị với Bắc Minh Trấn Long Điện."

Hà Chấn cũng không có giấu giếm, nhún vai nói:

"Ta chỉ là muốn dẫn thôn tiến về phía trước, có gì sai?"

Vân Tự Nhiên cũng cười nói:

"Thôn trưởng, tiên sinh, quy củ của Phàm Nhân thôn quá mức lạc hậu, nên đi ra ngoài."

Thôn trưởng nhìn về phía Vân Tự Nhiên, quát to: "Chuyện Phàm Nhân thôn khi nào có chỗ cho người ngoài chen vào?"

Lúc này tiên sinh bỗng cắt lời,"Các vị, nguyên nhân vì sao các ngươi đến đây cũng không cần che giấu nữa, không có ý nghĩa, nếu như các ngươi muốn ra tay, Phàm Nhân thôn phụng bồi."

Giọng điệu rất nhỏ.

Nhưng sắc mặt Vân Tự Nhiên và Kim Lê đều trở nên ngưng trọng.

"Xem ra, một trong hai thế lực này đã âm thầm hợp tác với ngươi đi?"

Sắc mặt thôn trưởng hơi đổi, ngay sau đó nhìn về phía Hà Chấn, nói:

"Tiên sinh, hết thảy nguyên nhân đều từ người này, lưu lại tự nhiên là hậu hoạn, không bằng giao hắn ra?"

Lúc này, Hà Chấn mở miệng.

"Nhưng hiện giờ muốn đánh vỡ quy củ là các ngươi đi?"

"Nếu như hắn ra tay, ta tự nhiên sẽ ra ngăn trở."

Đã có tiên sinh mở miệng bảo hộ thì không cần lo lắng cho an nguy của Lục Trường Sinh.

Nhưng mà lúc nàng nghĩ thế này thì Lục Trường Sinh lại nói một câu làm nàng thiếu chút nữa tức chết.

"Không động thủ sao? Vậy ta đây động thủ."

Dù ở trong Phàm Nhân thôn không ra tay, sau khi ra ngoài cũng sẽ nghĩ mọi cách cướp đoạt Hồng Mông Tử Khí.

Hơn nữa ân oán đã kết, nhân quả tương liên.

Nhất định phải dùng dao sắc chặt đay rối!

Quý Thiên Dao vội vàng lôi kéo Lục Trường Sinh.

Làm gì nha đó?

Không có chuyện gì làm sao?

Thôn trưởng cũng trợn tròn mắt.

Tiên sinh đã mở miệng bảo hộ ngươi, ngươi còn muốn chủ động xuất kích?

Đoạn Triều Hạc mở miệng châm chọc:

"Ngươi ra tay sao? Hiện giờ sư tôn ta ở chỗ này, ngươi còn động thủ thế nào?"

Tiên sinh cũng mở miệng nói: "Quy củ của Phàm Nhân thôn. . . . . ."

Nhưng mà lời còn chưa nói xong thì Lục Trường Sinh đã hóa thành một tia sét.

Trong chớp mắt xuất hiện bên cạnh Đoạn Triều Hạc.

Trước khi Vân Tự Nhiên kịp phản ứng hắn đã vỗ một chưởng lên đỉnh đầu Đoạn Triều Hạc!

Tức khắc!

Kiếm ý truyền vào trong cơ thể, bắt đầu càn quét thân thể Đoạn Triều Hạc.

Sinh cơ của Đoạn Triều Hạc nhanh chóng trôi đi hết.

"Nói nhảm thật là nhiều, lỗ tai ta muốn đóng kén rồi đây."

Sắc mặt Vân Tự Nhiên cực kỳ khó coi, nói:

"Tiên sinh, hiện giờ người này ra tay giết đệ tử của bọn tọa, hẳn là ngươi không thể ngăn cản đi?"

Dưới mí mắt của hắn, giết chết đệ tử của hắn?

Bắc Minh Trấn Long Điện là một trong số mấy thế lực hàng đầu tinh vực này.

Trước không đề cập tới mấy mặt khác, chỉ là mặt mũi đã không thể chịu được rồi, quá mất mặt.

Điện chủ ở đây, đệ tử lại bị giết chết ngay trước mắt.

Ngày sau còn ai dám lựa chọn gia nhập Bắc Minh Trấn Long Điện?

Tiên sinh đứng trước nhà trúc cũng nhíu mày.

Nam tử này nóng tính như vậy?

Nhưng nếu hắn dám ra tay tự nhiên là có chỗ dựa vào.

Nghĩ tới đây, tiên sinh cảm thấy có chút hứng thú.

"Các ngươi tự mình giải quyết đi, nhưng nếu như lan đến gần Phàm Nhân thôn thì đừng trách ta vô tình."

Nghe được lời này, Vân Tự Nhiên hừ lạnh một tiếng.

Giơ một ngón tay điểm thẳng về phía Lục Trường Sinh.

Trong lúc nhất thời!

Vô số xiềng xích to lớn đều cuốn tới, muốn trấn áp Lục Trường Sinh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận