Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1043 - Tương Liễu đi theo, cây liễu nói

. . . .

Trong thần hồn của Quỷ Vương cũng không có chuyện liên quan đến kẻ đứng sau màn.

Nhưng vì sao Lục Trường Sinh lại ngưng trọng như vậy?

Trong tin tức thu được.

Lục Trường Sinh biết nguyên nhân vì sao Quỷ tộc lại ẩn nhẫn mấy vạn năm, không bị các thế lực khác ở biên giới vĩ độ cao biết được thực lực của bọn họ vốn mạnh như vậy.

Vì sao Tà tộc ngoài vực lại muốn thống trị một vùng vĩ độ.

Vì sao Quỷ vương lại cần ma hạch của đầm lầy chi chủ Tương Liễu.

Toàn bộ nguyên nhân đều chỉ về hướng Tà Ma vực!

Bước đầu tiên ăn mòn phàm nhân giới...

Nghĩ đến đây tất cả manh mối đều rõ.

Đến lúc đó Tà Ma vực phá vỡ phong ấn trấn áp, sẽ trực tiếp tiến về phàm nhân giới.

Người đứng sau màn tính toán luôn cả chuyện Tà Ma vực vào... Hay là Tà Ma vực thật ra cũng là quân cờ?

Đó chính là mềm hóa không gian cùng với lực lượng trấn áp...

Thần hồn Quỷ vương nhanh chóng bị nghiền nát.

Quỷ tộc trên thực tế chính là quân cờ mà Tà Ma vực an bài ở phàm nhân giới.

Đây mới là nguyên nhân khiến tâm tình Lục Trường Sinh nặng nề.

Chỉ cần chiếm được ma hạch của Tương Liễu, không chỉ có thể tăng tốc độ Tà Ma vực đột phá phong ấn trấn áp mà còn có thể trực tiếp đả thông thông đạo tới phàm nhân giới!

Mà ma hạch của đầm lầy chi chủ Tương Liễu có một loại năng lực cực kỳ đặc thù.

Liên kết tất cả những điều này với những gì đã biết trước đó.

Lục Trường Sinh giơ một ngón tay ra, một mồi lửa trong nháy mắt bao bọc lấy thi thể Quỷ vương.

Tà tộc ngoài vực thì càng giống như quân tiên phong.

Thi thể hắn lập tức hóa thành tro tàn, Lục Trường Sinh lại giơ ngón tay lần lữa, có lôi đình đánh xuống khiến tro tàn tiêu tán!

Dưới sự thô bạo tìm kiếm tin tức không chút lưu tình của Lục Trường Sinh.

Thân thể hắn trở thành một cỗ thi thể không có linh hồn vô lực rơi xuống.

Hiển nhiên Quỷ vương chính là kẻ bày trận.

Nhìn thấy cảnh này.

Lục Trường Sinh tạm thời không suy nghĩ nữa đưa mắt nhìn về phía Tương Liễu, nhìn chín cái đầu mà cảm thấy kỳ quái.

Bước thứ hai là quét sạch tro bụi.

Lục Trường Sinh cảm thấy kỳ quái gật đầu.

Bước đầu tiên là hỏa táng.

Giống hệt như miêu tả trong Sơn Hải Kinh!

Thân rắn chín đầu, ăn thịt vô số người, tới đâu thì sinh linh nơi đó đồ thán.

Làm sao hắn có thể không biết đây?

Chuyện này đã trở thành hành động theo bản năng của Lục Trường Sinh, cho dù đang suy nghĩ chuyện trọng yếu thì thân thể hắn cũng sẽc tự động thực hiện quy trình hủy thit diệt tích.

"Tương Liễu?"

Chín cái đầu của Tương Liễu gật gật.

"Là ta, tiền bối nhận biết ta?"

Quỷ viêm bao phủ trên mấy cái đầu của đầm lầy chi chủ Tương Liễu cũng bắt đầu tiêu tán.

Tương Liễu nhìn thoáng qua bốn người Diệp Thu Bạch sau đó ánh mắt dừng trên pháp thân của Lục Trường Sinh.

"Đa tạ các ngươi rất nhiều."

Khi thần hồn của kẻ bày trận tiêu tán thì trận pháp không còn được khống chế, đầm lầy chi chủ cũng có thể dễ dàng phá vỡ.

Đây không phải là hung thú trong thần thoại trên Địa Cầu sao?!

Nếu nói chuyện này chỉ là một sự trùng hợp thì Lục Trường Sinh không tin.

Đâu mà lại có chuyện trùng hợp như thế này?

Đây quả thực là Tương Liễu mà tác giả Sơn Hải kinh nhìn thấy nha...

"Mẹ nó, sao những chuyện kỳ quái này càng ngày càng xuất hiện nhiều."

Cho dù là Lục Trường Sinh cũng không khỏi giận dữ mắng chửi.

Nhìn biểu hiện khác thường của Lục Trường Sinh.

Bốn người Diệp Thu Bạch không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

Tương Liễu cũng cảm thấy khó hiểu, nó chuyển động thân thể to lớn rồi nói:

Chỉ sợ có thiên ti vạn lũ quan hệ...

Thứ hai là vì Lục Trường Sinh cho rằng Tương Liễu có liên quan đến Sơn Hải kinh ở kiếp trước, kẻ đứng sau màn kia lại cố ý dẫn dắt nhân quả đến trên thân Tương Liễu.

Mang Tương Liễu về thứ nhất là để phòng ngừa đối phương tiết lộ thân phận của hắn.

Lục Trường Sinh cho rằng chuyện Tương Liễu tuyệt đối không đơn giản như vậy.

Sư tôn sẽ không dễ dàng nói ra lời thế này!

Vừa nghe lời này, không chỉ Tương Liễu mà cả bốn người Diệp Thu Bạch đều cảm thấy sửng sốt.

"Một trong tam hồn ở ngay bên trong..."

Diệp Thu Bạch cười, vỗ vỗ bả vai Tiểu Hắc.

"Cuối cùng cũng không uổng công."

Lục Trường Sinh thì nhìn về phía Tương Liễu.

"Ngươi có biết chuyện của Quỷ tộc không?"

Tương Liễu lại lắc đầu:

"Ta chỉ biết bọn họ cần ma hạch của ta, cụ thể muốn làm cái gì thì ta cũng không biết."

Lục Trường Sinh trầm tư một phen, nói:

"Ngươi có muốn đi theo ta hay không."

Huyết mạch bất giác sôi trào.

Nhìn cửa động, sắc mặt Tiểu Hắc đột nhiên biến đổi.

Bên dưới vị trí thân thể che lấp xuất hiện một cửa động.

Nó cứ di chuyển như vậy, toàn bộ Vân mộng tinh vực đều chấn động theo.

Dứt lời, thân hình khổng lồ của Tương Liễu dịch chuyển sang trái.

"Chuyện đáp ứng các ngươi ta sẽ thực hiện."

Đây không phải là hắn đang chọc vào nhân quả, mà là hắn đã dính vào rồi.

Lục Trường Sinh nhất định phải giải quyết đoạn nhân quả này, nếu không sẽ luôn có cảm giác bị người khác thao túng...

Tương Liễu nghe Lục Trường Sinh nói xong ngây ra chút rồi nghiêm túc gật gật đầu.

Chín cái đầu thật lớn đồng thời cúi trước Lục Trường Sinh.

Há miệng nói: "Chủ nhân."

Đối với Tương Liễu mà nói, nó đã dừng lại ở Thần Chủ Cảnh quá lâu.

Muốn lột xác thì đi theo cường giả như Lục Trường Sinh chính là phương pháp thích hợp nhất!

Thấy vậy, Lục Trường Sinh gật gật đầu, sau đó nhìn về phía bốn người Diệp Thu Bạch, nói:

"Sau này làm việc nhất định phải hết sức cẩn thận, hiểu chưa?"

Nhìn sắc mặt ngưng trọng của Lục Trường Sinh, bốn người Diệp Thu Bạch cũng nghiêm túc gật gật đầu.

Sau đó Lục Trường Sinh phất tay mở ra một trận pháp truyền tống không gian để Tương Liễu bước vào.

Pháp thân cũng biến mất theo.

Khom người về hướng Lục Trường Sinh biến mất xong, Tiểu Hắc tiến về phía cửa động kia.

Không biết sau khi hấp thu một trong ba hồn sẽ thức tỉnh ký ức gì.

Có thể biết rõ thân phận cuả nữ nhân trong trí nhớ hay không...

Ba người Mục Phù Sinh nhanh chóng bày thiên la địa võng chung quanh giúp Tiểu Hắc hộ pháp.

Lần này hấp thu một trong tam hồn chắc chắn không đơn giản. ...

Bên trong Trường Sinh giới.

Theo trận pháp truyền tống không gian mở ra, thân hình to lớn của Tương Liễu hạ xuống!

Một màn này kinh động đến Hoàng Thiên, cành cây liễu cũng rì rào.

Chỉ nghe Hoàng Thiên kinh ngạc nói:

"Đầm lầy chi chủ Tương Liễu?

Sao lại tới nơi này?"

Tương Liễu cũng kinh hãi:

"Phượng Hoàng tộc vẫn còn hậu duệ sao? Hơn nữa đã thức tỉnh huyết mạch Thần hoàng?"

Lục Trường Sinh xuất hiện, trầm giọng nói:

"Tương Liễu sẽ đi theo ta, từ nay về sau cũng là một thành viên của Trường Sinh giới, Hoàng Thiên, ngươi đến dạy nó quy củ."

"Còn ngươi."

Lục Trường Sinh vỗ vỗ thân hình khổng lồ của Tương Liễu, nói:

"Hóa thành hình người, thân thể của ngươi lớn quá mức, chiếm diện tích."

Tương Liễu vội vàng gật đầu hóa thành một nam tử dáng vẻ mập mạp...

Khi Hoàng Thiên mang theo Tương Liễu quen thuộc quy củ ở Trường Sinh giới.

Lục Trường Sinh nhìn về phía cây liễu rồi thuật lại toàn bộ sự tình.

"Tiểu Liễu, ngươi có manh mối gì không?"

Cành liễu đung đưa trong không gian, giống như đang nhẹ nhàng thở dài.

"Chuyện nhân quả, mỗi người xuất hiện trên thế gian ít nhiều phải liên lụy."

"Ngươi muốn tận lực không dính vào nhân quả sao?

Thật ra đây là ý nghĩ sai lầm, chỉ có phát hiện nhân quả và có thực lực chặt đứt nó mới có thể không dính vào."

"Với thực lực hiện tại của ngươi cũng không cách nào tránh khỏi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận