Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 248 - Thanh Vân kiếm tông, Thư Trai, Vân Hoàng đế quốc

Lục Trường Sinh mang Tiểu Hắc trở về đến Thảo Đường thì Ninh Trần Tâm đã xuống núi, đi đến địa điểm mà Hồng Anh gợi ý.

Chính là di chỉ Nho Quan.

Diệp Thu Bạch ngồi trước bàn cơm, đầu tiên kính Lục Trường Sinh một ly rồi lên tiếng: "Tam sư đệ muốn trùng kiến Nho giáo chính thống."

"Tứ sư đệ cũng sắp chưởng quản Cửu U Minh Phủ."

"Đồng thời sư muội cũng muốn trùng kiến Vân Hoàng đế quốc."

"Ta là đại sư huynh ngược lại không có chuyện gì làm, có phải hơi không thỏa đáng hay không?"

Lục Trường Sinh trợn trắng mắt nói: "Ngươi đừng nói nữa, ít gây chuyện lại là đã biết ơn ngươi lắm rồi."

Diệp Thu Bạch: "..."

Diệp Thu Bạch phất phất tay nói: "Tự nhiên rồi, nhưng mà sư đệ sư muội đều có tiền đồ của mình, ta còn có thể vì ý muốn bản thân mà không cho các ngươi rời đi?"

Lục Trường Sinh lại muốn cho Diệp Thu Bạch đi quét đỉnh núi...

Trông rất là kiều diễm!

"A, còn có sư tôn nữa."

Diệp Thu Bạch cười nói: "Vậy thì chúc mừng ngươi."

Nhưng mà ở gần nhau đã một thời gian dài, Lục Trường Sinh đã hiểu rõ tính cách của Diệp Thu Bạch.

Mộc Uyển Nhi cũng cười hì hì nói: "Thu Bạch ca, e là sau này ta cũng phải chưởng quản Mộc gia đó nha."

Tên tiểu tử thúi này.

Hồng Anh uống xong ba ly rượu, sắc mặt ửng hồng giống như một đóa hoa đang nở.

"Phụ thân đã chọn ta làm người thừa kế."

"Huống hồ, không phải còn có tiểu sư đệ."

Lục Trường Sinh suy nghĩ một lúc rồi buông ly rượu, hỏi: "Có phải ngươi cũng muốn ra ngoài xông xáo một lần hay không?"

Mắt phượng của Hồng Anh liếc nhẹ, mỉm cười nhìn về phía Diệp Thu Bạch nói: "Sư huynh, nói như vậy thì chúng ta vừa rời đi ngươi sẽ cảm thấy tịch mịch sao?"

Hiện giờ, trải qua một đoạn thời gian tu luyện, tu vi của Diệp Thu Bạch đã đạt tới Càn Nguyên cảnh hậu kỳ.

Như thế nào mà nói chuyện giống như ta chỉ là hàng tặng kèm vậy?

Thấy trong mắt hắn có chút tịch mịch.

Diệp Thu Bạch suy nghĩ một chút rồi mỉm cười lắc lắc đầu.

"Nếu ngươi muốn ra ngoài thì cứ đi thôi."

Diệp Thu Bạch cười nói: "Nói liền làm, ngày mai ta cũng ra ngoài xông xáo, thành lập một thế lực."

Ra ngoài xông xáo sao?

Lục Trường Sinh cũng cảm động.

Cường giả Hư Thần cảnh thông thương cũng đã không phải là đối thủ của hắn.

Diệp Thu Bạch nâng chén đứng dậy.

Không dễ dàng nha!

Rốt cuộc có một tên đồ đệ không gây chuyện.

Vùng giới vực này cũng không có địa phương nào tốt để rèn luyện.

Thạch Sinh gãi gãi đầu nói: "Ta ở lại với sư tôn."

Đối với Thạch Sinh mà nói, nơi này chính là ngôi nhà thứ hai của hắn.

Hắn không có hứng thú với chuyện tổ kiến thế lực gì đó.

Hồng Anh cười nói: "Không được thì sư huynh ngươi cũng có thể tới giúp ta."

Hừ, cái sự ngạo kiều đáng diệt này...

Lục Trường Sinh uống một ngụm, bĩu môi.

"Các ngươi đều thành lập thế lực của mình, là đại sư huynh, tất nhiên ta cũng phải đích thân ra tay rồi."

Hồng Anh, Thạch Sinh cùng với Mộc Uyển Nhi cũng cười đứng lên, giơ ly rượu trong tay lên.

"Về sau sư huynh đệ chúng ta đều thành lập và khống chế thế lực của riêng mình."

"Đến lúc đó, thế lực của bốn người chúng ta sẽ trở thành đầu sỏ trên mảnh đại lục này!"

"Đến lúc đó sư tôn cũng sẽ nhẹ nhàng, không ai dám tới trêu chọc chúng ta."

Lục Trường Sinh trợn trắng mắt.

Quỷ mới tin lời ngươi.

Nói xong, mấy người cụng ly. ...

Rất nhiều năm sau.

Man hoang giới vực, thậm chí còn có thế lực thượng giới đều do bốn tông môn, đế quốc mà các đệ tử Thảo Đường kiến tạo dẫn đầu. ...

Những thế lực này đều muốn nhấc lên quan hệ với Thảo Đường.

Cùng với nhiều thế lực lớn lớn bé bé khác.

Trong đó bao gồm Tàng Đạo thư viện, Ẩn Kiếm Tông, Mộc gia, Ly gia...

Đại điển thành lập Thanh Vân kiếm tông có vô số thế lực tới tham gia.

Ba người Thảo Đường đều đã rời khỏi sư môn, tổ kiến thế lực của mình.

Đồng thời, trai chủ của Thư Trai chính là tam đệ tử Thảo Đường, Ninh Trần Tâm!

Nam Vực, Thanh Vân kiếm tông thành lập!

Do đại đệ tử Thảo Đường Diệp Thu Bạch đảm nhiệm chức vị tông chủ!

Trung Vực, Vân Hoàng đế quốc hoàn thành chuyện trùng kiến.

Có từng kiến trúc đột ngột từ dưới mặt đất mọc lên!

Nhị đệ tử Thảo Đường, Vân Hoàng nữ đế Hồng Anh đảm nhiệm chức vi chủ nhân đế quốc!

Còn Tây Vực, nơi này chỉ có một thế lực đầu sỏ duy nhất.

Đó chính là Phật môn.

Giờ khắc này, một thế lực tên Thư Trai xuất hiện.

Lấy chuyện truyền bá Nho giáo làm nhiệm vụ của mình!

Một tin tức khiến toàn bộ đại lục khiếp sợ lan truyền.

Ở bảy ngày sau.

Diệp Thu Bạch lựa chọn tổ kiến thế lực ở Nam Vực.

Nơi Hồng Anh trùng kiến Vân Hoàng đế quốc là nơi mà Vân Hoàng tồn tại ở thời kỳ thượng cổ ở Trung Vực!

Ngày hôm sau, hai người Diệp Thu Bạch và Hồng Anh đều xuống núi.

Lục Trường Sinh nhìn thấy cảnh này cũng không được mà cười cười lắc đầu.

Nhưng mà Lục Trường Sinh là thần long thấy đuôi không thấy đầu.

Căn bản không cách nào nhìn thấy hắn.

Chỉ có thể đánh chủ ý lên mấy tên đệ tử của hắn.

Ngay cả Lục Trường Sinh cũng nhờ Tần Thiên Nam đưa lễ vật tới.

Còn lễ vật là một bức thư có đề câu đối.

Diệp Thu Bạch mở ra xem, không khỏi cười khổ.

Bên phải: Ổn trung cầu thắng.

Bên trái: Cẩu trụ phát dục.

Ở giữa: Không nên gây chuyện!

Thực sự là phong cách của sư tôn!

Nhưng bên trong ba câu đối lại ẩn chứa một trận pháp!

Trận pháp này khiến cho linh khí bên trong lãnh địa của Thanh Vân kiếm tông trở nên nồng đậm hơn!

Trận pháp này cũng giải quyết vấn đề linh khí hơi loãng ở Nam Vực.

Sau đại điển thành lập tông môn.

Thanh Vân kiếm tông cũng bắt đầu tuyển nhận đệ tử từ bốn vực.

Đương nhiên, yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc.

Đối với thiên phú và độ tuổi đều có sự hạn chế.

Đồng thời cần phải là kiếm tu!

Quan trọng nhất chính là tâm tính.

Nhìn yêu cầu tuyển chọn đệ tử, rất nhiều thế lực đều không khỏi lắc đầu.

Quá mức nghiêm khắc.

Nhưng kết quả cuối cùng lại nằm ngoài dự kiến của những thế lực này.

Có vô số kiếm tu muốn gia nhập Thanh Vân kiếm tông!

Bọn họ tới từ bốn vực và Trung Vực.

Trong đó bao gồm cả Kiếm Triều Miện và Lương Phong!

Đối với Kiếm Triều Miện, Diệp Thu Bạch cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Nhưng Lương Phong là tình huống như thế nào?

Nhìn hai người Diệp Thu Bạch và Kiếm Triều Miện mắt to mắt nhỏ nhìn chằm chằm mình.

Lương Phong buông tay nói: "Đương nhiên ta đã thương lượng với sư tôn trước rồi."

"Sau đó bị đánh một trận rồi mới xuống núi."

"Đương nhiên, quan hệ sư đồ không thay đổi, chỉ là ta thoát ly Ẩn Kiếm Tông mà thôi."

Lâm Hòa Phong đồng ý mới có chuyện này.

Dù sao hắn vui vẻ khi nhìn thấy Lương Phong có thể kết giao với Diệp Thu Bạch.

Kết thúc tuyển chọn, Diệp Thu Bạch từ trong rất nhiều thiên tài lựa chọn được bốn người làm nhóm đệ tử đầu tiên của Thanh Vân kiếm tông.

Đến đây, Thanh Vân kiếm tông đã bước ra một bước đầu tiên.

Bên kia, Vân Hoàng đế quốc đã có đông đảo thế lực phụ thuộc.

Nơi duy nhất xuất hiện biến cố chính là Thư Trai Tây Vực!

Ngày đầu tiên thành lập Thư Trai, Ninh Trần Tâm lập tức thu được chiến thư đến từ Phật môn.

Bảy ngày sau sẽ luận đạo với Thư Trai!

Mà người khiêu chiến chính là nhân vật thiên kiêu bên trong Phật môn.

Phật Tử!

Người các thế lực khác cũng không có ai thật sự từng gặp Phật Tử.

Chỉ là nghe nói người này là yêu nghiệt không xuất thế của Phật môn!

Mà Phật Tử muốn luận đạo với Ninh Trần Tâm.

Ý nghĩa của việc này không cần phải suy nghĩ nhiều.

Phật môn không muốn nhìn thấy Thư Trai được thành lập!

Còn Ninh Trần Tâm?

Đương nhiên là lựa chọn tiếp nhận luận đạo rồi.

Đây là bước đầu tiên làm thanh danh Nho nổi lên.

Còn chuyện sẽ bị thua?

Ninh Trần Tâm thật sự không có nghĩ tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận