Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1012 - Ma Lạp đến, khảo hạch bắt đầu

. . . .

Bốn cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng là cấp bậc phù sư bên trong Liên Minh Phù Triện Sư.

Cấp bậc này không chỉ tượng trưng cho thực lực mà còn có thể giải khai càng nhiều quyền hạn ở trong Liên Minh Phù Triện Sư.

Cấp bậc cao cũng có thể đủ tiến vào tầng tháp càng cao, tiến hành giao dịch tài nguyên tốt hơn.

Giống như Thiên cấp có thể ngồi ngang với trưởng lão trong Liên Minh Phù Triện Sư.

Đồng thời còn có được ba lần quan sát Sơn Thần phù.

Tuy rằng nói khả năng hoàn toàn hiểu rõ Sơn Thần phù khắc dấu như thế nào rất nhỏ, nhưng mà tìm hiểu phù triện nửa bước Thần Chủ cảnh đối với một tên Phù triện sư mà nói là cơ hội tốt, sẽ rất có ích.

Doãn Sĩ Liêm cười hỏi:

Khảo hạch Hoàng cấp kế tiếp sẽ tiến hành vào hai ngày sau.

Nhưng mà sau khi Doãn Sĩ Liêm rời đi Mục Phù Sinh liền mang theo ba người Diệp Thu Bạch tìm một địa phương khác.

Chỉ cần có thể biết được thêm tin tức về Vân Mộng trạch hoặc là có thể nhận được nhiệm vụ liên quan đến Vân Mộng trạch là ổn.

Đương nhiên Doãn Sĩ Liêm cũng từng giúp bốn người an bài chỗ ở.

Khảo hạch cũng không sao cả.

Lỡ như Doãn Sĩ Liêm tiết lộ tin tức về bọn họ cho người có vấn đề thì sao?

"Mục huynh, nếu không cứ để ta đi nói mấy lời với sư tôn, còn không ngươi chỉ có thể bắt đầu khảo hạch từ thể cấp thấp nhất là Hoàng cấp, qua Hoàng cấp mới có thể tiến hành khảo hạch Huyền cấp, cứ vậy mà tiến tới."

Tuy rằng hiện tại Doãn Sĩ Liêm không có chỗ nào đáng nghi.

Hắn vốn dĩ cũng chỉ muốn khảo hạch Hoàng cấp mà thôi.

Mục Phù Sinh gật gật đầu.

Trong khoảng thời gian này, bốn người Mục Phù Sinh ở trong một khách điếm cách Liên Minh Phù Triện Sư không xa.

Hiện tại bọn họ đã kết thù với Huyết Lang Phái cho nên Mục Phù Sinh tự nhiên phải cẩn thận hết thảy. . . . . . .

Ngay sau đó Doãn Sĩ Liêm liền mang theo Mục Phù Sinh đi báo danh.

Vân Mộng Tinh Vực.

Nhưng mà lỡ như Doãn Sĩ Liêm có vấn đề thì sao?

Không phải nói trong Liên Minh Phù Triện Sư có người Huyết Lang Phái nằm vùng sao?

Lang Vương hé mắt ra, nhàn nhạt nói:

"Lão đại, mất liên hệ với đám Tưởng Đồng rồi."

"Nhưng mà đã không cách nào thông qua Huyết lang phù xác định vị trí của bọn họ."

Một tên nam tử trên vai có hình huyết lang đang ngồi trên một cái ghế da hổ, bên cạnh treo một thanh kim đao.

"Lão đại, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"

Nơi dừng chân của Huyết Lang Phái.

Tự nhiên là muốn tra cho ra, bất kể dùng thủ đoạn gì cũng phải băm thây hung thủ."

"Còn không biết quy củ của Huyết Lang Phái chúng ta sao?

Nghe vậy, Lang Vương trầm giọng nói:

Hai bên hắn có hai nữ tử mặc đồ mỏng tanh, căn bản không cách nào che lấp thân hình lồi lõm nóng bỏng đang bóp bóp vai nam tử.

Huyết lang phù chính là phù triện huyết sắc mà Tưởng Đồng kích phát lúc đó.

Lang Vương hừ lạnh một tiếng:

"Vậy chính là đã chết, bất quá bị người ta xóa đi dấu vết mà thôi."

Lão đại Huyết Lang Phái cũng chính là nam tử trên ghế bọc da hổ, bị người ngoại giới gọi là Lang Vương.

Nam tử bên dưới nhíu mày hội báo:

"Không có tìm được thi thể của bọn họ, ngay cả một chút dấu vết đều không có."

"Đã chết rồi?"

"Nếu không chúng ta còn lăn lộn ở khu vực này thế nào?

Để thế lực khác sẽ cười đầy mặt Huyết Lang Phái chúng ta sao?"

Bên ngoài thành, người với người trong các thế lực cũng chẳng có tình thâm.

Bọn họ chỉ chú trọng chuyện ngươi có thể mang đến cho ta bao nhiêu lợi ích.

Còn không thì chính là quan tâm tới mặt mũi.

Căn bản không hề coi trọng tính mạng kẻ nào.

Nam tử bên dưới gật đầu:

"Ta hiểu được, ta tự mình dẫn người đi điều tra."

Lang Vương gật đầu:

Bức họa rời tay rơi xuống trên mặt đất.

Tay Lang Vương tức khắc sợ run rẩy.

Ma Lạp nói: "Ma Chủ tiền nhiệm."

"Người này là ai?"

Lang Vương tiếp nhận rồi nhìn nhìn, cảm thấy khó hiểu nói:

Sau đó ném cho Lang Vương một bức họa.

"Hai người các ngươi lui xuống trước đi."

Hai nữ tử quyến rũ lập tức kéo lấy quần áo đứng dậy, sau đó rời đi.

Hai tên nữ tử rời đi không lâu thì có một nam tử áo đen đột nhiên xuất hiện trước người Lang Vương.

Chỉ nghe nam tử cười nói:

"Lang Vương, đã lâu không gặp."

Lang Vương nhìn thấy nam tử áo đen, không còn sự cao ngạo khi nãy, nở nụ cười nịnh nọt.

"Ma Lạp đại ca, sao ngài lại tới Vân Mộng Tinh Vực?"

Ma Lạp nhàn nhạt nói:

"Tự nhiên là có việc."

Sau đó phất phất tay nói:

Lang Vương đột nhiên nhìn về phía trước.

Lúc này.

Nam tử gật đầu rời đi.

"Nếu ngay cả hắn cũng không tìm thấy manh mối, có nghĩa là mấy thế lực kia hành động. . . . . ."

"Đi hỏi tên kia một chút, hiện giờ hắn đang ở trong Vân Mộng thành, hẳn là có thể tìm ra một chút manh mối."

Ma Lạp tiếp tục nói:

"Hắn đã đi tới Vân Mộng Tinh Vực, Huyết Lang Phái các ngươi có đông nhân thủ ở tinh vực này cho nên ta muốn ngươi hỗ trợ tìm kiếm."

Lang Vương âm thầm cười khổ.

Xem ra hắn đã bị cuốn vào một vòng xoáy to lớn rồi.

Ma Lạp yêu cầu, hắn không thể không đáp ứng.

Không đáp ứng chính là tìm chết.

Nếu như đáp ứng.

Một khi có chuyện không tốt thì Huyết Lang Phái cũng sẽ không còn tồn tại nữa!

Tiến thoái lưỡng nan!

Ma Lạp nhìn biểu tình rối rắm của Lang Vương, khẽ nhíu mày, từng luồng hơi thở màu đen tràn ra ép lên người Lang Vương.

Tuy rằng Lang Vương đã đạt tới Thần Hoàng cảnh trung kỳ.

Nhưng ở trước mặt Ma Lạp vẫn không đáng để xem.

Huống hồ phía sau Ma Lạp là Ma Vương vực!

"Như thế nào, ngươi không đồng ý?"

Lang Vương lập tức vẫy vẫy tay, cười nói:

"Làm sao mà không đồng ý, Ma Lạp đại ca phân phó, ta tự nhiên vượt lửa vượt sông không thể chối từ!"

"Ta đây liền phái người toàn lực sưu tầm manh mối về người này!

Một khi có tin tức ta sẽ nhanh chóng báo cáo cho Ma Lạp đại ca ngài!"

Ma Lạp gật gật đầu.

"Nếu ngươi làm tốt thì không thể thiếu chỗ tốt, ít nhất có thể trợ giúp ngươi đè ép mấy thế lực khác, trở thành bá chủ khu vực này"

Lang Vương nghe xong mà hai mắt sáng ngời.

Điều kiện Ma Lạp hứa hẹn khiến Lang Vương cảm thấy lần này đáng giá mạo hiểm!

"Ta đây liền làm ngay!". . . . . .

Hai ngày trôi qua trong chớp mắt.

Khảo hạch Liên Minh Phù Triện Sư khảo hạch mở ra vào hôm nay.

Bên trong Vân Mộng thành, người muốn muốn gia nhập Liên Minh Phù Triện Sư đều sẽ tề tụ!

Đương nhiên, người có thể trở thành Phù triện sư không nhiều.

Cho nên ở đại điện tầng một trong thạch tháp cũng không có nhiều người tiến đến khảo hạch.

Chỉ hơn mười cá nhân mà thôi, bao gồm cả Mục Phù Sinh.

Và Trình Dao. . . . . .

Có người sôi nổi nói.

"Trình Dao kìa? Nữ nhi của thành chủ?

Sao nàng lại đến tham gia khảo hạch Phù triện sư chứ?"

"Nàng có thiên phú phù triện rất cao, thậm chí còn có trưởng lão muốn thu làm đệ tử thân truyền, khi đó Trình Dao không có đáp ứng, thế nào mà lần này lại chủ động đến đây tham gia khảo hạch?"

Nghe tiếng mọi người nghị luận.

Doãn Sĩ Liêm bên cạnh Phương Khung cười nói:

"Có phải nàng tới vì Mục sư huynh hay không?"

Diệp Thu Bạch gật đầu:

"Tám chín phần mười."

Tiểu Hắc nhếch miệng:

"Cũng có thời điểm hắn phải đau đầu."

Mục Phù Sinh tự nhiên thu hết những lời này vào trong tai.

Giờ phút này còn cảm nhận được một ánh mắt nhìn mình từ phía sau.

Không cần xem cũng biết là ai rồi!

Ai. . . . . .

Bản thân mình vẫn luôn cẩn thận.

Làm sao mà lật xe ở thời điểm này đây?

Tạo nghiệt mà!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận