Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 937 - Gặp lại Hạo Thiên, Diệp Thu Bạch ra tay

. . . .

Hai tên nam tử áo đen đều bỏ mình.

Tần Thiên Nam cùng Kiếm Triều Miện ngây người nhìn Lục Trường Sinh.

Điều khiến cho bọn họ không nghĩ tới chính là Lục Trường Sinh đối mặt với người tu đạo từ giới vực vĩ độ cao, đối mặt với tồn tại như thần minh trong mắt bọn họ cũng chỉ là chuyện một ngón tay.

Thậm chí hai tên nam tử áo đen còn không có bất kỳ cơ hội phản kháng đã bị Lục Trường Sinh trực tiếp hạ gục.

Trông dáng vẻ cực kỳ nhẹ nhàng.

Giống như bóp chết hai con kiến vậy.

Thấy một màn như vậy, sau chốc lát ngây người, Tần Thiên Nam không khỏi cảm thấy vui mừng.

Một cỗ lực lượng từ bàn tay hắn tiến vào trong hai thân thể.

Ngay sau đó sắc mặt âm trầm hỏi:

Lúc này, Lục Trường Sinh xoay người đi hướng về phía Tần Thiên Nam cùng Kiếm Triều Miện.

Sau khi xác định không có vấn đề gì Lục Trường Sinh mới nhẹ nhàng thở ra.

"Lục lão, tuy rằng không biết hiện nay ngươi đang ở phương nào, bất quá Trường Sinh đã trở nên rất mạnh, hẳn là ngài cũng có thể yên tâm. . . . . ."

Tần Thiên Nam ngưng trọng nói:

Trong lòng nhớ tới Lục Trường Sinh trước kia luôn ngốc ở Thảo Đường không chịu ra ngoài, thu đệ tử cũng không muốn thu, rèn luyện cũng không muốn rèn luyện hiện giờ cũng một mình đảm đương một phía, trở thành trụ cột của bọn họ.

"Tần thúc, mục đích của bọn họ là cái gì?"

Lục lão trong miệng Tần Thiên Nam chính là đường chủ đời trước của Thảo Đường.

Tần Thiên Nam nhìn Lục Trường Sinh, nhẹ giọng cười nói:

Để phòng ngừa trong cơ thể hai người có cấm chế của Vong Hồn Linh Cung hoặc bị hạ độc.

"Để cho tất cả các thế lực ở giới vực vĩ độ thấp đều thần phục bọn họ."

Đi đến trước mặt hai người, hắn đưa hai bàn tay đặt lên trên vai hai người.

"Hiện giờ đã có gần tám phần giới vực không thể không thần phục, thậm chí còn. . . . . . Vô biên giới vực cũng vậy."

Nghe Lục Trường Sinh hỏi.

"Ta cũng không biết mục đích cuối cùng của bọn họ là gì, nhưng dựa theo lời bọn họ nói thì hình như là muốn thống nhất toàn bộ giới vực vĩ độ thấp!"

"Tiểu bối Kiếm Triều Miện."

"Không cần lo lắng cho Vô biên giới vực, ta đã phái người đi qua."

Tần Thiên Nam sửng sốt, nói:

Với thực lực Thần Chủ cảnh đỉnh của Hoàng Thiên, trừ phi đối phương có vài tên đại năng Thần Chủ cảnh buông xuống, nếu không thì có thể nhẹ nhàng ứng phó.

Vừa dứt lời.

Mục Phù Sinh cũng nhận được tin tức từ Vô biên giới vực, hiện giờ đã mang theo Hoàng Thiên, Liễu Tự Như đi trước.

Theo Lục Trường Sinh đánh ra một đạo ấn quyết.

Tức khắc có một sợi tàn hồn bay ra từ trong thi thể.

Lục Trường Sinh liền giơ ngón tay điểm vào thi thể một nam tử áo đen.

Vì thế Lục Trường Sinh nói:

"Trường Sinh, ngươi muốn làm gì?"

Sắc mặt Lục Trường Sinh chậm rãi trầm xuống, nói:

"Tự nhiên là tìm ra bọn họ."

"Tần thúc, còn có tên này. . . . . ."

Đi theo ngươi?

"Kiếm Triều Miện, ngươi cùng Tần thúc đi theo ta."

Kiếm Triều Miện vội vàng chắp tay nói.

Sợi tàn hồn lại bắt đầu hướng về nơi xa mà phiêu tán.

Kiếm Triều Miện hỏi:

"Tiền bối, đây là. . . . . ."

Lục Trường Sinh nhàn nhạt nói:

"Thời điểm giết bọn hắn cố ý để lại một sợi tàn hồn, lợi dụng hơi thở tìm kiếm những kẻ từng tiếp xúc."

Kiếm Triều Miện kinh ngạc.

Thủ đoạn này giống như quỷ thần . . . . . . . . . . .

Bên kia.

Thanh Vân kiếm tông.

"Các ngươi là ai?"

Ba người ở ngoài kiếm trận thấy được đám người Diệp Thu Bạch, khẽ nhíu mày.

Ngay sau đó bốn người nháy mắt xuất hiện bên ngoài kiếm trận.

Diệp Thu Bạch gật gật đầu, nhìn vào trong kiếm trận, thấy Hạo Thiên cùng vài tên trưởng lão Thanh Vân kiếm tông đang duy trì kiếm trận.

Hạo Thiên sao?

"Ngươi làm chưởng quầy phủi tay nên không biết, sau khi ngươi đi, Hạo Thiên bộc lộ thiên phú cực kỳ xuất sắc, hiện giờ đã đạt tới cảnh giới Kiếm Thánh."

Bên ngoài kiếm trận có ba bóng người

Hai nam một nữ, đều có tu vi Thiên Tiên cảnh đỉnh!

Hiện giờ kiếm trận đã tàn phá bất kham, lung lay sắp đổ.

Trông tình hình này, đã không còn chống đỡ được bao lâu.

Nhưng điều khiến Diệp Thu Bạch cảm thấy kỳ quái chính là rõ ràng kiếm trận chỉ có Kiếm Triều Miện cùng với Lương Phong mới có khả năng khởi động.

Kiếm Triều Miện đã bị bắt đi.

Lương Phong cũng đang bên cạnh hắn.

Như vậy kiếm trận do ai khởi động?

Lương Phong vui mừng nói:

Đây là kiếm trận hộ tông của Thanh Vân kiếm tông!

Trung tâm Thanh Vân kiếm tông có một thanh cự kiếm phóng lên cao.

Hiện tại khu vực Thanh Vân kiếm tông tràn ngập linh khí cuồng bạo.

Nhờ Lục Trường Sinh cảm ứng, Diệp Thu Bạch tìm được Lương Phong trước sau đó mới tiến tới Thanh Vân kiếm tông.

Bên cạnh còn có Lương Phong trốn thoát được dưới sự yểm hộ của Kiếm Triều Miện.

Giờ phút này Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc, Thạch Sinh đã tới nơi đây.

Còn Hạo Thiên cùng với một đám trưởng lão bên trong kiếm trận thấy được mấy người Diệp Thu Bạch đều vui mừng.

Các trưởng lão đều hô:

"Tông chủ!"

Hạo Thiên hô: "Sư tôn!"

Diệp Thu Bạch gật đầu với bọn họ, ngay sau đó nhìn về phía ba người trước mặt, âm trầm nói:

"Các ngươi nhận được lực lượng từ Tuyệt Hồn thành, trở thành khôi lỗi của Vong Hồn Linh Cung sao?"

Một nam tử tên là La Kiện cười lạnh nói:

"Biết chuyện Tuyệt Hồn thành, xem ra ngươi cũng từng bước vào, như thế nào, không có thông qua khảo nghiệm?"

Diệp Thu Bạch nhàn nhạt nói: "Chẳng qua là không muốn trở thành khôi lỗi mà thôi."

"Bất quá ngươi tới cũng tốt, tránh cho chúng ta phải tìm kiếm khắp nơi."

Nam tử bên cạnh La Kiện tên Cung Nho cười khẽ một tiếng:

"Được rồi, nếu ngươi biết Vong Hồn Linh Cung, vậy cũng không cần ta giảng giải thêm, thần phục đi."

"Ngươi cũng nên biết bản thân không thể nào ngăn trở Vong Hồn Linh Cung."

Nữ tử duy nhất híp mắt cười nói.

Mục đích của bọn họ chính là tìm ra tông chủ Thanh Vân kiếm tông.

Cũng chính là Diệp Thu Bạch.

Để cho hắn cùng với viện trưởng Tàng Đạo thư viện thần phục thì Man hoang giới vực sẽ mất đi tâm tư phản kháng.

Đây là ý tưởng của bọn họ.

Nghe ba người nói xong.

Diệp Thu Bạch tiến tới một bước, thần sắc bình đạm nhưng trong hai tròng mắt đã tràn ngập kiếm ý!

Hỗn Nguyên Tiên Kiếm ra khỏi vỏ.

Kiếm ý Kiếm Tiên tràn ngập trong không gian này!

Lương Phong cảm nhận được kiếm ý sắc mặt khẽ biến, nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Thu Bạch mà trong lòng có chút phức tạp.

Trên cảnh giới tu đạo hay là cảnh giới kiếm đạo thì Diệp Thu Bạch đều đã xa xa vượt qua bọn họ, ngay cả bóng dáng cũng không nhìn tới. . . . . .

Tiểu Hắc và Thạch Sinh không có ra tay.

Đây là chuyện của đại sư huynh, hắn cũng muốn tự mình xử lý.

Chỉ nghe Diệp Thu Bạch cầm chặt Hỗn Nguyên Tiên Kiếm trong tay nhìn ba người La Kiện, lạnh giọng nói: "Vong Hồn Linh Cung? Thần phục? Sợ là còn chưa đủ tư cách để cho chúng ta thần phục."

Cung Nho cũng rút ra một thanh trường kiếm, nói:

"Có đủ tư cách hay không, trước tiên sống sót dưới kiếm của ta rồi lại nói!"

Dứt lời liền rút kiếm bay thẳng về phía Diệp Thu Bạch!

Thấy thế, Diệp Thu Bạch cũng không có di động mà nhàn nhạt nhìn Cung Nho, Hỗn Nguyên Tiên Kiếm run lên.

Ngay lập tức kiếm ý tràn ngập không gian!

Ngang dọc đan xen.

Kiếm vực dâng lên!

Cung Nho nhanh chóng cảm giác được kiếm đạo của mình bị áp chế, kinh hãi nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch đứng ở trung tâm kiếm vực, quanh thân có kiếm ý lượn lờ, tiên ý dạt dào.

"E là kiếm của ngươi còn không cách nào tổn thương đến ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận