Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1296 - Xông lên bảng, phản phệ!

Nữ tử mỉm cười nhìn Đàm Tông Chiếu, thấy sắc mặt hắn chuyện sang màu gan heo liền nín cười nói:

"Sư huynh, xem ra không phải kém ngươi nhiều lắm mà là ngươi so với người ta chênh lệch quá lớn nha."

Nói thì nói như vậy, bất quá trong lòng nàng cũng có chút khiếp sợ.

Mới lần đầu tiên tiến vào Luyện Thiên Tháp, hơn nữa không có thích nghi ở khu vực ngoài cùng mà đã tới tầng thứ này trong thời gian ngắn như vậy, có phải hơi nghịch thiên hay không?

Hơn nữa còn không chỉ mỗi Tiểu Hắc ở Luyện Thiên Tháp.

Thạch Sinh đi tới Tinh Thần Thạch Sơn.

Diệp Thu Bạch đang ở Khôi Lỗi Kiếm Điện.

Phương Khung ở Trận Đường.

Mục Phù Sinh tuyệt đối sẽ không đi tranh đoạt danh lợi hư vô mờ mịt như xếp hạng gì đó, huống hồ cho dù hắn không lên bia đá xếp hạng, với tính cách của đại sư huynh, Tiểu Hắc sư huynh, Thạch sư huynh và Phương sư đệ, tuy rằng bọn họ cũng sẽ không quan tâm bia đá xếp hạng nhưng sẽ triển khai toàn lực để đi vị trí cực hạn.

Nhưng nếu không tiến sâu vào thì sẽ ảnh hưởng tới quá trình tu luyện.

Mục Phù Sinh ở khu vực ngoài cùng bồi hồi suy nghĩ.

Hắn đang xem xem mình nên tu luyện ở vị trí nào...

Trong lúc bọn họ nói đến Mục Phù Sinh.

Đó chính dùng khả năng khống chế lôi đình và lực lượng thần hồn dẫn dắt lôi đình chi lực từ chỗ sâu ra tới, như vậy thì hắn không cần tiến sâu vào, có đúng không?

Tên những người này đều xuất hiện trên bia đá xếp hạng của bí cảnh tu luyện mà mình xông pha.

Lôi đình chi lực bên ngoài tự nhiên không thể so với trong chỗ sâu rồi.

Ở Lôi Bạo Hải...

"Không đúng, không phải còn một người tên Mục Phù Sinh tiến vào Bạo Lôi Hải sao? Sao mà không thấy hắn xông lên bảng xếp hạng? Chẳng lẽ là thiên phú và thực lực của hắn không tốt như những người khác?"

Với thực lực và thiên phú của mấy người, Mục Phù Sinh nghĩ cũng không cần nghĩ, chắc chắn tên của mấy sư huynh đệ sẽ xuất hiện trên bia đá.

Điều này cũng dẫn đến Mục Phù Sinh chỉ cần dừng lại ở một vị trí vừa vặn sẽ không lên bảng xếp hạng, sau đó tìm một địa phương không ai nhìn thấy liền có thể thoải mái hấp thu lôi đình chi lực đến từ chỗ sâu.

Suy nghĩ xem sau khi tiến vào Bạo Lôi Hải nên tu luyện như thế nào mới không khiến người khác chú ý đây?

Quay lại bên Luyện Thiên Tháp.

Kết quả là sau khi suy nghĩ một hồi, Mục Phù Sinh liền nghĩ ra một biện pháp.

Mục Phù Sinh thật sự thực hiện thành công... Bất quá mấu chốt thành công là vì Cửu Cửu Hồng Mông Thần Lôi Thuật tu luyện ra mấy loại lôi đình thượng cổ, Mục Phù Sinh đã có khả năng khống chế lôi đình tới cực hạn, chỉ cần hiển lộ một chút lôi đình thượng cổ chi lực đã có thể hấp dẫn lôi đình chi lực tinh thuần nồng đậm từ sâu trong Bạo Lôi Hải.

"Vậy là thế nào?"

Nữ tử nghi hoặc hỏi lại.

"Kiên trì khá lâu đó, xem ra cũng không kém cỏi như trong tưởng tượng."

"Ta cũng không biết, những người này ta đều nhìn không thấu, bất quá Mục Phù Sinh thì lại khiến ta nhìn không hiểu..."

Mọi người bàn tán sôi nổi.

Đàm Tông Chiếu suy nghĩ một lúc rồi nói:

Chỉ thấy đồng bạn chỉ về hướng bia đá xếp hạng, có tiếng kinh hô không ngừng vang lên.

"Có chuyện gì vậy?"

Thế nhưng khi những người đó còn muốn nói chuyện thì có đồng bạn kéo áo.

"Nhìn không hiểu là có ý gì?"

"Ha ha, không phải co đầu rụt cổ ở tầng thứ nhất, không dám bước vào tầng thứ hai mới có thể kiên trì lâu như vậy chứ?"

"Ai, những người này vì bảo vệ thể diện đại trưởng lão cũng thật nhọc lòng, khó cho bọn họ rồi."

Từng tiếng châm chọc không hài hòa vang lên trong đám người.

"Ta luôn cảm giác hắn che giấu thứ gì đó, nhưng mỗi lần biểu hiện lại cảm giác đã dùng hết toàn lực."'

Lúc này những người bên ngoài Luyện Thiên Tháp vẫn nhìn chằm chằm cửa tháp.

Nói xong lập tức rời khỏi. ...

Đàm Tông Chiếu lắc đầu nói: "Thôi mặc kệ, à đúng rồi, ta còn có việc, phải đi trước đây."

"Hả? Nơi đó xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ Hà Tương Vọng sư huynh đột phá?"

Đồng bạn lại lắc đầu, khẩn trương nói: "Là học viên đặc tuyển kia..."

Học viên đặc tuyển?

Học viên đặc tuyển làm sao vậy?

Thế nhưng kết hợp với tiếng kinh hô chỗ bia đá xếp hạng, tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt.

Vội vàng chen chúc tới trước tấm bia đá ngẩng đầu nhìn.

Chỉ thấy cái tên thứ ba mươi trước đó đã bị thay thế bởi tên thứ hai mươi chín trước đó...

Lại nhìn lên, chỉ thấy vị trí thứ hai mươi chín xuất hiện một cái tên hoàn toàn khác.

Xếp thứ hai mươi chín, Tiểu Hắc, tầng bốn mươi hai!

Một số người tương đối thông minh cũng đã đoán được ẩn tình.

Nhưng một khi bọn Tiểu Hắc bộc phát ra thực lực, thủ đoạn nhỏ này không chỉ thất bại mà còn gây tác dụng ngược!

Thủ đoạn nhỏ này chỉ thành công trong tình huống đám người Tiểu Hắc không có đủ thực lực.

Đúng như Đàm Tông Chiếu nói.

Lúc này những học viên trung lập nghe nói xấu, hiểu lầm đại trưởng lão có ánh mắt không tốt, lợi dụng chức quyền nhét người vào đều dùng sắc mặt khó coi nhìn về phía những người quạt gió thổi lửa kia.

Hôm nay lại có mấy học viên đặc tuyển vô danh liên tiếp ghi dấu ấn!

Cho dù đệ tử Đàm Tông Chiếu của đại trưởng lão lần đầu tiên tiến vào cũng không có khủng bố như vậy!

Không chỉ ở Luyện Thiên Tháp có tình huống này.

Ngay cả Tinh Thần Thạch Sơn, Khôi Lỗi Kiếm Điện và bên Trận Đường cũng truyền đến tin tức khiến người ta kinh hãi.

Diệp Thu Bạch không có trải qua thích ứng mà đánh bại khôi lỗi thứ mười một, tiến vào vị trí thứ ba mươi trên bảng xếp hạng thứ ba mươi.

Thạch Sinh ở trên thạch sơn hái năm mươi bảy ngôi sao tiến vào vị trí thứ hai mươi bốn trên bảng xếp hạng.

Phương Khung ở Trận Đường cảm ngộ hai mươi ba đạo trận pháp, tiến vào vị trí hai mươi bảy trên bảng xếp hạng.

Trong nhóm học viên đặc tuyển, ngoại trừ Mục Phù Sinh ra, tất cả đều tiến vào bảng xếp hạng!

Phải nói như thế nào đây?

Từ khi Hỗn Linh học viện thành lập đến bây giờ không ai có thể đạt tới trình độ như thế này vào ngày đầu tiên tiến vào bí cảnh tu luyện!

Vậy mà đã tới tầng thứ bốn mươi hai đồng thời chen chân tiến vào vị trí thứ hai mươi chín trên bảng xếp hạng?

Lần đầu tiên tiến vào Luyện Thiên Tháp, hơn nữa còn vòng qua khu vực ngoài cùng, mới hơn một canh giờ thôi!

Điều này sao có thể?!

Điều này...

Chỉ có thể nghe thấy tiếng kinh hô của những học viên trung lập.

Nhìn đến đây, đám người vừa rồi còn đang chê cười Tiểu Hắc, bôi nhọ đại trưởng lão đều lặng ngắt như tờ.

Tin tức này cũng được người hữu tâm cố ý truyền bá, nhanh chóng lan truyền khắp nội viện, thậm chí đến tai các trưởng lão...

Khi đại trưởng lão biết được tin tức này về sau, không khỏi lắc đầu nói:

"Nếu cách cục của nhị trưởng lão lớn một chút, ta nhường hắn vị trí phó viện trưởng thì có làm sao?"

Đàm Tông Chiếu ở trước mặt đại trưởng lão cũng cười gật đầu.

Hắn biết chí của sư tôn của mình không ở đây, chỉ là vì sự phát triển của Hỗn Linh học viện nên mới tranh đoạt vị trí phó viện trưởng với nhị trưởng lão.

Đại trưởng lão cảm khái:

"Xem ra ngươi đặt cược đúng rồi, mấy người này có lẽ sẽ xông ra một phen thiên địa ở Hỗn Độn Giới."

Đàm Tông Chiếu lại cười nói: "Thế nhưng, ta cho rằng có lẽ không chỉ giới hạn ở Hỗn Độn Giới đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận