Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1127 - Côn Luân Khư sẽ diệt!

. . . .

Lời nói của Tống Từ đánh vào tư duy của một người bình thường.

Khi một người cấp thiết muốn có được một vật phẩm nào đó chắc chắn sẽ lặng lẽ mà lấy đến tay.

Cho dù không lặng lẽ lấy cũng sẽ không gióng trống khua chiêng nói mình muốn lấy thứ gì đó.

Trong tình huống bình thường đám người Diệp Thu Bạch nhất định sẽ lựa chọn phớt lờ lời nói của Tống Từ.

Bởi vì thứ bọn họ muốn tìm sẽ không liên quan đến đồ mà Giám Sát Thánh Điện muốn tìm.

Nhưng mà... ai bảo Liễu thúc dặn dò bọn họ, muốn giúp hắn lưu ý hướng đi mà mục đích của Giám Sát Thánh Điện đây?

Tuy rằng địa vị của Liễu thúc ở Thảo đường... có chút xấu hổ.

Chuyện ở Thanh Tiêu bản khối Ngải Tuyết đã truyền âm báo cho bọn họ biết.

Trực giác nói cho hắn biết chuyện lần này không đơn giản.

Tống Từ trầm mặt nói:

Giống như có người đang quan sát gắt gao hành động của bọn họ, hơn nữa cò muốn ngăn cản và tranh đoạt với bọn họ!

"Ồ? Vậy ngươi phải nói cho chúng ta biết rốt cuộc ngươi muốn thứ gì?"

"Chúng ta chỉ muốn lấy được thứ mình muốn."

Nhưng quả thật Liễu thúc cũng đã giúp bọn họ rất nhiều.

Đồng thời cũng sẽ gặp được trở ngại rất lớn.

"Hay ngươi cố ý nói ra là vì các ngươi không cách nào đạt được vật kia, cần có sự trợ giúp của chúng ta?"

Diệp Thu Bạch cười nói:

Điều này khiến cho Tống Từ cảm giác được có lực cản.

Tống Từ hừ lạnh: "Vậy là tốt nhất."

"Ta chỉ muốn nhắc nhở các ngươi không nên nhúng tay vào chuyện của Giám Sát Thánh Điện."

Dứt lời liền mang theo Uông Kinh Châu, Túc Trình đi theo một hướng khác.

Điều này cũng làm cho Tống Từ không khỏi có chút sốt ruột.

Diệp Thu Bạch cười nói.

Ở trước mặt hắn một khối tường thành, một luồng hồn phách màu đang lượn lờ trong đó.

Tựa hồ muốn chỉ dẫn hắn nên đi hướng nào.

Nếu như không có Phương Khung ở đây, muốn thông dùng thủ đoạn nào khác phá vỡ trận pháp sẽ có chút khó khăn.

Nơi này đổ nát thê lương, mỗi một khối tường thành tổn hại hoặc một đống phế tích đổ nát đều có chứa một kiện vật phẩm.

Ma ý ngập trời càn quét cả Côn Luân Khư!

Thấy vậy đám người Diệp Thu Bạch cũng bắt đầu hành động.

"Thật không ngờ bên trong Côn Luân Khư lại có vật liên quan đến vị Ma Chủ tiền nhiệm kia."

Còn đám người Tống Từ thấy một màn này thì khẽ nhíu mày.

Đám người Diệp Thu Bạch thấy vậy, không cần Tiểu Hắc nhắc nhở đã phân tán ra hộ pháp cho hắn.

Đồng thời không còn từ trường quấy nhiễu nữa, huyết mạch chi lực trong cơ thể Tiểu Hắc bắt đầu sôi trào lên, thần hồn đang không ngừng rung động!

Sau khi trận pháp bị phá vỡ.

Tiểu Hắc liền đưa tay đặt lên mảng tường thành.

Nhất thời có một cỗ ma khí màu đen tạo thành cơn lốc, lấy Tiểu Hắc làm trung tâm phóng lên cao.

Khi đi đến một nơ, Tiểu Hắc bỗng dừng lại.

Bất quá có Phương Khung ở đây, trận pháp trấn áp vô chủ tự nhiên không thể gây khó khăn gì, bị Tạo Hóa Trận Linh Thể phối hợp với Thánh Trận Ngục Thể Công nhanh chóng hấp thu.

Chỉ là trên tường thành còn trận pháp trấn áp.

Khí tức trên người Tiểu Hắc không thể khống chế mà bộc phát.

Bất quá chuyện trước mắt không cho phép bọn họ phân tâm.

Lúc này ba người Tống Từ đang ở trung tâm Côn Luân Khư.

Ở chỗ này có một cây cột đá, là thứ duy nhất còn hoàn hảo.

Trên cột đá có khắc cổ tự huyền diệu, không còn bất kỳ vật phẩm nào khác.

Chỉ là ở trên cột đá lại có ba cái rãnh nằm ở ba hướng.

Uông Kinh Châu nói:

"Hẳn là nơi này đi?"

Túc Trình gật đầu nói:

"Căn cứ theo tình báo, chỉ cần kích hoạt cột đá Côn Luân Khư thì sẽ hoàn thành mục tiêu ở Côn Luân bản khối.

Mục Phù Sinh nhanh chóng quăng ra một đống phù triện, phù triện kết thành kết giới.

Diệp Thu Bạch lập tức hô lớn!

"Bảo vệ Tiểu Hắc sư đệ!"

Tuy rằng không biết có chuyện gì xảy ra nhưng bọn họ biết chắc là do đám người Tống Từ làm.

Ở bên kia, đám người Diệp Thu Bạch khí tức nóng bỏng cuồn cuộn lan đến cũng kinh hãi!

Ba người Tống Từ được một lá chắn bảo vệ, ngẩng đầu nhìn, nở nụ cười lạnh.

"Vậy thì sao? Bọn họ không phải người Giám Sát Thánh Điện chúng ta, cũng không cần lưu tình."

Nói xong ba người đồng thời cắm thần thạch vào trong rãnh!

Rắc rắc rắc...

Trong khoảnh khắc thần thạch được cắm vào.

Cây cột đá bắt đầu xoay tròn!

Mặt đất phía dưới cột đá vỡ ra.

Ngay sau đó cột đá phun ra một cỗ khí tức cuồn cuộn tựa như dung nham địa hỏa phóng lên trời!

Nhiệt độ cả Côn Luân Khư bắt đầu nhanh chóng tăng cao, thậm chí những bức tường tàn phá và cự thạch xung quanh cột đá cũng rạn nứt, bị đốt cháy đen hóa thành tro tàn tung bay trong gió...

Không chỉ Côn Luân Khư bị ảnh hưởng, cỗ khí tức như dung nham địa hỏa đang nhanh chóng lan tràn khắp toàn bộ Côn Luân bản khối.

Túc Trình cười lạnh:

"Bất quá khi cột đá được kích hoạt, e là toàn bộ Côn Luân Khư sẽ sụp đổ đi?"

Dứt lời trong tay hắn có thêm một khối đá, trong tay Uông Kinh Châu và Túc Trình cũng có một khối đá tương tự.

"Được rồi, đừng nói nhảm, mau đặt Côn Luân thần thạch vào."

Tống Từ lạnh lùng nói:

Sau đó chuyện bên Thanh Tiêu bản khối hoàn thành, Tổ Đế bản khối sẽ mở ra."

"Tạm thời cản trở được cỗ khí tức dung nham địa hỏa thổi quét!"

"Chỉ là dung nham địa hỏa lại có khả năng ăn mòn vượt quá tưởng tượng của mọi người."

Kết giới phù triện của Mục Phù Sinh dưới sự tấn công của dung nham địa hỏa, từng tờ phù triện đang không ngừng vỡ tan!

Sắc mặt Mục Phù Sinh trầm xuống, không ngừng vung phù triện bổ sung vào chỗ trống.

Đồng thời nói: "Cứ tiếp tục như thế này không phải biện pháp."

Lập tức nhìn thoáng qua Tiểu Hắc, hiện giờ biểu tình của Tiểu Hắc cực kỳ thống khổ.

Hiển nhiên đã bắt đầu tiếp nhận hồn phách dung hợp, tuyệt đối không thể bị quấy rầy.

"Các ngươi đi tìm ngọn nguồn rồi ngăn chặn."

"Ta ở chỗ này bảo vệ Tiểu Hắc sư huynh!"

Mục Phù Sinh vừa ngưng trọng nói, vừa nói vừa lấy Thánh Phù Huyền Lôi Bút ra bắt đầu khắc dấu phù triện!

Nếu để cho phù triện sư khác thấy được cảnh này e là sẽ kinh ngạc đến rớt cằm...

Vừa nghĩ đến những chuyện khác, vừa sử dụng phù triện bổ khuyết kết giới mà còn có thể khắc dấu phù triện...

Ở Phàm nhân giới, người có thể làm được như Mục Phù Sinh không có mấy người!

"Chỉ là bên ngoài có một cỗ dung nham địa hỏa, chúng ta căn bản không cách nào lao ra..."

Sắc mặt Thạch Sinh trở nên khó coi.

Mộc Uyển Nhi trầm giọng nói:

"Đan dược của ta cũng chỉ có thể chống đỡ nửa nén nhang thôi... Hơn nữa dùng quá nhiều cũng không có bất kỳ tác dụng gì!"

Không ai biết khi nào cỗ dung nham địa hỏa này sẽ tiêu tán.

Nếu như tử thủ ở nơi đây.

Đợi đến khi tiên khí và lực lượng thần hồn của Mục Phù Sinh tiêu hao gần như không còn thì quá trình Tiểu Hắc dung hợp thần hồn sẽ bị cắt ngang!

Nếu bị cắt ngang e là chỉ có kết cục thần hồn câu diệt...

Lúc này có một giọng nói vang lên từ trong thân thể Thạch Sinh.

"Thạch Sinh, tinh thần chi lực của bổn đế có thể bảo vệ ngươi."

"Đương nhiên sau đó ngươi cần bổ sung đại lượng tinh thần lực để duy trì tinh thần nội hạch thứ mười, nếu không nó sẽ vỡ tan."
Bạn cần đăng nhập để bình luận