Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 943 - Quét sạch

. . . .

Vong hồn lĩnh vực chính là một loại lĩnh vực đặc thù do công pháp tu luyện.

Triển khai thông qua thần hồn của người sử dụng.

Uy thế khiến người ta vô cùng sợ hãi.

Thông thường cường giả cùng cảnh giới gặp phải Hồn Chủ đều cực kỳ kiêng kị lĩnh vực này.

Một khi thần hồn thất thủ bên trong vong hồn lĩnh vực sẽ rơi vào nguy hiểm.

Thậm chí còn có khả năng bị cắn nuốt thần hồn!

Nhưng mà thời điểm đối mặt với Lục Trường Sinh không chỉ không có thể hiện được uy năng lĩnh vực mà mà còn bị Lục Trường Sinh liếc mắt liền phá!

Ngay cả tồn tại buông xuống như thần minh đối mặt với Lục Trường Sinh, hắn cũng chỉ dùng một cái liếc mắt liền đả thương sao?

Bất quá cũng không cần tưởng tượng làm gì.

Nhìn bộ dạng của Hồn Chủ.

Bọn họ khó có thể tưởng tượng.

Đồng thời sắc mặt Hồn Chủ vốn đã tái nhợt bỗng nhiên hơi ửng đỏ.

Tuy rằng nhóm người này đã nhân vật đứng ở đỉnh Man hoang giới vực.

Khoảnh khắc vong hồn lĩnh vực bị phá.

Ít nhất bọn họ biết chỉ cần có Lục Trường Sinh, Man hoang giới vực, thậm chí còn toàn bộ giới vực vĩ độ thấp đều không có chuyện gì!

Hắn phun ra một ngụm máu tươi, hơi thở bắt đầu trở nên uể oải!

Vô số vong hồn trong thiên địa giống như thủy triều thối lui rồi biến mất.

Như vậy, rốt cuộc thực lực của Lục Trường Sinh đã tới trình tự nào?

Hồn Chủ kinh ngạc xen lẫn hoảng sợ nhìn Lục Trường Sinh, nói:

Người tu đạo Man hoang giới vực bên dưới đều cảm thấy kinh hãi.

"Thực lực của ngươi. . . . . . Ngươi đến tột cùng là từ đâu tới?!"

Tâm tình tràn ngập tuyệt vọng và áp lực ban đầu không còn, ngược lại phát ra tiếng hô vui sướng rung trời!

Nhưng mà chịu áp lực lâu như vậy, vốn nên tuyệt vọng giờ phút này lại thấy được hy vọng, sao có thể không vui mừng kích động chứ?

Có thể liếc mắt liền phá vỡ vong hồn lĩnh vực của hắn chỉ có thể là cường giả Thần Chủ cảnh phía trên Thần Hoàng cảnh.

Trong bảy đại Thần Chủ cũng không có người nào như ngươi, ngươi đến tột cùng là người phương nào?!"

Lục Trường Sinh giơ một ngón tay điểm về phía Hồn Chủ.

Hắn không có khả năng không nhận thức!

"Vong Hồn Linh Cung ở giới vực vĩ độ cao cũng coi như là một thế lực không nhỏ, ngươi không muốn suy xét suy xét sao?"

Thực lực cường đại quá mức.

Lục Trường Sinh bình đạm nói, một ngón tay điểm tới.

"Nếu ngươi muốn kéo dài thời gian, ta cảm thấy chỉ là uổng phí công sức."

Hồn Chủ tiếp tục xin tha.

"Liếc mắt một cái liền có thể phá vỡ vong hồn lĩnh vực, cường giả Thần Hoàng cảnh cũng không cách nào làm được!

Chính thanh kiếm Tru Thần Kiếm Trận bắt đầu quay chung quanh Hồn Chủ.

Sau đó hắn chậm rãi nói:

"Ta tới từ nơi mà các ngươi cho rằng là khu hoang dã, hiện giờ ngươi biến nơi đây thành cái dạng này, sao ta có thể buông tha cho ngươi?"

Hồn Chủ là cường giả Thần Hoàng cảnh trung kỳ.

Chỉ cần ngươi buông tha ta là được!"

"Ta sẽ rời khỏi giới vực vĩ độ thấp, từ đây không bao giờ sẽ nhúng chàm nơi này, đồng thời cũng sẽ sử dụng tài nguyên của Vong Hồn Linh Cung trùng kiến nơi này, như thế nào?

Nghĩ đến đây, sắc mặt Hồn Chủ trở nên ngưng trọng nói:

Đột nhiên có một thanh kiếm trong Tru Thần Kiếm Trận phóng lên cao!

Trực tiếp đi tới một vị trí cách Hồn Chủ trăm dặm.

Ở chỗ này có một hồn phách to lớn đang điên cuồng ngưng tụ!

Nếu hồn phách này mà nổ tung, không kịp thời phòng ngự thì toàn bộ Man hoang giới vực sẽ tan nát, biến mất.

Giờ phút này.

Tru thần kiếm dưới sự thao túng của Lục Trường Sinh trực tiếp xuyên thấu qua hồn phách này.

Hồn Chủ nhìn mà sắc mặt cực kỳ khó coi.

Không nghĩ tới chuẩn bị ở sau không thể qua được mắt của Lục Trường Sinh.

Sở dĩ hắn nói nhiều như vậy cũng là để hấp dẫn sự chú ý của Lục Trường Sinh, đồng thời kéo dài thời gian tấn công.

Bất đắc dĩ chính là ai mà biết nơi hoang dã lại có một vị cường giả tuyệt thế bảo hộ chứ?

Hối hận chính là vì sao phải trêu chọc giới vực vĩ độ thấp.

Trong mắt Hồn Chủ tràn ngập sự hối hận cùng với bất đắc dĩ.

Có thể sáng tạo ra kiếm trận kinh thế như này.

Giống như chỉ cần bị Tru Thần Kiếm Trận khóa chặt thì hết thảy quy tắc chi lực đều sẽ bị hơi thở mà Tru Thần Kiếm Trận phát ra diệt sát!

Ngay cả chống cự cũng không được!

Một hai phải chờ, kéo thời gian, chờ người ta thi triển tuyệt chiêu hay gọi chi viện gì đó thì người chết chính là ngươi!

Dứt lời.

Cũng không đợi Hồn Chủ mở miệng.

Tru Thần Kiếm Trận dưới sự thao túng của Lục Trường Sinh tức khắc đâm thẳng về phía Hồn Chủ!

Các loại quy tắc chi lực hòa thành một thể trong khoảnh khắc này một cách hài hòa.

Uy năng bộc phát sau khi dung hợp như đủ để cho đại đạo sụp đổ!

Hồn Chủ cảm nhận được chín thanh kiếm còn chưa đâm tới thì cỗ hởi thở kinh khủng này đã đè chặt hắn trong không gian!

Hắn muốn chống cự, thần hồn chi lực sôi trào, tung ra một chưởng.

Nhưng mà lực lượng chỉ vừa mới ra khỏi bàn tay đã bị cỗ hơi thở này trực tiếp thôn phệ!

Đối mặt với địch nhân, có thể giết liền quyết đoán giết chết.

"Không quan trọng, dù có chiêu số nào khác nữa thì ngươi cũng không cơ hội sử dụng."

Đột nhiên, Lục Trường Sinh hỏi:

"Không còn chiêu số nào khác đi?"

Nhưng hiển nhiên là Lục Trường Sinh không cho hắn được như ý.

Để cho hắn ngưng tụ vong hồn chi lực.

Với cường độ linh khí và khí vận của giới vực vĩ độ thấp.

Mỗi một thời đại xuất hiện ít thiên kiêu trẻ tuổi vẫn có khả năng.

Chuyện xuất hiện một cường giả giống như Lục Trường Sinh trên cơ bản không có khả năng.

Thời điểm hắn đang suy nghĩ thì chín thanh kiếm của Tru Thần Kiếm Trận đã xỏ xuyên qua thân thể hắn.

Thân thể và thần hồn bị hủy diệt trong khoảnh khắc.

Thế lực nhị lưu ở giới vực vĩ độ cao, Vong Hồn Linh Cung.

Kế hoạch mà Hồn Chủ đã bố cục trên vạn năm tan tành.

Nói tới sẽ khiến người ta phải thổn thức.

Nhìn thấy Hồn Chủ ngã xuống.

Mọi người rốt cuộc có thể nhẹ nhàng thở ra.

Ngay sau đó quỳ gối hướng về phía Lục Trường Sinh.

Khuôn mặt thành kính.

Giờ khắc này.

Lục Trường Sinh giống như trở thành thần minh trong lòng bọn họ.

Vị thần bảo hộ Man hoang giới vực.

Nhưng mà tới đây Lục Trường Sinh vẫn chưa làm xong việc.

Diệt cỏ còn cần diệt tận gốc.

Nhìn Truyền tống trận phía trước.

Lục Trường Sinh thăm dò một phen trước, xác nhận sẽ không truyền tống đến địa phương kỳ quái gì đó, cũng không có uy hiếp.

Lúc này mới trực tiếp bước vào trong đó.

Nhìn thấy một màn này, mọi người đều sửng sốt, không biết Lục Trường Sinh muốn làm gì.

Chỉ có mấy người Tần Thiên Nam biết.

Với tính cách của Lục Trường Sinh, e là thế lực này sẽ không còn tồn tại nữa. . . . . . . . . . . .

Ngày hôm sau.

Tin tức Vong Hồn Linh Cung bị một kẻ thần bí huỷ diệt tin tức truyền khắp toàn bộ giới vực vĩ độ cao.

Ám Vực đang âm thầm điều tra.

Giám Sát Thánh Điện trực tiếp xuất động.

Nhưng đều không có tìm được một chút manh mối nào.

Giống như Vong Hồn Linh Cung chưa từng tồn tại!

Tuy rằng chỉ là một thế lực nhị lưu nhưng đối với người ở giới vực vĩ độ cao mà nói, đây có phải là tin hiệu cảnh báo?. . . . . .

Bên kia.

Đã qua mấy chục ngày, Hồng Anh cùng Ninh Trần Tâm thành công quét sạch các giới vực khác, bắt đầu chỉnh đốn Vân Hoàng đế quốc lần nữa.

Mục Phù Sinh mang theo Hoàng Thiên cùng Liễu Tự Như cũng nhẹ nhàng giúp Vô biên giới vực thoát khỏi nguy cơ.

Hôm nay.

Ở Trường Sinh giới, Liễu Tự Như mang tin tức từ Ám Vực tới.

"Giới vực vĩ độ cao, Thần Hàng Tinh Vực có một thành trì đương tràn ngập ma khí, ma khí đang sôi trào, ta nghĩ. . . . . ."

Nói tới đây, Liễu Tự Như đưa mắt nhìn về phía Tiểu Hắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận