Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 817 - Kiếm chiêu va chạm

. . . .

Trải qua một trận chấn động kịch liệt.

Bề mặt hòn đảo đã không còn trơn nhẵn như lúc ban đầu.

Ngược lại trở nên gồ ghề lồi lõm, khe nứt khắp nơi, có nham thạch nhô lên, có hố sâu trũng xuống.

Giống như một khu phế tích.

Chung quanh trở nên yên lặng, không phải yên lặng vì không tiếng động, cũng không phải u tĩnh bình yên.

Mà là sự yên lặng trước bão táp.

Nguyên nhân dẫn tới tất cả sự thay đổi này nằm ngay ở trung tâm đảo nhỏ, địa phương duy nhất còn bằng phẳng.

Tằng Quý Nguyên cười khổ nói:

"Ngay cả hơi thở và cảnh giới kiếm đạo đều không có điểm khác nhau."

Ngay cả Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Tiểu Hắc, Thạch Sinh, Mục Phù Sinh cùng với Mộc Uyển Nhi và Diệp Thu Bạch ở chung đã lâu cũng khó có thể phân biệt.

Lại Thanh Vân cảm ứng xong cũng hít một ngụm khí lạnh.

Dù tính là song bào thai cũng sẽ có chút ít khác biệt.

"Trong tình huống này, hình chiếu dùng linh khí không cạn thì Diệp Thu Bạch có thể là đối thủ sao?"

Có hai bóng người mặc áo bào xanh nho nhã, tay cầm hai thanh kiếm mang hơi thở cùng với dáng vẻ không hề khác nhau.

Thủ đoạn của một vị Kiếm Thần đã vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.

Nhưng mà hai tên kiếm tu áo xanh tay cầm kiếm này lại khó mà phân biệt.

Ngay cả dáng người, diện mạo và biểu tình đều không hề có sự khác biệt!

"Không hổ là Kiếm Thần, ngay cả mô phỏng cũng có thể mô phỏng đến mức độ này."

"Nói không chừng có thể đó, ngươi nói đúng hay không?"

Nói gì tới Tử Y, bốn vị trưởng lão Thánh Phù tông, Tằng Quý Nguyên cùng với Lại Thanh Vân đâu?

Nói rồi Tử Y nhìn về phía Thạch Sinh.

Trưởng lão râu dài nhíu mày nói:

Tử Y hứng thú nhìn một màn này, nói:

Có lẽ thiên phú này cũng chỉ có thể tung hoành ở giới vực trung vĩ độ.

"Đại sư huynh sẽ không thua."

Kiếm Thần một thế hệ có thủ đoạn thế này cũng không đáng ngạc nhiên.

"A?"

Nghĩ tới đây, Diệp Thu Bạch ra tay trước.

Thạch Sinh hơi sửng sốt:

Ngay sau đó nở rộ giữa không trung như pháo hoa, bao trùm quanh thân Diệp Thu Bạch.

Giống như một cột sáng phóng thẳng lên trời!

Kiếm ý Kiếm Tiên từ trong thân thể Diệp Thu Bạch phun trào ra.

Sau đó lại gật đầu nói:

Muốn đột phá đến cảnh giới Kiếm Thần, không đúng.

Phải nói là cảnh giới phía trên Kiếm Thần.

Chuyện hắn phải làm chính là đánh bại hình chiếu trước mắt.

Tử Y căn cứ theo tình báo, với thiên phú của Diệp Thu Bạch mà không cách nào thông qua khảo nghiệm này.

Lúc này Diệp Thu Bạch bình tĩnh cẩn thận đánh giá hình chiếu hoàn toàn giống mình trước mắt, trong lòng có chút kinh ngạc, ngay sau đó cũng bình thường lại.

Cần phải thông qua khảo nghiệm này.

Tới giới vực vĩ độ cao tuy rằng vẫn có thể xem như một kiếm tu có thiên phú không tồi nhưng muốn được xưng là yêu nghiệt ở giới vực vĩ độ cao.

Kiếm vực khởi!

Nhưng mà khoảnh khắc kiếm vực dâng lên thì "Diệp Thu Bạch" kia cũng hành động tương tự.

Kiếm ý Kiếm Tiên phun trào.

Kiếm vực xuất hiện!

Kiếm vực của hình chiếu và kiếm vực của Diệp Thu Bạch đè ép lẫn nhau!

Hai lĩnh vực không ngừng va chạm, ăn mòn.

Chuyện đối phương có thể sử dụng kiếm vực, Diệp Thu Bạch không hề cảm thấy ngoài ý muốn.

Hắn nâng mắt nhìn.

Kiếm vực của hai bên có uy thế giống hệt nhau.

Khanh!

Hắn nắm chặt trường kiếm, dùng thân kiếm để bảo vệ đan điền của mình.

Trường kiếm rời khỏi tay, thanh kiếm xoay chuyển một vòng sau đó chuôi kiếm lại trở về trong tay hắn.

Diệp Thu Bạch chỉ có thể mạnh mẽ xoay người giữa không trung.

Nhận ra điểm này.

Nếu như Diệp Thu Bạch tiếp tục thi triển một kiếm này, kết quả sẽ là kiếm của đối phương tới trước kiếm của hắn.

Lập tức nâng Hỗn Nguyên Tiên Kiếm lên.

Kiếm ý Kiếm Tiên bao bọc thân kiếm chém về phía hình chiếu.

Đối phương thấy thế cũng đồng dạng nâng Hỗn Nguyên Tiên Kiếm trong tay lên, dùng một góc độ cực kỳ xảo quyệt mà chém một kiếm về phía Diệp Thu Bạch.

Thấy một màn như vậy.

Diệp Thu Bạch hơi kinh ngạc.

Tuy rằng thực lực của đối phương và hơi thở giống hắn như đúc.

Ngay cả kiếm chiêu cũng không có điểm khác biệt.

Nhưng mà hình như đối phương có năng lực thực chiến mạnh mẽ hơn.

Dùng kiếm chiêu của Diệp Thu Bạch hắn nhưng lại bắt được điểm sơ hở khi hắn chém ra một kiếm!

Càng kéo dài càng bất lợi đối với chính mình.

Diệp Thu Bạch không kéo dài nữa.

Nghĩ đến đây.

Nhưng có một điểm khác biệt duy nhất chính là hình chiếu không gặp vấn đề tiêu hao linh khí.

Hai lĩnh vực chỉ có thể giằng co.

Cho nên trong khoảng thời gian ngắn không thể phân thắng bại.

Kiếm của đối phương cũng chém vào trên thân kiếm của hắn.

Nhưng bởi vì lực cũ vừa hết lực mới chưa sinh nên Diệp Thu Bạch bị đánh lui ra ngoài!

Bị đánh lui thế mà Diệp Thu Bạch vẫn không có vẽ ủ rũ hay lo lắng.

Ngược lại trong ánh mắt có sự hưng phấn tràn ngập.

Thực lực giống nhau.

Kiếm chiêu tương đồng.

Đối phương lại có kinh nghiệm thực chiến mạnh hơn hắn.

Đây không phải đúng là cơ hội tốt cho hắn luyện kiếm?

Diệp Thu Bạch nhếch miệng cười, tay cầm Hỗn Nguyên Tiên Kiếm vọt tới đối thủ lần nữa.

Giờ khắc này.

Diệp Thu Bạch như đã hấp thụ kinh nghiệm từ một kiếm thất bại vừa nãy.

Đã đền bù sơ hở, đâm một kiếm tới!

Kiếm ý Kiếm Tiên điên cuồng sôi trào!

Mũi kiếm có thêm kiếm ý Kiếm Tiên gia trì giống như kéo dài thêm vài phần.

Cùng lúc, hình chiếu lập tức làm ra ứng đối tư thái.

Chỉ thấy hắn bước chân lui lại một bước.

Kiếm trong tay quét từ dưới lên trên công kích Diệp Thu Bạch.

Lấy lui làm tiến!

Hai mắt Diệp Thu Bạch sáng ngời.

Phương thức ứng phó của đối phương không chỉ làm cho bản thân thoát ly hiểm cảnh.

Mà còn có thể khiến Diệp Thu Bạch lại rơi vào thế hạ phong!

Không thể không biến công thành thủ.

Hai bên giao phong với nhau, những người khác đều xem rõ ràng.

Bọn họ cũng kinh ngạc không thôi.

Tằng Quý Nguyên, Lại Thanh Vân là Kiếm Tiên có tư lịch, nhìn thấy phương thức ứng phó của hình chiếu cũng có cảm giác mới mẻ, như thể hồ quán đỉnh!

Tuy rằng phương thức xử lý này trông có vẻ đơn giản dị thường, không có gì đặc biệt.

Nhưng mà trong thực chiến nếu không có đủ kinh nghiệm thì không cách nào ứng phó được.

Nhìn hai bên không ngừng giao phong.

Diệp Thu Bạch không ngừng lui về phía sau.

Thời điểm Diệp Thu Bạch lui ra phía sau thì hình chiếu thừa thắng xông lên.

Tựa như là cục diện nghiêng hẳn về một bên.

Tằng Quý Nguyên không khỏi lắc đầu nói:

"Kinh nghiệm thực chiến chênh lệch, có linh khí vô hạn chống đỡ, Diệp tiểu hữu đã không có phần thắng."

Lại Thanh Vân cũng muốn phụ họa một câu.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại làm Lại Thanh Vân kinh hãi!

Diệp Thu Bạch vốn đang bị đè đánh bất tri bất giác đứng vững!

Sau đó giao thủ với hình chiếu thế mà dần dần không rơi vào thế hạ phong nữa!

Đơn giản mà nói chính là có qua có lại.

Trưởng lão râu dài không khỏi khen ngợi:

"Thiên phú của Diệp Thu Bạch thật sự quá mức yêu nghiệt, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi mà có thể thích nghi, dần dần đánh ngang tay với đối phương."

Tốc độ trưởng thành bên trong chiến đấu như thế này không khỏi quá nhanh.

Lại nhìn kỹ lần nữa, khi hình chiếu Diệp Thu Bạch bước một bước dài về phía trước rồi đâm ra một kiếm.

Diệp Thu Bạch rùng mình thối lui về phía sau.

Thoát ly khỏi phạm vi công kích của đối phương.

Một kiếm phản sát!

Chấn trường kiếm trong tay hình chiếu bật ngược lại.

Đồng thời ổn định thân hình nhấc chân bước một bước tiến tới.

Vung kiếm một kiếm chém mạnh đến hình chiếu!

Một màn này khiến cho mọi người cảm thấy kinh hãi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận