Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 509 - Ta không coi bọn họ là đối thủ

. . . . . . . . . . . . . . .

Giờ phút này.

Trên đài cao.

Vụ nổ mạnh đã kết thúc nhưng khói trắng vẫn bay múa nhưng khói trắng vẫn bay múa như cũ, lực lượng hủy diệt lan tràn.

Thỉnh thoảng có lôi quang không ngừng lập loè.

Thậm chí không gian chung quanh đều xuất hiện vết rách!

Mọi người kinh hãi nhìn một màn này.

Thiên Linh Thuật này có uy lực to lớn như thế sao?

Kỷ Luyện được Nhạn Duy Sinh bảo hộ nên không chịu bất kỳ thương tổn nào.

Nếu như không có Nhạn Duy Sinh ra tay, e là hắn sẽ bị trực tiếp bị cỗ hơi thở hủy diệt khủng bố này làm hình thần câu diệt!

Một lúc sau khói trắng tan hết.

Trong mắt tràn ngập sự kinh sợ!

Đây là chuyện một người tu đạo Phân Thần cảnh có thể làm được sao?

Hiển nhiên, sau khi mạnh mẽ dung hợp âm dương thần lôi thì linh khí trong cơ thể đã bị đào rỗng.

Ngay cả tông chủ đều phải trận địa sẵn sàng đón quân địch, xuất động bốn vị phong chủ tăng cường trận pháp phòng ngự mới có thể ngăn cản được vụ nổ!

Còn Diệp Thu Bạch thế nào?

Nếu không biết thì bọn họ đều cho rằng cường giả Biến Huyết cảnh đi tới nơi này. . . . . .

Nhưng Diệp Thu Bạch mới Phân Thần cảnh trung kỳ nha!

Chỉ là sắc mặt của hắn lại cực kỳ ngưng trọng.

Diệp Thu Bạch cười khổ.

Luận võ đài lại thấy ánh mặt trời.

Lúc này, Thôi lão xoay người nhìn Diệp Thu Bạch rồi mắng to!

Hắn đứng phía sau Thôi lão, sắc mặt tái nhợt, hơi thở uể oải.

"Xem ra. . . . . . Chiêu này chỉ có thể sử dụng trong tình huống bất đắc dĩ mà thôi . . . . ."

Nhạn Duy Sinh cũng bất đắc dĩ nói:

Hắn tự nhiên biết làm như vậy rất nguy hiểm, tuy rằng xem nhẹ uy lực âm dương thần lôi nổ tung sau khi dung hợp.

Trong tình huống cảnh giới chênh lệch lớn như thế, vậy mà mọi người đánh ngang tay?!

"Chỉ là luận bàn mà chơi tàn nhẫn như vậy! Nếu không có ta thì hiện tại ngươi đã chết!"

Nghe người khác khen Diệp Thu Bạch, mắt nàng cong thành hai vầng trăng non.

"Tiểu tử thúi nhà ngươi, có phải điên rồi không!"

"Hận Thiên phong Thiên Linh Thuật, danh bất hư truyền, trách không được nhiều năm như vậy không có người lĩnh ngộ thành công."

Ngay sau đó, sắc mặt hắn ngưng trọng nhìn về phía Diệp Thu Bạch, nói:

Kỷ Luyện cũng không có dị nghị với kết quả này, nếu không có tông chủ và các phong chủ bảo hộ, e là hắn đã sớm chết.

Diệp Thu Bạch thầm cười.

Hứa Thi bên cạnh Mộ Tử Tình cảm khái nói:

"Mộ Bạch, ngươi đoán đúng rồi, Diệp Thu này thật sự là yêu nghiệt. . . . . ."

Nghe vậy, trong mắt Mộ Tử Tình tràn đầy ý cười.

Nhưng chỉ cần vận dụng quyển trục kiếm trận mà sư tôn cho thì vẫn có thể nhẹ nhàng chống đỡ.

Các đệ tử vây xem đều cảm thấy kinh hãi!

Nghe được lời Nhạn Duy Sinh nói.

"Trận chiến này tính hòa đi."

Diệp Thu Bạch cười nói: "May mắn."

Dứt lời hai người đều rời khỏi đài cao.

Sau đó khoanh chân ngồi xuống bổ sung linh khí.

Diệp Thu Bạch đã đạt được mục đích.

Trải qua trận chiến này, Diệp Thu Bạch đã hoàn toàn đứng vững gót chân ở Lạc Nhạn tông.

Dùng thiên phú kinh người vượt biên tác chiến.

Nói vậy, sau này tông chủ cùng với các phong chủ đều sẽ càng thêm coi trọng Diệp Thu Bạch.

Thánh tử các phong cũng bắt đầu giao thủ.

Tự nhiên Mộ Tử Tình cũng ra tay khiêu chiến.

"Gọi Lê Như Phi và Minh Thiếu Đình tới."

Cung Duệ nhíu mày, nói:

Mật thám báo cáo tình huống năm phong thi đấu cho Cung Duệ nghe.

Ở Chấp Pháp Đường Hãn Hải tông.

Giờ phút này.

Nhạn Duy Sinh giải quyết dứt khoát!. . . . . .

Hai người đều là đệ tử mới nhập Lạc Nhạn tông vào hai tháng trước.

Thế mà hiện giờ cũng đã có thể bộc lộ tài năng khi năm phong thi đấu.

Thậm chí còn bắt được thành tích khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi.

Phong chủ Lăng Tiêu phong cảm khái nói:

"E là về sau hai tiểu gia hỏa sẽ dẫn dắt Lạc Nhạn tông tái hiện huy hoàng?"

Phong chủ Hỗn Nguyên phong lắc lắc đầu, nói:

"Có chút khó, tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng là tài nguyên và hoàn cảnh tu luyện của Hãn Hải tông tốt hơn chúng ta nhiều."

"Hiện giờ cũng có mấy đệ tử yêu nghiệt. . . . . ."

"Mặc kệ như thế nào, hai tiểu gia hỏa này đều là đối tượng mà chúng ta phải toàn lực bồi dưỡng!"

Một Diệp Thu, một Mộ Bạch.

Điều này khiến mọi người đều kinh hãi không thôi.

Xếp hạng của Dao Quang phong bởi vì Mộ Tử Tình thắng lợi mà thay Hỗn Nguyên phong tiến vào vị trí thứ hai.

Thành công đánh bại Thánh tử Hỗn Nguyên phong.

Nhưng Mộ Tử Tình lại dùng huyết mạch hàn băng áp chế.

Đối thủ nàng khiêu chiến là Thánh tử Hỗn Nguyên phong, có tu vi Hợp Đạo cảnh đỉnh.

Không bao lâu sau hai người cùng nhau tới.

Cung Duệ nói tin tức cho hai người biết.

Minh Thiếu Đình lại nhẹ nhàng cười đáp:

"Bọn họ tăng lên chúng ta cũng tăng lên không ít, nội tình Lạc Nhạn tông không thể so với Hãn Hải tông."

Lê Như Phi gật đầu tán thành.

Nghe hai người nói, Cung Duệ suy nghĩ chút mới nói:

"Để đảm bảo, một tháng còn lại cho phép các ngươi ở trong Thông Nguyên bí cảnh tu luyện."

Hai người nghe vậy tức khắc vui vẻ!

Phải biết rằng Thông Nguyên bí cảnh vô cùng huyền diệu, dù linh khí hay ý cảnh đều nồng đậm hơn ngoại giới gấp mười lần!

Ở bên trong tu luyện, thực lực có thể tăng cường nhanh chóng.

"Một tháng sau chỉ cho phép thắng chứ không được bại, đã biết chưa?"

Hai người đều chắp tay gật đầu:

"Đây là tự nhiên!". . . . . .

Một ngày trôi qua, năm phong kết thúc thi đấu.

Xếp hạng của Lăng Tiêu phong không thay đổi. Dao Quang phong tiến vào vị trí thứ hai.

Một chuyện khác khiến mọi người cảm thấy ngoài ý muốn chính là một đệ tử khác của Hận Thiên phong, Chiêm Chỉ.

Nàng thế mà bày ra thực lực kinh người.

Lại dùng tu vi Hợp Đạo cảnh đỉnh cứng rắn nghiền ép Thánh tử Hỗn Nguyên phong, đoạt lấy vị trí thứ ba.

Đồng thời có thêm Diệp Thu Bạch lấy tu vi Phân Thần cảnh đánh ngang tay với nửa bước Biến Huyết cảnh Kỷ Luyện!

Sự xuất hiện của hai người cũng hoàn toàn khiến các đệ tử thay đổi cái nhìn đối với Hận Thiên phong. . . . . . .

Trở lại Hận Thiên phong.

Chiêm Chỉ cười cười vỗ vai Diệp Thu Bạch, nói:

"Rốt cuộc chúng ta không cần tiếp tục sinh hoạt buộc lưng quần!"

Thôi lão lại ở bên cạnh dội nước lạnh:

"Mượn dùng ngoại vật nhất thời tăng lên thì có ích lợi gì?"

"Dựa vào bản thân từng bước tiến lên mới có thể đứng trên đỉnh!"

Chiêm Chỉ bĩu môi nói: "Nhưng mà. . . . . ."

"Không nhưng mà, có thời gian già mồm với ta sao không học hỏi tiểu tử thúi Diệp Thu này? Đi lĩnh ngộ âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật?"

Nghe Thôi lão nói, Chiêm Chỉ tỏ vẻ ủy khuất.

Nàng bĩu môi nói:

"Ta lại không có yêu nghiệt giống Diệp sư đệ. . . . . ."

Nói thì nói như vậy.

Nhưng trong ánh mắt Chiêm Chỉ cũng toát lên vẻ không chịu thua, xoay người đi về phía sơn động.

Lúc này.

Thôi lão nhìn Diệp Thu Bạch, như thuận miệng hỏi:

"Hiện tại, ngươi đã đạt được mục đích, bước tiếp theo muốn làm gì?"

Diệp Thu Bạch cười cười, nói:

"Còn chưa đủ nha, chờ một tháng sau kết thúc đánh cuộc với Hãn Hải tông rồi nói sau."

"A? Nói như vậy ngươi đã nắm chắc thắng lợi?"

Thôi lão liếc mắt nói:

"Nội tình của Hãn Hải tông cũng không có đơn giản như ngươi nghĩ."

"Huống hồ thiên phú của Lê Như Phi và Minh Thiếu Đình cũng không kém."

Diệp Thu Bạch lại tỏ vẻ chẳng sao cả:

"Tới bây giờ ta vẫn không có coi bọn họ là đối thủ."

Nói xong, Diệp Thu Bạch xoay người đi hướng về phía sơn động.

Thôi lão vừa định ngăn Diệp Thu Bạch lại nhưng đã muộn, sau đó nghe tiếng thét chói tai của Chiêm Chỉ từ trong sơn động truyền ra!

Âm Dương Lôi Trì tôi thể. . . . . .

Sao quần áo có thể hoàn hảo không tổn hao gì nha. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận