Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 317 - Lên, tiếp tục

Hàn Linh tông có địa vị cao.

Đặt trong nhóm thế lực nhất lưu cũng là một tông môn rất cường đại!

Không một ai ngờ đến chuyện Trịnh Vĩnh Kỳ thế mà gia nhập Hàn Linh tông.

Nhưng mà chuyện này đối với Tiểu Hắc mà nói không có ảnh hưởng gì.

Hắn chỉ biết.

Trịnh Vĩnh An ỷ lớn hiếp nhỏ, muốn áp bách, muốn khiến sư huynh quỳ xuống đất?

Như vậy thì hắn cũng ỷ lớn hiếp nhỏ, áp bách nữ nhi của Trịnh Vĩnh An?

Hoặc có thể nói là hắn muốn giết nàng!

Trịnh Vĩnh Kỳ hơi sửng sốt, đối phương lấy đâu ra niềm tin?

Bản thân Trịnh Vĩnh Kỳ có được Băng linh chi thể.

Tiểu Hắc không nói gì.

Phải biết rằng, Trịnh Vĩnh Kỳ được phó tông chủ Hàn Linh tông thu làm đồ đệ, hơn nữa tư tay dạy dỗ!

Trịnh Vĩnh Kỳ cực kỳ tin tưởng vào thực lực của bản thân mình.

Còn Tiểu Hắc đang đứng trước mặt nàng thì thế nào?

Trịnh Vĩnh Kỳ cầm hàn băng hoa kiếm trong tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiểu Hắc, chậm rãi nói: " Khi luận bàn, thương vong là chuyện không cách nào tránh khỏi, dù ra tay nặng hay nhẹ."

Cực kỳ phù hợp để tu luyện công pháp của Hàn Linh tông!

Nàng cũng có ý muốn chém giết Tiểu Hắc!

Hiển nhiên.

Trước không nói tới cảnh giới hai bên có sự chênh lệch.

Lời Diệp Thu Bạch nói cũng tương đồng với ý muốn của Trịnh Vĩnh Kỳ.

Còn Diệp Thu Bạch thì lại cười nói: "Một khi đã như vậy thì trận chiến này không màng sinh tử, ngươi thấy thế nào?"

Khi Diệp Thu Bạch nói ra lời này.

Trịnh Vĩnh Kỳ rất tự tin, nàng tin rằng cho dù gặp phải cường giả Đế cảnh thì nàng cũng có thể chống đỡ một chút.

Hiển nhiên còn chưa bước vào cảnh giới Bán Đế.

Trong mắt có ma ý lưu động.

Dương Tề ngơ ngác nhìn Tiểu Hắc đứng trên đài luận võ.

Hàn băng linh khí mãnh liệt xoay chuyển quanh thân Trịnh Vĩnh Kỳ, điên cuồng lưu động!

Diệp Thu Bạch lại lắc đầu cười nói: "Không cần lo lắng, nàng không phải đối thủ của sư đệ."

Linh khí khiến hoàn cảnh biến hóa?

Dương Tề vội vàng khuyên nhủ: "Diệp huynh, bình tĩnh nha! Trịnh Vĩnh Kỳ chính là người Hàn Linh tông."

Thiên phú của Trịnh Vĩnh Kỳ còn cao hơn Trịnh Vĩnh An nữa.

Trịnh Vĩnh An cũng khẽ gật đầu.

Băng chi ý cảnh cường đại thế này, Tiểu Hắc có thể chống đỡ hay không?

Không phải đối thủ của Tiểu Hắc?

Toàn bộ đài luận võ đều bị đóng băng!

Mặt đất xung quanh cũng kết một lớp băng mỏng, nhiệt độ nhanh chóng giảm xuống.

Cảnh tượng này khiến sắc mặt của những người đang quan chiến bỗng nhiên thay đổi.

Chỉ thấy Tiểu Hắc lạnh nhạt đứng đó.

Oanh!

Lúc này, Trịnh Vĩnh An hô bắt đầu.

Quanh thân tràn ngập ma khí, mang theo một cổ khí thế khiến chúng sinh phải thần phục!

Hiện giờ nàng được phó tông chủ Hàn Linh tông thu làm đồ đệ, tu vi tiến bộ khiến hắn rất kiêu ngạo!

Tiểu Hắc đứng đối diện nàng thì nàng lại thờ ơ.

Có một cổ ma ý bắt đầu tràn ra.

Ma ý hội tụ thành một ma ảnh to lớn phía sau lưng hắn.

Ma thần buông xuống!

Ánh mắt ma ảnh nhìn quét qua tất cả mang theo khí thế bễ nghễ thiên hạ.

Trong mắt ma ảnh, chúng sinh giông như những con kiến!

Ngay sau đó.

Tiểu Hắc bước tới một bước!

Ma ảnh cũng đồng thời tung quyền!

Ma khí cuồn cuộn rít gào!

Ma ý sôi trào, hắn tung một quyền.

Tiểu Hắc nhìn thấy nhưng sắc mặt không biến hóa.

Giờ phút này, từng thanh kiếm băng muốn đâm vào thân thể Tiểu Hắc.

Mấy bóng kiếm băng cũng nhanh chóng phóng về phía Tiểu Hắc.

Trịnh Vĩnh Kỳ nhíu mày.

Vung hàn băng hoa kiếm trong tay.

Từng bóng kiếm xuất hiện trước người nàng.

Mỗi một bóng kiếm đều tràn ngập hàn băng chi ý!

Lạnh đến thấu tận xương tủy.

Trên bề mặt thân thể Tiểu Hắc đang vọt tới cũng xuất hiện từng mảnh băng vụn, nàng muốn trì hoãn tốc độ của Tiểu Hắc.

Nhưng mà đâu có ích gì đâu?

Tốc độ của Tiểu Hắc không giảm bớt một chút nào.

Mỗi khi vụn băng xuất hiện trên thân thể Tiểu Hắc đều sẽ bị cơ bắp đang không ngừng co rút phá hủy!

Hiện giờ trong đầu Tiểu Hắc chỉ có một ý muốn, đó chính là xé nát Trịnh Vĩnh Kỳ trước mắt.

Vạn Cổ Ma Thể được phát huy tới cực hạn trong khoảnh khắc này.

Ba loại hoa văn đồng thời xuất hiện trên bề mặt thân thể Tiểu Hắc cùng với ma ảnh.

Giống như một con Hồng Hoang mãnh thú vậy!

Hắn vọt thẳng về phía Trịnh Vĩnh Kỳ.

Lớp băng dưới chân lập tức vỡ vụn.

Giống như muốn diệt thành phá núi nện vào từng thanh băng kiếm!

Băng kiếm rách nát trong chớp mắt.

Biến thành từng khối băng nhỏ phiêu tán trong không gian.

Sắc mặt Trịnh Vĩnh Kỳ lại không có thay đổi, ngược lại nở nụ cười nhàn nhạt.

Chỉ thấy một tay nàng cầm kiếm, một tay bấm tay niệm thần chú!

Băng vụn đang phiêu tán trong không gian thế mà lại hội tụ thành từng thanh băng kiếm nhỏ!

Băng kiếm chuyển hướng, lại bắn nhanh về phía Tiểu Hắc!

Vô số thanh kiếm nhỏ sắc bén kéo đến.

Mọi người thấy một màn như vậy, kinh ngạc cảm thán không thôi.

Quả nhiên Trịnh Vĩnh Kỳ không bình thường!

Chỉ với chiêu thức kiếm vũ đầy trời này, cho dù vài tên cường giả Bán Đế ở đây cũng cảm thấy bản thân không cách nào ngăn cản!

Bọn họ sẽ bị kiếm vũ đầy trời xuyên thấu qua thân thể!

Nắm tay của Tiểu Hắc không ngừng vung vẩy.

Đánh nát từng thanh kiếm nhỏ.

Nhưng mà có biết bao nhiêu thanh kiếm nhỏ chứ.

Vẫn có cá lọt lưới đâm vào thân thể của Tiểu Hắc!

Cũng trong khoảnh khắc này.

Sắc mặt Trịnh Vĩnh Kỳ đột ngột thay đổi.

Vô số kiếm nhỏ thế mà chỉ có thể để lại từng vết ngấn trên thân thể Tiểu Hắc mà thôi.

Ngay cả máu cũng không chảy một giọt!

Tiểu Hắc cũng không có vẻ chịu đau đớn gì.

Có lẽ cảm giác được dù cho tất cả kiếm nhỏ chạm vào thân thể mình cũng không gây thương tổn gì nên Tiểu Hắc dứt khoát từ bỏ chống cự, tùy ý cho những thanh kiếm chạm tới thân thể.

Bản thân Tiểu Hắc cũng đạp mạnh xuống xuống sàn đài luận võ.

Ma khí lại bùng nổ!

Đài luận võ xuất hiện vết rách.

Tốc độ của Tiểu Hắc tăng vọt, nhắm thẳng tới Trịnh Vĩnh Kỳ!

Giờ khắc này, Trịnh Vĩnh Kỳ không còn lạnh nhạt, thong thả nữa.

Nàng thi triển công pháp nhưng Tiểu Hắc đã tới trước người rồi.

Trong lúc hấp tấp, nàng cầm hàn băng kiếm đâm ra.

Kiếm ý dung hợp với hàn băng chi ý có vẻ rất mãnh liệt.

Tiểu Hắc chậm rãi co năm ngón tay, hóa chưởng thành quyền!

Một quyền oanh ra!

Ma ảnh phía sau hắn cũng ra quyền!

Ầm!

Hàn băng hoa kiếm đâm vào nắm tay.

Không trì trệ chút nào, Trịnh Vĩnh Kỳ bị đánh bay ra xa.

Lùi lại mấy chục bước rồi dừng ở rìa đài luận võ.

Khóe miệng có một dòng máu chảy xuôi.

Gương mặt vốn trắng trẻo xinh đẹp giờ khắc này ửng đỏ, màu đỏ của sự không khỏe.

Trông cực kỳ thê mỹ.

Chỉ là Tiểu Hắc không có chút hứng thú với nữ nhân này.

Huống hồi đây là nữ nhi của kẻ thù.

Ở trong mắt hắn, nàng chỉ là một kẻ địch sắp bị hắn xé nát mà thôi.

Ầm!

Đài luận võ rung động thật mạnh.

Bóng dáng Tiểu Hắc biến mất.

Ngay sau đó đã xuất hiện trước người Trịnh Vĩnh Kỳ.

Hắn lại tung tra một quyền.

Trịnh Vĩnh Kỳ không kịp phản ứng.

Cầm kiếm chắn ngang để đỡ lấy!

Một quyền đánh nàng bay ra khỏi đài luận võ.

Nhưng khi mọi người ở đây cho rằng trận đấu sẽ kết thúc ngay thì Tiểu Hắc lại bước nhanh.

Ma ảnh phía sau lưng hắn vươn bàn tay nắm lấy Trịnh Vĩnh Kỳ đang bay ngược giữa không trung lại.

Quăng xuống đài luận võ!

Rắc rắc!

Luận võ đài nứt vỡ!

Xuất hiện vô số vết rách giống như mạng nhện.

Trịnh Vĩnh Kỳ bị nằm bẹp, phun máu ọc ọc!

Tiểu Hắc thì đứng giữa không trung.

Ánh mắt lạnh nhạt nhìn Trịnh Vĩnh Kỳ, nói: "Lên, tiếp tục."

Giờ khắc này, mọi người đều yên lặng. . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận