Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 133 - Hàn băng kiếm linh

-

Lúc này, ở Thảo Đường.

Hồng Anh đã sớm trở về.

Hiện giờ Hồng Anh đang cười nói với Mộc Uyển Nhi.

Nhìn thấy Lục Trường Sinh dẫn Ninh Trần Tâm trở về liền lại nói: "Sư tôn."

Lục Trường Sinh gật gật đầu, hỏi: "Giải quyết xong chuyện rồi?"

Hồng Anh gật đầu cười nói: "Cũng nhờ có sư tôn."

"A? Tam sư đệ cũng trở lại."

Lúc này, Mộc Uyển Nhi ôm sách chạy tới, tranh công nói: "Đại thúc, ta lại luyện chế ra đan dược mới!"

Mộc Uyển Nhi muốn theo con đường luyện đan, lý niệm còn tương đồng với Lục Trường Sinh.

Có đôi khi tu đạo, gặp được vấn đề khó hiểu liền chìm vào thế giới của riêng mình.

Bản thân hắn cũng dựa theo ý nghĩ của mình mà luyện chế đan dược, hắn chưa từng xem qua một đan phương nào ở thế giới này.

Lục Trường Sinh thay hắn nói: "Được rồi, đừng quấy rầy sư đệ ngươi, hiện tại hắn đang suy nghĩ vài vấn đề."

Cười hì hì nói: "Ta đã thử nghiệm rồi, sau khi dùng đan dược có thể gia tăng tính ổn định của linh khí trong cơ thể!"

Giờ phút này, Ninh Trần Tâm như không nghe được lời nàng nói.

Tất nhiên hắn sẽ chỉ điểm rồi.

Hồng Anh gật gật đầu.

Hắn ngồi một bên, chau mày, vẫn đang suy nghĩ.

Lục Trường Sinh tò mò nhìn sang hỏi: "Đan dược gì?"

"Do đó khi thi triển một ít công pháp yêu cầu linh khí bạo động thì có thể giảm bớt tác dụng phụ!"

Không có nghe nàng nói cũng rất bình thường.

Lục Trường Sinh nghe vậy, choáng váng.

Chỉ thấy Mộc Uyển Nhi lấy ra một viên đan dược hình tam giác.

"Có thể khiến hình thái linh khí có sự thay đổi, hóa thành hình tam giác."

Không thể không nói, nha đầu này thật sự có thiên phú luyện đan đặc biệt.

Mộc Uyển Nhi nhăn mặt nói: "Cái gì nha, vật thể hình tam giác là mẫu thân ngẫu nhiên phát hiện ra khi ta còn nhỏ, sau đó ta nghĩ là có thể vận dụng vào phương diện tu luyện hay không, cuối cùng luyện chế ra đan dược này."

Hồng Anh ở bên cạnh cũng mỉm cười, xoa xoa đầu Mộc Uyển Nhi, nói: "Sư tôn, thiên phú luyện đan của Uyển Nhi thật sự rất tốt, sao ngươi không thu nàng làm đệ tử?"

Này... Tìm ra tính ổn định của hình tam giác?

Nói xong liền trở về ghế nằm.

Ngơ ngác hỏi: "Ngươi... Từng học toán học sao?"

Lúc này.

Hồng Anh bất đắc dĩ lắc đầu.

Mộc Uyển Nhi hừ một tiếng, ôm sách quay lại bàn đá ngồi xem.

Chẳng lẽ Mộc Uyển Nhi cũng giống như hắn, là người xuyên đến thế giới này?

Hồng Anh rất thích tiểu cô nương Mộc Uyển Nhi này.

Mộc Uyển Nhi nghe xong ôm lấy Hồng Anh, vui vẻ nói: "Hồng Anh tỷ, ngươi thật tốt!"

Lục Trường Sinh trợn trắng mắt nói: "Nàng còn kém xa lắm!"

Lục Trường Sinh: "..."

Công pháp có tác dụng phụ sẽ khiến bản thân tiêu hao quá lớn.

Chỉ mỗi điểm này thôi cũng đã rất quan trọng.

Trông đan dược này không có nhiều tác dụng, nhưng trên thực tế, khi thi triển công pháp có tác dụng phụ, đan dược này có thể giảm bớt tác dụng phụ.

Có hai bóng người ngự kiếm mà đến.

Là một nam một nữ.

Hồng Anh nhìn thấy liền cười.

"Đại sư huynh tìm được đạo lữ sao?"

Lục Trường Sinh bĩu môi.

Người tới đúng là Diệp Thu Bạch và Mộ Tử Tình.

Diệp Thu Bạch đi trước, còn Mộ Tử Tình thì cẩn thận quan sát xung quanh, tránh sau lưng Diệp Thu Bạch.

Vì vấn đề thể chất nên ngày thường Mộ Tử Tình luôn ru rú trong nhà, rất ít gặp người khác.

Nói đơn giản.

Lục Trường Sinh giơ ngón tay chạm vào trán Mộ Tử Tình.

Mộ Tử Tình cũng mờ mịt lắc đầu, tỏ vẻ mình không biết.

Diệp Thu Bạch sửng sốt nhìn về phía Mộ Tử Tình.

A?

"Hình như trong cơ thể nàng có thứ gì đó."

Lúc này, cành cây liễu lay động, có tiếng nói chậm rãi truyền đến.

Trong lòng không khỏi giật mình.

Xem ra nữ tử sư huynh mang đến không đơn giản.

Diệp Thu Bạch cười, nhìn Mộ Tử Tình rồi nói: "Nàng là người Tổng viện Tàng Đạo thư viện, tên Mộ Tử Tình, ta mang nàng tới vì vấn đề thể chất của nàng."

Sau đó hắn nhìn về phía Lục Trường Sinh rồi nói: "Sư tôn, vấn đề thể chất của nàng liền giao cho ngài."

Lục Trường Sinh bĩu môi.

Người đã mang tới đây.

Hơn nữa nhìn bộ dáng này thì hai bên có ý với nhau rồi.

Làm sư tôn, Lục Trường Sinh cũng chỉ đành gật đầu đồng ý.

Nhưng luyện chế Băng Phách đan như thế nào nha, hắn cũng không có đan phương.

Tuy là như thế nhưng Hồng Anh vẫn cảm giác được một cỗ hàn ý lạnh thấu xương!

Giờ phút này, toàn thân Mộ Tử Tình đã được một cỗ sinh chi ý bao vây cho nên hàn băng chi khí không cách nào tràn ra.

Hồng Anh đi lên trước, gật đầu nói: "Như thế nào, sư huynh không giới thiệu với chúng ta sao?"

"A? Sư tôn và mọi người đều trở lại rồi?"

Diệp Thu Bạch nhìn mọi người, hơi sửng sốt.

Chính là có chứng sợ đám đông...

Cảm nhận một lúc.

Hắn phát hiện trong cơ thể nàng có từng đường kinh mạch tản ra hàn băng chi khí!

Linh khí trong đan điền cũng bị kết thành băng!

Ở giữa có một đạo linh thể.

Linh thể màu lam, tản ra hàn khí.

Không chỉ như thế, quanh linh thể còn có kiếm ý!

Hình như cảm nhận được Lục Trường Sinh dò xét, nó như chim sợ cành cong phóng thích kiếm ý.

Ngay sau đó có một đạo kiếm ý màu lam phóng ra từ đan điền Mộ Tử Tình.

Lục Trường Sinh lật tay còn lại trấn áp cỗ kiếm ý này.

Diệp Thu Bạch kinh dị nói: "Sư tôn, đây là vật gì?"

Lục Trường Sinh không nói gì.

Không phải không muốn nói mà là thật sự không biết!

Chưa từng thấy qua.

Hồng Anh bỗng bước tới gần nói, sắc mặt nghiêm trọng nói: "Đây là kiếm linh."

"Vũ khí trong tay các ngươi đều là Bảo Khí, dù Thiên giai đỉnh hay là Địa giai cũng chỉ là Bảo Khí."

"Nhưng nếu Bảo Khí có linh thì sẽ lột xác, trở thành Linh Khí!"

"Vũ khí có linh gọi là Linh Khí, uy lực cũng sẽ gia tăng mãnh liệt!"

Chỉ là Hồng Anh không hiểu vì sao kiếm linh lại ở trong đan điền của một người?

Lúc này cây liễu lên tiếng: "Kiếm linh này đã bị hàng băng chi khí do hàn băng linh mạch phát ra ăn mòn, trở thành hàn băng kiếm linh."

"Có kiếm linh tồn tại, một ngày nào đó mà kiếm ý bùng nổ thì đan điền của nàng sẽ bị hủy hại, hàn băng linh mạch cũng không được áp chế nữa."

Mộ Tử Tình nghe vậy, vẻ mặt trở nên ảm đạm.

Trong cơ thể nàng có kiếm linh, người trong gia tộc cũng biết rõ.

Cũng là nguyên nhân mà Mộ Tử Tình hay để ý tới kiếm tu.

Chỉ có kiếm tu mới có thể đưa kiếm linh ra ngoài, dung nhập vào kiếm của mình.

Diệp Thu Bạch hỏi: "Liễu tiền bối, nên giải quyết như thế nào?"

Cây liễu phe phẩy cành,"Dùng kiếm của ngươi dung nhập với kiếm linh, ngươi làm được thì cũng có chỗ tốt đối với kiếm đạo của ngươi."

Đương nhiên, Lục Trường Sinh cũng có thể nhẹ nhàng dung nhập kiếm linh.

Chỉ là đối với hắn mà nó không có tác dụng gì.

Diệp Thu Bạch gật đầu nói: "Ta đã hiểu."

Sau đó hắn lấy Ám Ma kiếm ra, đây là thanh kiếm có phẩm chất cao nhất trong tay hắn ngoại trừ Thanh Vân kiếm.

"Ngươi chuẩn bị xong rồi?"

Diệp Thu Bạch gật đầu, khoanh chân ngồi xuống, để Ám Ma kiếm trên hai đầu gối.

Một cành liễu vươn tới phủ lên người Diệp Thu Bạch và Mộ Tử Tình.

Kiếm linh cảm nhận được nguy hiểm, bắt đầu bạo động!
Bạn cần đăng nhập để bình luận