Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 958 - Thanh Vân kiếm ra, một kích mất mạng

. . . .

Đối với Trọng Trường Công.

Hắn càng hy vọng mấy người Diệp Thu Bạch có thể theo bọn họ cùng nhau nhanh chóng giải một đầu ma thú.

"Diệp huynh, nếu như vậy sẽ khiến bên Lam Hải chiếm tiên cơ!"

Diệp Thu Bạch lại nói:

"Ma thú cấp Thần Tướng đã được tăng cường thực lực, thành chủ và một người nữa không cách nào hoàn toàn chế trụ."

"Đến lúc đó tường thành Hưng Ninh thành sẽ không cách nào thừa nhận thế công của ma thú cấp Thần Tướng."

Sắc mặt Trọng Trường Công trở nên khó coi.

Mấy người Diệp Thu Bạch tự nhiên có thể nhìn thấu điểm này.

Trọng Trường Công nghe vậy sửng sốt.

Lời nói là nói như vậy.

"Ngươi cũng không cần lo lắng."

Vì hoàn thành mục đích, hắn hoàn toàn sẽ không đi quản chết sống của những người khác!

Nghe đến đây, Lam Hải cũng dần dần thu lại nụ cười.

Lam Hải thì cười to:

Chỉ thấy Diệp Thu Bạch lấy Hỗn Nguyên Tiên Kiếm ra nói:

Dù cho toàn bộ Hưng Ninh thành biến mất cũng không có liên quan gì tới hắn!"

"Diệp huynh, cách làm của ngươi rất đúng, hiện tại đã thấy được Trọng Trường Công ích kỷ thế nào đi?

Sau đó Diệp Thu Bạch cười nói:

Tuy rằng các ngươi có năng lực đánh giết ma thú cấp Thần Tướng, nhưng mà muốn so sánh tốc độ với bên đội ngũ có nhiều cường giả Thần Tướng cảnh như bọn họ, thật sự là ý nghĩ kỳ lạ.

Nếu thay đổi vị trí thì Lam Hải cũng sẽ làm tương tự như Trọng Trường Công thôi.

Thành chủ Hưng Ninh thành ở một bên nghe xong cũng có chút kinh ngạc.

"Ta không có nói sẽ đánh giết chậm hơn bọn hắn."

Người bên trong đội ngũ của hắn thì nở nụ cười trào phúng.

Cũng chỉ có thể cắn răng một cái, nói:

Trực tiếp hơn kém một đại cảnh giới.

Ma thú cấp Thần Tướng cũng đã hoàn toàn xuất hiện trọn vẹn trong tầm mắt bọn họ.

Phải biết rằng nhóm Lam Hải đặt ở Thần Thể Tông hay Thần Trận Tông đều có thể xem là các nhân vật trung đẳng.

Không dám lãng phí một khắc thời gian nào.

Mấy người Thần Binh cảnh đến từ bên ngoài này thật sự tự tin như vậy sao?

"Chúng ta có cần trực tiếp ngăn chặn không?"

Thành chủ nhìn về phía bốn người Diệp Thu Bạch, hỏi:

Cả ba hướng tới đầu ma thú cấp Thần Tướng bên trái.

Huống hồ cảnh giới hai bên chênh lệch nhiều như vậy. . . . . .

Lam Hải quyết đoán lấy ra một bộ quyền sáo trực tiếp xông ra ngoài.

Sau lưng hắn là vài tên Thần Tướng cảnh theo sát!

Trọng Trường Công, Tề Văn, Chung Yến tự nhiên cũng không cam lòng yếu thế.

Trọng Trường Công nghe Diệp Thu Bạch nói xong cũng biết mình không cách nào thay đổi quyết định của mấy người.

Thú triều đã tới gần.

Giờ phút này.

"Được, một khi đã như vậy, cứ dựa theo lời ngươi nói mà làm thôi."

Diệp Thu Bạch lại lắc lắc đầu, nói:

"Trước cứ chờ đầu ma thú kia tới đây, nếu ba đầu ma thú cấp Thần Tướng mà xuất hiện trên cùng một chiến trường, có lẽ sẽ phát sinh một ít chuyện ngoài ý muốn."

Thành chủ gật gật đầu.

Đồng thời cũng dùng ánh mắt tràn ngập sự thưởng thức nhìn Diệp Thu Bạch.

Trong tình huống này mà còn có thể đủ bảo trì lý trí, có thể nói là cực kỳ yêu nghiệt.

Chờ đến khi ma thú có cái đuôi mang theo từng gai xương nhọn chỉ còn cách thành trì không tới năm mươi dặm.

Diệp Thu Bạch nâng Hỗn Nguyên Tiên Kiếm trong tay lên.

Kiếm vực tức khắc phóng lên cao!

Thành chủ bên cạnh và một tên cường giả cấp Thần Tướng khác thấy cảnh này đều hơi hơi sửng sốt.

Bắt đầu chậm rãi rút ra!

Diệp Thu Bạch đặt tay lên chuôi kiếm.

Giờ phút này.

Đây là thanh kiếm mà một người tu đạo Thần Binh cảnh có thể khống chế sao?

Nhưng mà thành chủ lại cảm nhận được tim mình đập nhanh hơn, giống như có kiếm ý vô tận đang khóa chặt lấy hắn.

Khoảnh khắc trường kiếm mang vỏ xuất hiện, tuy rằng không có tản ra một chút hơi thở nào.

Lôi đình hình thành một nhà giam bao bọc chung quanh ma thú cấp Thần Tướng.

Khi mà nhà giam lôi đình nhà giam rơi xuống thì ba loại lôi đình chi lực lại ngưng tụ thành ba sợi xiềng xích lôi đình to lớn trực tiếp buộc chặt ma thú.

Dù cho ma thú vùng vẫy như thế nào cũng không cách tránh thoát xiềng xích lôi đình trong phút chốc!

Phương Khung thì phóng thích một trận pháp, lực lượng từ trận pháp ngưng tụ thành một thanh trường mâu!

Trường mâu phóng thẳng về phía ma thú đang bị nhốt!

Còn Diệp Thu Bạch, hắn thu hồi Hỗn Nguyên Tiên Kiếm.

Thành chủ thấy một màn này hơi sửng sốt.

Nhưng mà ngay sau đó lại cảm thấy hoảng hốt.

Hỗn Nguyên Tiên Kiếm biến mất, thay thế vị trí của nó chính là một thanh trường kiếm cổ xưa mang vỏ.

Trước ánh mắt kinh hãi của thành chủ.

Huyền âm Tử Lôi, Thiên Trừng Thần Lôi, Lục Cửu Thiên Lôi đồng thời bùng nổ!

Giờ khắc này, ba đạo lôi đình chi lực.

Mục Phù Sinh cũng đưa đôi tay ra.

Hơn nữa bên trong kiếm ý còn có một cỗ lực lượng mang đến cho bọn họ cảm giác nguy hiểm!

Cảnh giới kiếm đạo cường đại như thế, trách không được tự tin mười phần.

Khi thân Thanh Vân kiếm hiển lộ.

Vô số kiếm khí giống như vạn mã lao nhanh trào dâng.

Giờ khắc này, ma khí trên không trung cũng bị xua tan một ít!

Các tướng sĩ, thành chủ cùng với một tên cường giả Thần Tướng cảnh cảm nhận được cỗ kiếm ý này đều biến sắc!

Kiếm khí cường đại đến mức khó có thể hình dung.

Giống như là kiếm đạo tinh thuần nhất trong thiên địa, là nguyên căn kiếm đạo.

Ngay cả đám người Lam Hải cùng với Trọng Trường Công đang triền đấu với hai đầu ma thú cấp Thần Tướng khác cũng đều hoảng sợ quay đầu lại, nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

"Hắn đến tột cùng là người phương nào?!"

Lam Hải nhìn về phía Trọng Trường Công hô to.

Trong lòng Trọng Trường Công cũng kinh nghi bất định.

Đây thật sự chỉ là đệ tử nội môn từ một người thế lực nhị lưu sao?!

Cỗ hơi thở này.

Dù cho yêu nghiệt Thần Thể Tông bọn họ ở Thần Binh cảnh cũng không thể làm ra!

Lúc này Diệp Thu Bạch chậm rãi rút kiếm khỏi vỏ.

Theo thân kiếm dần dần lộ ra nhiều hơn, kiếm khí cũng càng thêm cuồng bạo!

Thời điểm rút được bốn phần thân kiếm, ánh mắt Diệp Thu Bạch nhìn thẳng.

Kiếm khí ngưng tụ thành một thanh cự kiếm lơ lửng trước người Diệp Thu Bạch.

Khoảnh khắc cự kiếm ngưng tụ thành hình.

Kiếm khí tản ra xoắn nát tất cả ma thú phía dưới!

Thành chủ cùng một tên cường giả Thần Tướng cảnh khác lập tức phóng thích lá chắn phòng ngự, bảo hộ tất cả các tướng sĩ trên tường thành.

Nếu như không có hai người bọn họ bảo hộ.

E là kiếm khí có thể xoắn những tướng sĩ thành mảnh nhỏ tượng tự như đám ma thú rồi!

Dưới ánh mắt chăm chú của nhóm Trọng Trường Công, Lam Hải cùng với đám người thành chủ.

Thanh Vân Kiếm trong tay Diệp Thu Bạch hơi hơi run lên.

Cự kiếm trước người hắn bay thẳng đến nhà giam lôi đình, đâm thẳng vào ma thú cấp Thần Tướng đang không ngừng giãy giụa.

Không gian run rẩy kịch liệt!

Nơi cự kiếm lướt qua, tất cả ma thú nhỏ yếu đều bị hủy diệt!

Ầm!

Đại địa nứt ra, không gian rung động.

Cự kiếm trực tiếp hoàn toàn tiến vào trong nhà giam lôi đình, đâm vào thân thể ma thú.

Giờ phút này này, thân hình kiên cố của ma thú giống như một tờ giấy, cự kiếm đâm vào mà không chịu một chút lực cản nào!

Khoảnh khắc đâm vào, ma thú ngừng giãy giụa.

Đồng tử trong hai con mắt thật lớn không ngừng co rút.

Ngay sau đó.

Vô số kiếm khí bỗng nhiên từ trong cơ thể ma thú bùng nổ!

Vô số máu tươi từ trong ra ngoài nổi tung!

Một đầu ma thú cấp Thần Tướng mất mạng dưới một kích của Diệp Thu Bạch.

Nhìn Diệp Thu Bạch với sắc mặt trắng bệch thu hồi Thanh Vân kiếm.

Trọng Trường Công cùng Lam Hải ngưng trọng không thôi.

Đám người Chung Yến và Tề Văn càng kinh hãi dị thường.

Chỉ một kích. . . . . .

Nhớ tới trước đó còn cho rằng mấy người Diệp Thu Bạch không cách nào giải quyết nhanh chóng.

Hiện giờ bọn họ liên thủ còn chưa kích thương ma thú thì Diệp Thu Bạch cũng đã chém giết. . . . . .

Rốt cuộc bốn người này là yêu nghiệt phương nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận