Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 592 - Tâm thái của Lục Trường Sinh biến hóa

. . . . . . . .

Mắt to này đúng là con mắt to mà Lục Trường Sinh gặp phải ở thông đạo Tiên giới.

Nhưng mà mắt to cũng không phải thực thể buông xuống, chỉ là một sợi thần hồn.

Nếu không muốn nhẹ nhàng tiến vào thức hải của Lục Trường Sinh là chuyện không có khả năng.

Nghe lời mắt to nói.

Lục Trường Sinh thản nhiên đáp:

"Vốn dĩ là lấy cho đệ tử này, không cho hắn thì cho ai?"

Trong mắt to tràn ngập vẻ khó tin.

"Kiếp nạn Lục giới, sinh tử tồn vong có thể để ngươi tùy hứng sao?"

"Tinh thần tinh phách là ta dùng bản lĩnh lấy tới, ta muốn cho ai thì cho ai, ta cho rằng đệ tử được là được, cho nên ngươi chỗ nào tới liền lăn về đó đi."

Lục Trường Sinh nhíu mày, nói:

Lục Trường Sinh không kiên nhẫn mắng:

"Kiếp nạn Lục giới há có thể là trò đùa?"

Huống hồ Lục Trường Sinh thật sự sẽ không quản.

"Tinh thần tinh phách chính là thần vật có từ thiên địa sơ khai, tác dụng to lớn đến thế nào?"

Nhân quả đã tương liên.

"Thực lực của ngươi ngay cả ta đều nhìn không thấu, có Tinh thần tinh phách như dệt hoa trên gấm, đến lúc đó không phải càng nắm chắc hơn?"

"Tuy rằng đệ tử của ngươi có thiên phú rất mạnh nhưng nếu như không cách nào trưởng thành trước khi phong ấn ở Tà Ma vực bị phá vỡ thì sao?"

"Liên quan đến ngươi cái rắm?"

Sau đó bắt đầu chậm rãi tiêu tán.

"Không đúng, chuyện của ta không cần ngươi tới so bì lải nhải đi?"

"Nếu sự tình đã định, không có gì để nói, nhưng ngươi giao Tinh thần tinh phách cho đệ tử ngươi, vậy đệ tử ngươi cũng trở thành vai chính trong đại kiếp nạn lần này."

Mặc kệ đắc tội hay không đắc tội cũng không khác gì nhau.

Mắt to nghe thế liền nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh một lúc.

Nghịch chuyển nhân quả nên kéo theo cả Thạch Sinh vào rồi?

Mắt to hoàn toàn biến mất khỏi thức hải của Lục Trường Sinh.

Cũng không biết thời gian còn lại bao nhiêu.

"Hy vọng sẽ phát triển theo hướng tốt đi. . . . . ."

Tuy rằng yên ổn thì tính mạng sẽ an toàn nhưng thực lực lại tăng chậm hơn so với mạo hiểm tranh đoạt!

"Nhân vật vị cứng rắn nghịch chuyển nhân quả sẽ đối mặt với chuyện gì, không ai biết trước."

Phong ấn Tà Ma vực ở chỗ Trấn Thiên Phù Đồ Tháp.

Thời gian còn lại ngắn ngủi, muốn kéo dài thời gian cần phải gia cố phong ấn ở Tà Ma vực.

Hình như đám tiểu tử Diệp Thu Bạch cũng chưa từng cẩn thận bao giờ . . . . .

Giọng nói đến đây là tắt.

Chuyện cấp bách cần làm đó là tăng cường thực lực của Thạch Sinh cùng với các đệ tử khác.

Nếu muốn tăng cường thực lực của bọn chúng.

Như vậy phải để cho bọn chúng yên ổn, không nên đi trêu chọc thị phi.

Nghe mắt to nói, Lục Trường Sinh cũng khẽ nhíu mày.

Trọc Tiên cảnh đỉnh mà đặt ở trong đại kiếp nạn là không đủ xem.

Với thực lực của Thạch Sinh hiện giờ.

Nói thật.

Xem ra sau đó cần mang theo Thạch Sinh đến thông đạo Tiên giới một chuyến. . . . . .

Bởi vì Tinh thần tinh phách chính là chìa khóa mở Trấn Thiên Phù Đồ Tháp, Thạch Sinh hấp thu rồi, muốn tăng cường phong ấn cần có Thạch Sinh.

Lấy lại tinh thần.

Lục Trường Sinh nhìn về phía Tiểu Thạch Đầu đang ầm ĩ vui đùa với Cốt Dực Xà Hổ.

Hiện giờ còn đang giới vực vĩ độ thấp, có Hồng Anh cùng Ninh Trần Tâm.

Hồng Anh đang bận rộn chuyện đế quốc, tuy rằng có ích với tu hành của nàng nhưng chỉ cực hạn ở giới vực vĩ độ thấp, sẽ ảnh hưởng tới tu vi tăng trưởng.

Nho đạo của Ninh Trần Tâm cùng Phật đạo trăm sông đổ về một biển.

Cũng muốn thu hoạch sự tán thành của người tu đạo và người thường trong một giới vực.

Nhưng tiền đề là Ninh Trần Tâm phải trở thành đạo thống của một giới!

Nhưng mà khi vào trong Thảo Đường.

"Hẳn là vậy, đã lâu không trở lại, thăm hỏi sư tôn cũng nên."

Ninh Trần Tâm cười cười:

"Tam sư đệ, ta dám cá là sư tôn kêu chúng ta trở về để nấu cơm."

Vừa trở về, Hồng Anh liền cười nói:

Hồng Anh cùng Ninh Trần Tâm về tới Trường Sinh giới.

Ngược lại tạm thời không cần quản nhiều.

Nhiệm vụ bồi dưỡng Tiểu Hắc là trợ hắn khôi phục ký ức, tìm được mảnh vỡ ký ức!

Chỉ cần các đệ tử mạnh lên, như vậy thì hắn có được hệ thống cũng sẽ mạnh lên.

Đây cũng là lần đầu tiên Lục Trường Sinh suy xét con đường tu luyện của đệ tử một cách tỉ mỉ.

Dù sao thì đại kiếp nạn sắp buông xuống.

Lục Trường Sinh cùng với đệ tử của hắn đều sẽ là vai chính trong đại kiếp nạn này.

Tạm thời không thể ăn nằm nhiều nữa.

Nếu không đến lúc đó cả cơ hội ăn ngủ cũng không còn. . . . . . .

Một ngày trôi qua.

Cũng chính là nhiệm vụ chủ tuyến.

Còn Diệp Thu Bạch cùng Mục Phù Sinh, trải qua dò xét thần hồn đều biết cả hai đang nhận cơ duyên của riêng mình.

Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh liền lấy ngọc bội truyền âm ra triệu hồi Hồng Anh cùng Ninh Trần Tâm.

Sau đó phối hợp với Ninh Trần Tâm lan truyền Nho đạo, trở thành đạo thống của một giới!

Chinh phục một giới, trở thành đế quốc thống trị!

Như thế thì có thể cho Ninh Trần Tâm cùng Hồng Anh lên đường trước một bước.

Thấy Lục Trường Sinh có vẻ nghiêm túc, câu đầu tiên nằm ngoài dự kiến của bọn họ!

"Cảnh giới của các ngươi tăng lên quá chậm."

Hiện giờ, Hồng Anh dùng đế vương khí và thiên đạo của Man hoang giới vực và Thiên Linh giới vực tu luyện, tuy rằng đạt tới Hợp Đạo cảnh nhưng tốc độ tăng lên so với trước chậm hơn rất nhiều!

Mấy năm nay Ninh Trần Tâm đi khắp thiên hạ tứ hải, truyền đạo bát phương.

Tu vi Nho đạo có chỗ tịnh tiến, cơ sở càng thêm vững chắc.

Nhưng vẫn câu nói kia, tăng lên quá chậm!

Lục Trường Sinh mở ra một cuộn giấy, đặt trên bàn.

Bên trên viết viết vẽ vẽ trông như một tấm bản đồ!

"Các ngươi lại đây, ta chế định kế hoạch tu luyện cho các ngươi."

Hồng Anh và Ninh Trần Tâm nghe xong sửng sốt, liếc mắt nhìn nhau sau đó đều ngây ngốc.

Chẳng lẽ là Tiểu Hắc sư đệ đã trở lại?

Làm cho sư tôn một bữa cơm có độc?

Làm đầu óc sư tôn hỏng mất rồi?

Nếu để Lục Trường Sinh biết bọn họ đang suy nghĩ cái gì phỏng chừng sẽ dậm chân chửi mẹ nó.

Mẹ nó, vi sư có cá mặn như vậy sao?!

"Thất thần làm gì, mau tới đây!"

Lục Trường Sinh quay đầu nói:

"Thạch Sinh, Tiểu Thạch Đầu, các ngươi cũng tới đây."

Sau đó Lục Trường Sinh nói chuyện Tiên giới cho bốn người Hồng Anh biết.

Nghe sư tôn nói xong, cả đám đều thu hồi nụ cười, sắc mặt trở nên nghiêm túc.

Bọn họ không nghĩ tới ngoại trừ giới vực thấp trung cao, thế mà bên trong bình chướng vĩ độ còn có thông đạo đi Tiên giới.

Hơn nữa chỗ bọn họ so với Tiên giới có thực lực quá kém.

Điều này khiến bọn họ có chút chấn động.

Đồng thời còn có kiếp nạn Lục giới?

Vai chính cứu thế lại biến thành Thảo Đường bọn họ?

Lục Trường Sinh nhìn vẻ mặt ngưng trọng của ba người, ngay cả Tiểu Thạch Đầu yên tĩnh.

"Cho nên, kế tiếp ta sẽ chế định kế hoạch tu luyện, chuẩn bị ứng phó với kiếp nạn."

"Các ngươi không nhất định phải hoàn toàn dựa theo kế hoạch mà ta chế định, kế hoạch của ta chỉ để tham khảo, nếu các ngươi có lựa chọn tốt hơn cũng đại có thể làm theo ý mình."

"Nhưng hết thảy phải lấy gia tăng thực lực, giữ được tánh mạng làm đầu, đã biết chưa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận