Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 696 - Mở màn

. . . . . .

【 Hạn chế của thành chiến: Sử dụng ngoại vật có cấp bậc không thể vượt qua Địa Tiên cảnh, bao gồm cả Địa Tiên cảnh 】

Nói cách khác, Mục Phù Sinh chỉ có thể sử dụng phù triện Trọc Tiên cảnh.

Diệp Thu Bạch cũng không cách nào sử dụng Hỗn Nguyên Tiên Kiếm trong tay.

Tô Mộ U cũng không cách nào sử dụng Thúc Long Thao Thiết Đỉnh. . . . . . .

Ma Vương thành đang bố trí theo trật tự.

Sau khi kiểm tra toàn thành phát hiện không có lỗ hổng, xuất nhập Ma Vương thành chỉ có năm cửa.

Đại môn đông tây nam tây bắc ở tường thành bốn phía cùng với ngự không tiến vào Ma Vương thành.

Nhưng thành chiến nơi này lại khác với thành chiến quy mô lớn thông thường.

Thành chiến quy mô lớn thì hai bên có nhân số tác chiến rất nhiều.

Mọi người đều ngưng trọng gật gật đầu.

Đây là tiến hành tiến công toàn phương diện giúp cho tất cả người công kích không bị chen chúc, không để xảy ra tình trạng công kích liên lụy lẫn nhau, thuận lợi xâm nhập vào trong thành trì.

"Dù sao cảnh giới của đối phương cũng không yếu, có thể không cần từ mặt đất xông vào cửa thành mà là có thể từ bốn phương tám hướng, ngự không tấn công thành trì!"

Diệp Thu Bạch vỗ lưng Mục Phù Sinh một cái, tức giận nói:

Sau khi tiến hành hội nghị, Mục Phù Sinh liền nói:

Thành chiến bên trong Tuyệt Hồn thành có nhân số rất ít.

"Như thế chúng ta tăng mạnh phòng ngự ở tường thành cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì."

"Nếu không có thủ đoạn cấm không mà nói thì tường thành chẳng khác nào thùng rỗng kêu to."

Thành chiến quy mô lớn chắc chắn sẽ có quân đội tiến hành công kích trên mặt đất đồng thời cũng có quân tiến hành công kích từ trên không.

Mục Phù Sinh trợn trắng mắt.

Tuy rằng khảo nghiệm cuối cùng này là thành chiến.

Không thể để cho ta trải đường trang bức chút sao?

Có thể không cần suy xét tới vấn đề lúc công thành chen chúc do nhân số nhiều mà làm tiết tấu công kích chậm lại, toàn thể trực tiếp ngự không công kích là được.

"Được rồi, đừng úp úp mở mở, nếu ngươi nói ra thì chắc chắn đã nghĩ đến biện pháp giải quyết."

Nghe vậy, ánh mắt Lâm Trí Nam sáng ngời.

Mục Phù Sinh ho khan một tiếng, nói:

Loại chuyện này mà cũng có thể làm được, rốt cuộc tạo nghệ phù triện của tên này đã đạt tới trình độ nào . . . . .

Nếu không có trải đường trước sao có thể kích nổ bầu khônh khí trong nháy mắt chứ?

Không thể hưởng không được!

Trang bức chính là kỹ thuật sống.

"Ngươi cần tài liệu thế nào, chỉ cần có chúng ta liền đưa hết cho ngươi!"

Sôi nổi nói:

Mọi người nghe vậy cũng hiểu rõ.

Trực tiếp nói ra thật là thô thiển mà.

Mục Phù Sinh nói:

"Nhưng mà cần một lượng tài liệu lớn, mình ta có khả năng không đủ dùng. . . . . ."

Nói cách khác, hiện tại lão tử đang gấp rút, các ngươi cũng phải góp sức.

"Tuy rằng ta không cách nào hoàn toàn cấm không nhưng ít nhất có thể hạn chế đối phương tiến vào phạm vi mười dặm, hạn chế một phần thực lực của người ngự không."

Phù triện cấm không sao. . . . . .

Tô Mộ U thì có chút phức tạp nhìn thoáng qua Mục Phù Sinh.

"Thế này liền đủ rồi!"

Hiện tại cùng là châu chấu buộc trên một sợi dây thừng, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia.

Mục Phù Sinh liệt kê những tài liệu mà hắn cần ra.

Sau khi mọi người xem xong có chút yên lặng.

Hình như. . . . . . Có hơi nhiều nha?

Mục Phù Sinh lập tức nói:

"Đừng hiểu lầm nha, ta không có muốn tham ô đâu, nơi này không chỉ là tài liệu mà phù triện cấm không yêu cầu, còn có tài liệu cần để chế tác phù triện phòng ngự tường thành."

Diệp Thu Bạch dẫn đầu đặt tài liệu vào bên trong một cái nạp giới đưa cho Mục Phù Sinh.

Ngay sau đó là mấy người Lâm Trí Nam, Yêu Quý cùng với Tiên Viên sơn.

Mục Phù Sinh nhìn thấy liền nhíu mày nói:

Mục Phù Sinh thì khắc dấu phù triện, trọng điểm phụ trách kẻ địch trên không.

Diệp Thu Bạch và Lâm Trí Nam tọa trấn trung tâm, trong quá trình thống lĩnh sẽ tiến hành bổ sung.

Cửa thành hướng bắc là Tiểu Hắc.

Cửa thành hướng tây là Viên Hổ.

Cửa thành hướng nam là Yêu Quý, Viên Trúc.

Cử thành hướng đông là Tô Mộ U, Viên Hán.

Nàng chính là một đại phú bà nha!

Một người liền cầm theo nhiều thiên tài địa bảo thế này, không chỉ có bổ túc tài liệu còn thiếu mà còn đủ cho hắn khắc thêm mấy phù triện Thiên Tiên nữa!

Nói cách khác, chỉ cần bắt được phú bà Tô Mộ U thì về sau không cần lo lắng chuyện!

Chỉ đáng tiếc là thành chiến có hạn chế, không nói đến phù triện Thiên Tiên, dù là phù triện Địa Tiên cũng thể sử dụng!

Khóe miệng Diệp Thu Bạch không ngừng co rút.

Gương mặt thanh nhã của Tô Mộ U không có biến hóa nhưng mà hai lỗ tai lại đỏ lên. . . . . .

Lâm Trí Nam bên cạnh nhìn một màn này, sắc mặt đen thui nói:

"Hiện tại làm phản chuyển sang thành trì khác còn kịp không?"

Sau đó cũng phân phối xong chuyện trấn thủ bốn phía tường thành.

"Đại sư huynh, ngươi thật sự không suy xét tới Tô đại tiểu thư sao?"

Ngay sau đó hắn nhìn về phía Diệp Thu Bạch, nói:

Mục Phù Sinh vừa nhìn tức khắc ngây ngẩn.

Chỉ thấy Tô Mộ U tung ra một cái nạp giới rơi vào trên tay Mục Phù Sinh.

"Thêm ta hẳn là đủ rồi."

"Còn thiếu hơi nhiều nha. . . . . ."

Đương nhiên, đây chỉ là vấn đề phòng thủ.

Khi khắc dấu xong tất cả phù triện, Mục Phù Sinh sẽ bị phái đi điều tra địa thế xung quanh, thuận tiện nhìn xem hai tòa thành trì của đối phương ở vị trí nào.

Trước đó do Trì Bỉnh làm người điều tra chung quanh.

Tin tức có vai trò cực kỳ quan trong trong tình huống chưa sáng tỏ gì cả.

Phương nào nắm giữ tin tức trước thì liền nắm giữ quyền chủ động trong trận chiến tranh này. . . . . . .

Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua.

Giờ phút này Trì Bỉnh đang du tẩu trong một vùng núi, khắc hoạ bản đồ.

Mỗi khi đi qua một địa phương thì Trì Bỉnh sẽ ghi chép lại vị trí, chi tiết.

Ghi chép địa thế có tác dụng lớn đối với thành chiến.

Nhưng mà giờ khắc này Trì Bỉnh bỗng nhiên thu hồi giấy bút.

Thân hình lướt vào sau một gốc câyt to.

Lấy phù triện mà Mục Phù Sinh cho che giấu hơi thở của chính mình.

Có người!

Chỉ thấy trên không có hai bóng người nhanh chóng xẹt qua.

Trì Bỉnh tập trung nhìn liền phát hiện trên thân đối phương tràn ngập tà khí!

Là Hãn Hoa cùng với Hoàng trong nhóm người Vô Gian Luyện Ngục!

Trì Bỉnh suy nghĩ chút liền lặng yên theo sát phía sau.

Dọc theo đường đi để lại một ấn ký rất nhỏ.

Cứ như vậy, sau khi đi theo nửa ngày, Trì Bỉnh bỗng cảm thấy sửng sốt.

Bởi vì phía trước mắt xuất hiện có một tòa thành tràn ngập sát ý!

Hoàng cùng Hãn Hoa trực tiếp bay vào bên trong.

Tìm được rồi!

Sau khi nhìn thấy nơi này, Trì Bỉnh cũng không có dừng lại lâu mà bay thẳng theo đường cũ trở về.

Hắn cần phải lập tức mang tin về!

Có tin tức này thì bọn họ thể tiến hành đợt tiến công thứ nhất.

Đánh cho đối phương trở tay không kịp. . . . . . .

Khi Trì Bỉnh trở lại Ma Vương thành báo tin tức này cho mọi người.

Yêu Quý nghe vậy lập tức cười nói:

"Không tồi, nói vậy chúng ta có thể dẫn đầu ra tay!"

"Tiêu diệt Luyện Ngục thành trước, Tinh Vân thành còn lại cũng sẽ dễ dàng đối phó hơn rất nhiều."

Nhưng mà sắc mặt Diệp Thu Bạch cùng với Lâm Trí Nam lại không có tốt lắm.

Hình như chuyện không có đơn giản thế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận