Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1752: Điều kiện tuỳ tiện nhắc tới! (1/4)

Chương 1752: Điều kiện tùy tiện nhắc tới! (1/4)
Nói thật.
Quý Dương xin lỗi một cách vô cùng không phục, không cam tâm, cái vị tông chủ khó hiểu này liền thay đổi chủ ý, để hắn phải xin lỗi Mục Phù Sinh cùng Cửu Bạch Lộ.
Còn tự thân từ trong Tàng Bảo Các lấy ra một đống lớn đồ vật khiến Quý Dương cũng phải đỏ mắt.
Thế nhưng là.
Sư mệnh khó vi phạm.
Sư tôn khi đó nói chuyện cũng rất nghiêm túc, mặc dù không nói cho hắn biết nguyên nhân cụ thể, nhưng cũng để lộ rằng người đứng sau Mục Phù Sinh không dễ chọc.
Chẳng qua chỉ là người ở nhân gian mà ra, có gì mà không dễ chọc?
Phía sau bọn họ, người mạnh hơn thì có thể mạnh hơn cả Thất Bảo Thánh Tông, một thế lực đỉnh tiêm thuộc Hỗn Độn Giới hay sao?
Cũng không hỏi nhiều.
Quý Dương chỉ có thể kìm nén nghi ngờ trong lòng mà cúi đầu trước Mục Phù Sinh.
Lập tức, dưới ánh mắt có chút bất đắc dĩ của mọi người, Mục Phù Sinh trọn vẹn kiểm tra chiếc nhẫn không gian kia trong thời gian một nén nhang.
Vô luận là kết cấu bên ngoài của chiếc nhẫn, hay cấu tạo bên trong, hoặc là những vật bên trong không gian nhẫn, đều bị kiểm tra từ trên xuống dưới, trong ngoài một lượt, Mục Phù Sinh trợn mắt nhìn kỹ.
Vốn là định cho Mục Phù Sinh nên Thất Bảo Thánh Tông cũng không lưu lại thần hồn lạc ấn trong không gian giới chỉ.
Nhưng ít nhiều vẫn dính một chút khí tức.
Mục Phù Sinh ngay cả một chút khí tức này cũng không bỏ qua, xóa đi rồi mới hài lòng thu vào.
Có thể thấy được, Thất Bảo Thánh Tông thực sự muốn kết giao hảo với bọn hắn.
Đương nhiên... cũng không loại trừ đối phương đang muốn làm tê liệt bọn hắn, cố ý xuất ra những thứ cực kỳ trân quý mà phóng nhãn cả Hỗn Độn Giới cũng khó kiếm, trong đó tuyệt đại bộ phận đều là những thần vật Mục Phù Sinh có thể dùng tới, đợi đến khi tìm được cơ hội sẽ âm thầm đánh lén, nhất kích tất sát!
Tính tình Mục Phù Sinh, đương nhiên sẽ không hoàn toàn tin tưởng đối phương.
Mục Phù Sinh nhìn Quý Dương đang đứng trước mặt hắn, cúi đầu xuống, chỉ thấy cả người hắn đang run nhẹ, xem ra là do cao ngạo quen rồi, bây giờ bắt hắn phải hèn mọn xin lỗi thật đúng là làm khó hắn.
"Được, cái nhẫn đó ta liền nhận."
Thánh tông đại trưởng lão nghe vậy có chút nhẹ nhõm thở ra.
Quý Dương cũng vừa muốn ngẩng đầu lên, nhưng mà, khi ánh mắt chạm phải Mục Phù Sinh, lại nghe Mục Phù Sinh cười tủm tỉm nói ra: "Thánh tông tài đại khí thô, vậy Cửu Long Thần Triều tổn thất làm sao mà tính?"
Thánh tông đại trưởng lão cùng Quý Dương đều ngẩn người.
Trong lòng đồng thời nghĩ.
Quả nhiên, bắt đầu lừa đảo rồi.
Mục Phù Sinh cầm chiếc nhẫn, cười nói: "Mấy thứ trong đó đều là đền bù cho ta, nhưng Cửu Long Thần Triều mấy ngày nay ở dưới sự nhắm vào của thánh tông có vẻ không dễ chịu a..."
Cửu Bạch Lộ biết.
Đây là đang vì nàng ra mặt, không khỏi nhẹ nhàng nhéo nhéo tay Mục Phù Sinh.
Nếu như là đặt ở trước đó, chỉ sợ ước gì tranh thủ thời gian cùng đối phương kéo ra quan hệ.
Sao có thể đi lừa đảo thế này?
Sở Tinh Hà cười nói: "Sư đệ ngươi không tệ, gan thật lớn."
Thạch Sinh gãi đầu cười cười, nhìn bóng lưng Mục Phù Sinh có vẻ có chút kiêu ngạo, "Mục sư đệ luôn là như vậy, nếu người bên cạnh hắn bị tổn thương, vậy nhất định sẽ cắn lại đối phương một miếng thịt, mặc kệ là mạnh hay yếu.
Nhưng nếu chỉ là bản thân hắn, vậy hắn sẽ cảm thấy tiếp tục dây dưa có thể sẽ có nhân quả không tốt khác liên lụy đến.
Căn bản sẽ không nhận bất cứ vật gì của đối phương... Chỉ sẽ im lặng tu luyện, thù này ngày sau sẽ báo."
Trong thành Thanh Long.
Các tướng sĩ của Cửu Long Thần Triều, bao gồm Cửu Huyền, đều sắc mặt chấn động nhìn chằm chằm Mục Phù Sinh.
"Vậy mà... dám mặc cả với Thất Bảo Thánh Tông kia?"
"Lừa gạt gõ trên đầu Thất Bảo Thánh Tông?"
"Trách không được hoàng nữ điện hạ lại kiên quyết chọn hắn như vậy..."
Cửu Huyền cũng là trong lòng kích động.
Sau chuyện lần này, chắc hẳn đám lão ngoan cố trong triều sẽ không phản đối tỷ tỷ hắn và Mục Phù Sinh nữa.
Chỉ sợ... sẽ còn nghĩ mọi cách đi lấy lòng ấy chứ?
Nghĩ đến cái tràng cảnh này, Cửu Huyền liền không nhịn được cười.
Nghe được Mục Phù Sinh nói.
Quý Dương hơi nhíu mày, vừa muốn nói gì đó thì đã thấy đại trưởng lão cắt ngang lời hắn.
"Không thành vấn đề, ngược lại là chúng ta sơ sót."
Quý Dương đột ngột quay đầu lại, kinh ngạc nhìn đại trưởng lão, tựa hồ muốn hỏi vì sao.
Đại trưởng lão: "Tổn thất của Cửu Long Thần Triều những ngày này và việc sửa chữa bí cảnh Thất Bảo Thánh Tông đều sẽ phụ trách thỏa đáng, còn muốn đền bù gì thì cứ việc xách."
Mục Phù Sinh lại không nói tiếp gốc rạ, mà khoát tay nói: "Nói với ta làm gì, nếu như các ngươi muốn đền bù thì cũng phải hỏi người của Cửu Long Thần Triều chứ?"
Lập tức, chỉ vào Cửu Huyền nói: "Không phải sao, vương tử ở chỗ này, hỏi hắn đi."
Cái tâm đang kích động của Cửu Huyền ngay lập tức cảm giác như bị dội cho một chậu nước đá.
Đôi tay đang kích động cũng không nhịn được mà xoa xoa liên tục.
Nhìn Mục Phù Sinh nghiến răng nghiến lợi.
Kích động uổng công!
Mục Phù Sinh quả nhiên vẫn là Mục Phù Sinh, vì ít liên lụy nhân quả mà đá quả bóng lại cho hắn.
Đến lúc đó, coi như Thất Bảo Thánh Tông bất mãn, cũng sẽ trút bất mãn lên người hắn!
Dù sao điều kiện đền bù đều để hắn nhắc tới.
Xách ít, chỉ sợ các tướng sĩ trong triều sẽ không vui, vương tử hắn lúc đó có ngồi lên ngôi vị hoàng đế cũng sẽ chịu sự lên án đủ đường.
Xách nhiều... thì bên Thất Bảo Thánh Tông lại không vui.
Tốt, tốt, tốt.
Đến lúc đó nhất định phải ở chỗ tỷ tỷ nói nhiều một chút về việc tỷ phu nói xấu này mới được!
Cửu Huyền hít sâu một hơi, nghĩ ngợi một chút, liền giả bộ ra vẻ nghiêm túc nói: "Tổn thất của Cửu Long Thần Triều những ngày này rất lớn, việc chữa trị bí cảnh trả lại quyền sở hữu là điều đương nhiên...
Nhưng ta còn hi vọng Thất Bảo Thánh Tông phái mấy cao tầng chiến lực đến Cửu Long Thần Triều.
Một mặt là vì chiến lực của Cửu Long Thần Triều bị tổn thất nặng nề, thời gian này rất cần các ngươi bảo toàn Cửu Long Thần Triều.
Thứ hai là để giúp thần triều bồi dưỡng chiến lực."
Nghe đến đây.
Mục Phù Sinh không khỏi nói nhỏ với Cửu Bạch Lộ: "Đệ đệ của nàng cũng rất thông minh đấy chứ."
Cửu Bạch Lộ cười cười: "Dù sao cũng là vương tử."
Thánh tông đại trưởng lão cũng không khỏi đánh giá Cửu Huyền một chút.
Cái việc đền bù này đối với Thất Bảo Thánh Tông cũng không tổn thất gì, đồng thời lại là sự tình mà thánh tông mong muốn.
Như vậy có thể kéo gần quan hệ với Cửu Long Thần Triều trong đó.
Cửu Bạch Lộ cũng là người của Cửu Long Thần Triều, Mục Phù Sinh thì lại là đạo lữ của Cửu Bạch Lộ.
Như vậy đi tới đi lui, chẳng phải là hoàn thành lệnh của tông chủ rồi sao?
Cửu Huyền chắc cũng nhìn ra được bọn họ muốn rút ngắn quan hệ với Mục Phù Sinh, cho nên mới nói ra điều kiện đền bù này.
Mặc dù thế lực ở đại lục Thương Huyền sẽ cảm thấy việc làm này của Thất Bảo Thánh Tông quá hạ thấp thân phận.
Nhưng mà...
Hạ thấp thân phận thì sao?
Theo lời của tông chủ thì nếu như phía sau Mục Phù Sinh thực sự có hậu trường cường đại thần bí như thế, dù cho để Thất Bảo Thánh Tông mang tiếng xấu thì cũng không quan trọng a!
Chờ đến lúc bắt đầu dùng bao tải đi thu lợi ích.
Thất Bảo Thánh Tông sẽ lại một lần nữa bay lên, đến lúc đó còn ai dám nói Thất Bảo Thánh Tông mất mặt nữa?
Đối với thế lực của Hỗn Độn Giới mà nói.
Thể diện tất nhiên quan trọng.
Nhưng quan trọng hơn chính là lợi ích.
Nếu như đặt ở nhân gian hoặc các đại giới khác, có lẽ đã không làm như vậy rồi.
"Không có vấn đề, ngoài chuyện đó ra, Thất Bảo Thánh Tông cũng sẽ cung cấp công pháp và một phần đan dược cho Cửu Long Thần Triều, nếu trong Cửu Long Thần Triều có hạt giống tốt, bản tọa cũng sẽ cùng tông chủ xin đưa đến thánh tông tu luyện."
Sau khi xác định xong hiệp nghị đền bù, Cửu Huyền liền mời mọi người đến quốc đô của thần triều để dùng tiệc, tiện thể cảm tạ và xác nhận công việc đền bù mới.
Sở Tinh Hà đương nhiên cũng ở trong đó.
Dọc đường, Tiểu Hắc nói: "Sự việc bên này cũng xem như đã qua một đoạn, bất quá... Mục sư đệ chắc sau đó còn muốn đối phó thế lực này chứ?"
Mục Phù Sinh khoát tay nói: "Không vội không vội, tu luyện một chút đã."
"Vậy bây giờ Hứa sư đệ cùng Đại sư huynh bên kia..."
Mục Phù Sinh cũng đang suy nghĩ.
Xem có thể hay không lợi dụng Thất Bảo Thánh Tông giúp Hứa sư đệ bên kia làm một vài việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận