Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1219 - Khí tức không ổn định

. . . .

Khi tất cả đạo tắc chi lực đều xuất hiện.

Sắc mặt Lục Trường Sinh trở nên ngưng trọng.

Hắn có thể cảm giác được tất cả đạo tắc chi lực mình phóng xuất ra đều có thể cộng minh cùng nơi đây.

Theo tiên sinh thì những đạo tắc lực chí cao khác, cho dù mấy Nhân Tổ cũng không tinh thông tu luyện.

Vậy vì sao nơi này lại tồn tại mấy loại quy tắc chi lực này đây?

Đầu tiên phải xác định một điều kiện cần thiết.

Đó chính là mấy loại quy tắc chi lực này xuất hiện đại biểu cho người có được mấy loại quy tắc chi lực này đã từng ở chỗ này tu luyện.

Nghĩ tới đây, sắc mặt của Lục Trường Sinh đột nhiên thay đổi.

Lục Trường Sinh cắn răng, bất tri bất giác nổi giận!

Đây đã không phải chuyện trùng hợp hay không trùng hợp.

Rốt cuộc thực lực như thế nào mới có thể làm?

Vì sao thời điểm ở Vân Mộng trạch, Tương Liễu nói Tiểu Hắc sẽ tới cứu vớt hắn, vì sao một mảnh linh hồn của Tiểu Hắc lại đặt ở nơi đó?

Ngay cả tiên sinh cũng không khỏi hoảng sợ!

Sau khi biết điểm này, Lục Trường Sinh bỗng nghĩ tới lời Tương Liễu nói với mình lúc trước.

Không gian bên trong Phù Sinh Đồ cũng bắt đầu không ngừng run rẩy.

Hôm nay bọn họ tới nơi này, đạo tắc mà Diệp Thu Bạch và các đệ tử tu luyện, bao gồm cả Lục Trường Sinh đều có thể cộng minh cùng với quy tắc chi lực ở địa phương này!

Đằng sau chuyện này...

Dự đoán trước, thông qua một số chuyện phát sinh để khống chế nhất cử nhất động của bọn họ.

So với Tru Thần Kiếm Trận cùng với Nghịch Chuyển Chi Kiếm mà Lục Trường Sinh sử dụng lúc đó còn nghe rợn người hơn!

Lục Trường Sinh có thể kết luận đối phương đã dự đoán được hành động của bọn họ... hoặc là khống chế hành động của bọn họ?

Nhưng mà... Vì sao hắn đột nhiên nổi giận?

Cỗ lực lượng này hấp dẫn ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Cỗ lực lượng này hắn chưa từng cảm nhận qua.

Vân Mộng trạch, nơi Tương Liễu bị trấn áp lúc trước.

Mọi người kỳ quái liếc mắt nhìn nhau, bất quá cũng không có suy nghĩ quá nhiều, dù sao chuyện có thể làm cho sư tôn phiền lòng với thực lực hiện tại của bọn họ, không có tư cách nhúng tay.

Lục Trường Sinh nhìn cảnh tượng trước mặt, lửa giận bùng cháy!

"Các ngươi tu luyện đi, vi sư có chuyện quan trọng."

Cũng giống như những nơi khác, trong thiên địa vẫn tồn tại quy tắc chi lực tự nhiên, không có cộng hưởng cùng với quy tắc chi lực của Lục Trường Sinh.

Lúc này Lục Trường Sinh khoát tay áo nói:

A? Sao nơi này lại thay đổi?

Đang lúc Lục Trường Sinh suy nghĩ như thế liền nghe thấy Tương Liễu kinh ngạc hô to một tiếng.

Chẳng lẽ thật sự do mình đa tâm?

Dứt lời cũng không đợi đám Diệp Thu Bạch đáp lại đã biến mất tại chỗ.

Lực lượng phô thiên cái địa quét qua toàn bộ Vân Mộng đầm lầy.

Hắn muốn tìm kiếm xem rốt cuộc địa phương này có đạo tắc chi lực tồn tại.

Nhưng kết quả lại ngoài dự liệu của Lục Trường Sinh.

Nghĩ tới đây liền tiếp tục tu luyện. ...

"Tiền bối tới nơi này làm gì?"

Tương Liễu ngẩn người hỏi:

Khi Lục Trường Sinh tới nơi này liền phát hiện Tương Liễu cũng ở.

Nơi đây là địa phương Tương Liễu bị trấn áp, có từng đầm lầy và núi nhỏ bao quanh, nhưng hôm nay đầm lầy và núi nhỏ biến mất, như giẫm trên đất bằng.

Lục Trường Sinh trong phút chốc quay đầu, hỏi:

"Thay đổi cái gì?"

Tương Liễu có chút ngưng trọng, nói:

"Đầm lầy và núi nhỏ đều biến mất..."

"Chẳng lẽ có người từng ở chỗ này chiến đấu? Nhưng nơi đây không lưu lại dấu vết chiến đấu, hơn nữa trông giống như tự nhiên hình thành..."

Chân mày đã giãn ra của Lục Trường Sinh lại nhíu chặt.

Xem ra đối phương cũng không muốn mình phát hiện ra sự tồn tại nhanh như vậy...

"Ngươi đã không muốn ta phát hiện..."

"Thử xem, có lẽ quay lại chốn cũ có thể nhớ ra cũng không chừng."

Tương Liễu bất đắc dĩ nói:

"Ngươi cảm thấy còn có thể tìm được xuất xứ của phù văn này sao?"

Lục Trường Sinh chỉ vào thảo nguyên xanh bằng phẳng nói:

"Cho nên nếu quen thuộc thì chỉ có khả năng từng nhìn thấy ở nơi này."

Tương Liễu cười khổ nói:

Bất quá cái này cũng không có biện pháp.

Bản thân Lục Trường Sinh cũng không muốn liên lụy đến nhân quả.

Nhưng hiện giờ đột nhiên phát giác phía sau hắn có một hắc thủ phía sau luôn luôn khống chế hành động của bọn họ, điều này khiến cho Lục Trường Sinh cảm thấy bất an, tất nhiên muốn nhanh chóng giải quyết.

Lúc này Lục Trường Sinh nhìn về phía Tương Liễu hỏi:

"Ngươi tới nơi này để làm gì?"

Nghe vậy, Tương Liễu liền lấy lệnh bài huyết sắc kia ra, chỉ vào phù văn thần bí phía trên nói:

"Không phải nói tìm được lệnh bài này trong huyết trì của Tân gia sao?"

"Lúc ấy ta liền cảm thấy phù văn có chút quen thuộc."

"Ta bị trấn áp ở chỗ này một thời gian dài."

Cho nên Tương Liễu mới cảm thấy... chiến ý xuất hiện trên người Lục Trường Sinh là một ảo giác... là một loại chuyện rất thái quá.

Miễn bàn gặp phải chuyện phiền toái, mỗi lần các đệ tử gây ra phiền toái Lục Trường Sinh đều chửi mắng một trận.

Dù sao trước kia Lục Trường Sinh cũng giống như một con cá muối, đừng nói lang bạt tu luyện, ngay cả động cũng không muốn động một chút!

Tương Liễu đột nhiên lại sinh ra ảo giác, Lục Trường Sinh tựa hồ có chiến ý...

Nhìn Lục Trường Sinh lúc này.

Lục Trường Sinh cười lạnh một tiếng, nói: "Có bản lĩnh thì đừng xuất hiện nữa."

Tương Liễu nói xong liền đi qua đi lại.

Bởi vì địa thế thay đổi, Tương Liễu cũng tìm không thấy vị trí mình bị trấn áp cụ thể.

Chỉ có thể dựa vào cảm giác để tìm kiếm.

Đang lúc vô vọng định từ bỏ thì Tương Liễu bỗng đưa mắt nhìn chằm chằm một hướng, vội vàng bước nhanh.

Chỗ hắn tới có một cây cổ thụ lệch tán.

Lục Trường Sinh thấy thế cũng đi theo.

Trong mắt hai người, dưới tàng cây lệch một bên có một tảng đá màu trắng ngà.

Trên tảng đá màu trắng ngà này có khắc một phù văn.

Tương Liễu vội vàng lấy lệnh bài huyết sắc ra đối chiếu, sau đó kinh ngạc thốt lên:

"Chính là phù văn này!"

Sắc mặt Lục Trường Sinh ngưng trọng hút lấy tảng đá màu trắng ngà:

"Trong này có tiên khí..."

Tiên khí?

Tương Liễu nói:

"Có tiên khí cũng rất bình thườn, dù sao đám người cảnh giới cao cấp nhất cần chuyển hóa tiên khí."

Lục Trường Sinh lắc đầu nói:

"Tiên khí nơi này và tiên khí tinh thuần ở Tiên giới khác nhau về bản chất."

Đồng tử Tương Liễu co lại:

"Ngươi nói lệnh bài này đến từ Tiên giới?"

Lục Trường Sinh gật đầu nói:

"Nói vậy cũng không sai."

Lục Trường Sinh lại nói tiếp:

"Được rồi, ngươi cũng theo ta đi."

Tương Liễu không hỏi đi đâu, gật gật đầu.

Lục Trường Sinh ngửi được một loại khí tức bất an.

Khí tức Tà Ma Vực sắp đột phá phong ấn...

Vì vậy hắn nghĩ đến chuyện mang Phù Sinh Đồ về Trường Sinh Giới để cho tất cả mọi người ở trong đó tu luyện, thuận tiện bố trí thêm trận pháp gì đó, như vậy tốc độ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn!

Sau đó hắn mới đến Tiên giới một chuyến.

Nhất định phải biết rõ những chuyện liên quan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận