Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1294 - Lục Trường Sinh dạy bảo

Từ khi bắt đầu lang bạt tới nay, các đệ tử Thảo đường liền lưu lại ghi chép thuộc về bản thân ở các bí cảnh truyền thừa.

Hơn nữa đến bây giờ chưa có ai vượt qua thành tích của bọn họ.

Phá vỡ thành tích? Điều đó đối với các đệ tử Thảo đường mà nói là chuyện hết sức bình thường và đơn giản.

Luyện Thiên Tháp, tương truyền dưới đáy tháp có một tia hỏa diễm bản nguyên, Luyện Thiên Tháp dùng để hạn chế hỏa diễm bản nguyên chi lực tiết ra ngoài.

Cũng bởi vậy mà hỏa diễm chi lực trong tòa tháp này cực kỳ tinh thuần.

Đồng thời cũng không có hỏa độc ảnh hưởng.

Cho nên có thể nói Luyện Thiên Tháp là thiên đường tu luyện cho người tu hỏa thuộc tính và luyện thể.

Tiểu Hắc nói: "Ta chọn chỗ này."

Sau khi mấy người tới bí cảnh tu luyện, tinh tức nhanh chóng lan truyền ra ngoài.

Lương Khanh cùng các đệ tử nội viện khác nói chuyện cũng nhàn nhạt cười cười:

Diệp Thu Bạch thì tới Khôi Lỗi Kiếm Điện, bên trong có khôi lỗi thực lực cường đại dùng để luận bàn kiếm đạo.

Hầu như tất cả những người lần đầu tiên tiến vào bí cảnh tu luyện này đều thích ứng ở vòng ngoài cùng, dù sao vòng ngoài cùng cũng không cần điểm cống hiến, đồng thời nếu như không thích ứng, sau khi tiến sâu vào sẽ nhanh chóng không thể chịu đựng được áp lực mà thất bại, thậm chí trọng thương.

Bí cảnh tên là Tinh Thần Thạch Sơn.

"Lương sư huynh, cần chúng ta đi nhìn chằm chằm sao?"...

Đám người Diệp Thu Bạch gật đầu, sau đó đi tới bí cảnh tu luyện khác.

"Trực tiếp vòng qua vòng ngoài cùng tiến vào trong? Xem ra phải chịu chút đau khổ."

Mục Phù Sinh đi tới nơi tu luyện dành cho người tu thuộc tính lôi tên là Bạo Lôi Hải.

Hỗn Độn Giới cũng có người tu luyện tinh thần chi đạo, Hỗn Linh học viện là thế lực nhất lưu ở Hỗn Độn Giới tự nhiên cũng có bí cảnh tu luyện đạo này, chỉ có điều số người tu luyện ít ỏi, chỉ có khoảng trăm người.

Rất nhiều người đều cười lạnh một tiếng.

"Bọn họ còn chưa có tư cách tiến vào bia đá xếp hạng, cho dù là ta cũng chỉ đến tầng thứ 19 Luyện Thiên Tháp, với thực lực của bọn họ... Chờ tin tức bọn họ trọng thương đi ra là được."

Phương Khung thì tới Trận Đường, nơi này thích hợp cho trận pháp sư tôi luyện.

Đệ tử nội viện bên cạnh đều phối hợp nở nụ cười.

Bên cạnh có một tên đệ tử nội viện chữ Huyền hỏi:

Lương Khanh lắc đầu bật cười.

Lướt qua vòng ngoài cùng, trước ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Tiểu Hắc tiến sâu vào trong Luyện Thiên tháp.

Nếu như ngay cả một ngày cũng không chống đỡ được...

[Không nên bởi vì trông bọn họ bẩn thỉu, không có khí tức gì mà bỏ qua. ]

"A? Đã vào bí cảnh tu luyện? Ngược lại có chút sốt ruột. Bất quá trong tình huống như vậy mà lựa chọn tránh chiến tập trung tu luyện cũng nói rõ tâm tính ổn trọng, để xem lần đầu tiên có thể làm đến trình độ nào đi."

Tất cả các sư huynh đệ đều cảm thấy khó hiểu.

Trong tiểu viện đầy tiên khí, đại trưởng lão khẽ mở mắt cười nói:

Ở chỗ này có một lão giả râu ria xồm xoàm nằm trên mặt đất.

Thấy thế, Tiểu Hắc đột nhiên nhớ tới lời dạy của Lục Trường Sinh.

Tại sao?

Cho dù là đồ nhi Đàm Tông Chiếu của hắn có thiên phú xếp thứ năm trong Hỗn Linh học viện, lần đầu tiên tiến vào bí cảnh cũng chỉ chống đỡ được thời gian hai ngày.

Khi đó đại sư huynh liền hỏi: "Lễ phép là điều cơ bản nhất, nhưng tại sao sư tôn nói tới chuyện này đây?"

Lục Trường Sinh nghiêm túc giảng giải:

"Không thể nói tất cả, nhưng chín phần chín đều vậy. À đúng rồi, chỉ cần cúi người là được, không cần quá mức trịnh trọng."

Đại trưởng lão nhắm mắt lại, thấp giọng nỉ non: "Vậy chứng minh Tông Chiếu nhìn lầm người rồi."...

[Các ngươi đều nghe kỹ cho ta, nếu gặp một ít người gác cổng của thế lực nào đó, nhất định không thể đắc tội! Nhớ lễ phép một chút, cúi người chào hỏi này kia!]
Bạn cần đăng nhập để bình luận