Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 495 - Hư Không tộc

. . . . . . . . . . .

Nhận thấy được tầm mắt của Diệp Thu Bạch.

Sắc mặt Dương Hoành thay đổi, nói:

"Ngươi muốn làm cái gì?"

Diệp Thu Bạch cười cười:

"Ngươi không phải vẫn luôn cảm thấy ta yếu hơn so với ngươi sao?

Hiện tại tới thử xem?"

Nghe vậy, sắc mặt Dương Hoành trở nên khó coi.

"Cũng không có gì, chỉ muốn cho ngươi xuống thăm dò đường."

Sắc mặt Dương Hoành âm tình bất định, nói:

"Rốt cuộc ngươi muốn làm gì!"

"Hiện tại là ngươi tự xuống hay là để ta ném ngươi xuống?"

Người phủ Thành chủ còn thì đang xem náo nhiệt.

Nói xong còn cố ý nhìn thoáng qua người bên phủ Thành chủ.

Hiện giờ, gia chủ Dương gia không cách nào thoát thân.

"Trong tình huống này, dù ngươi bắt lấy ta thì cũng sẽ bị hao tổn!"

Có thể nói, hiện tại không có bất kỳ một người nào có thể giúp Dương Hoành!

Người Dương gia đã bỏ mình trước Hổ Kình Ma Sa.

Sắc mặt Diệp Thu Bạch thay đổi, mắt lóe ra hàn quang:

Dương Hoành sắc mặt kinh biến,"Thật sự cảm thấy ta dễ khi dễ sao!"

Dương Hoành cắn răng thốt ra những lời này từ trong kẽ răng.

Dứt lời, hơi thở Phân Thần cảnh bùng nổ.

"Chẳng lẽ ngươi muốn cho những người khác trở thành hoàng tước sao?"

Diệp Thu Bạch không có kiên nhẫn nói với hắn nhiều như vậy, nhanh chóng cầm Tinh Vẫn kiếm vọt về phía Dương Hoành.

Chỉ cần tiến thêm một chút liền có thể xuyên thủng rồi!

Dùng thế sét đánh không kịp bưng tai.

Vượt cảnh giới mà còn dễ dàng đánh bại Dương Hoành như thế.

Đúng lúc này Diệp Thu Bạch đã xông đến gần, một kiếm xẹt qua.

Mọi người đều nhìn chằm chằm Dương Hoành.

Hắn toàn lực đánh ra một chưởng!

Sắc mặt Dương Hoành thay đổi lập tức khởi động lá chắn phòng ngự, muốn chống cự.

Khoảnh khắc Dương Hoành tiến vào trong xoáy nước thì lực lượng áp trực tiếp ép thẳng lên người Dương Hoành!

Nhìn xem trong xoáy nước này còn ẩn giấu nguy cơ gì.

Vô thượng kiếm ý trực tiếp phá tan chưởng ấn của Dương Hoành trong khoảnh khắc này.

Thiên phú và thực lực không một ai trong Thanh Hải thành theo kịp. . . . . .

Diệp Thu Bạch cũng không có nói nhảm, trực tiếp kéo vạt áo Dương Hoành.

Ngay sau đó như nắm lấy một con gà con ném Dương Hoành vào trong xoáy nước.

Mũi kiếm đã dừng lại trước trán Dương Hoành.

Người phủ Thành chủ cũng ngưng trọng nhìn một màn này.

Trong tay Diệp Thu Bạch chỉ có tu vi Đế cảnh hậu kỳ nhưng hắn lại không thể phản kháng chút nào.

Sắc mặt Dương Hoành tái nhợt nhìn gượng mặt không chút cảm xúc trước mắt mình.

Nhưng mà lá chắn phòng ngự lại hoàn toàn mất đi hiệu lực trong khoảnh khắc này.

Ngay cả linh khí cũng không thể vận chuyển.

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân bị trấn áp.

"A a a!"

Nháy mắt liền có tiếng kêu thảm thiết của Dương Hoành truyền đến.

Mọi người thấy một màn như vậy sắc mặt đều ngưng trọng.

Diệp Thu Bạch cũng thăm dò được huyền cơ bên trong.

Xem ra lực lượng trấn áp không chỉ cấm không mà còn có thể khiến hết thảy linh khí đều bị trấn áp.

Cho nên cảnh giới không hề có chút tác dụng.

Lục Trường Sinh nhìn Tiểu Thạch Đầu đang ngủ say trước mắt với vẻ mặt hơi nghiêm trọng.

Trong Trường Sinh giới.

Bên kia.

Hắn khoanh chân ngồi xuống dần dần quen thuộc. . . . . . . . . . . .

Lực lượng trấn áp nơi đây đã không cho phép hắn nhẹ nhàng như thế.

Sau khi lặn xuống độ sâu khoảng mười trượng thì Diệp Thu Bạch liền ngừng lại.

Diệp Thu Bạch không thèm để ý tới.

Khi hắn tiến vào xoáy nước thì lực lượng trấn áp đã dừng trên thân thể.

Từ đầu đến chân đều chịu cảm giác áp bách rất lớn.

Nhưng mà lực lượng trấn áp của nơi này cũng không thể tạo thành uy hiếp với hắn.

Nháy mắt liền trở nên quen thuộc, ngay sau đó tiến xuống sâu hơn.

Mọi người thấy Diệp Thu Bạch nhanh chóng làm quen như thế đều kinh ngạc.

Bởi vì bọn họ còn đang làm quen với lực lượng trấn áp.

Khang Thành cũng cảm khái nói: "Không hổ là Diệp huynh nha. . . . . ."

Càng xuống sâu thì lực lượng trấn áp càng thêm cường đại.

"Nhớ kỹ hành động của ngươi, Khang gia không bảo vệ nổi ngươi!"

Dương Hoành bị trấn áp một lúc liền bắt đầu quen thuộc, vẻ mặt tràn ngập thù hận nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Những người khác cũng theo sát sau lưng!

Diệp Thu Bạch cười lắc lắc đầu, ngay sau đó nhảy xuống, tiến vào xoáy nước.

"Nơi này rất thích với hợp Tiểu Hắc. . . . . ."

Muốn tiến vào trong chỉ có thể dựa vào thân thể và ý chí chống cự lại lực lượng trấn áp. . . . . .

Đã nhiều ngày Tiểu Thạch Đầu ở trong không gian tu luyện.

Cảnh giới tăng lên cực kỳ cực nhanh, hiện giờ đã đạt tới Đế cảnh.

Nhưng lại xuất hiện vấn đề.

Ở ngực Tiểu Thạch Đầu có một cỗ không gian chi lực khổng lồ đang sôi trào.

Giống như có thể phá tan thân thể Tiểu Thạch Đầu bất kỳ lúc nào!

Nói cách khác là năng lượng đã tràn đầy.

Có khả năng nổ tung bất kỳ lúc nào.

Đến lúc đó Tiểu Thạch Đầu sẽ tử vong.

Đương nhiên Lục Trường Sinh cũng đã thử trấn áp cỗ không gian chi lực cuồng bạo này rồi.

Nhưng mà khi Lục Trường Sinh tra tay trấn áp thì không gian chi lực sẽ lấy dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng tiêu tán!

Vậy thì tu vi của Tiểu Thạch Đầu sẽ mất hết.

Liễu Tự Như bên cạnh lên tiếng:

"Tình huống này rất giống Hư không cự thú. . . . . ."

Hư không cự thú?

Khi Liễu Tự Như tới Man hoang giới vực hắn đã cưỡi Hư không cự thú đến.

"Hư không cự thú là một chủng tốc rất thần bí, sinh tồn bên trong không gian loạn lưu."

"Nhưng có điển tịch ở Ám Vực ghi chép, Hư không cự thú không ngừng cắn nuốt không gian chi lực cùng với giới vực chi lực cũng sẽ không vì quá nhiều lực lượng dẫn tới tự bạo."

"Nguyên nhân ở chỗ Hư không tộc có một viên Hư không tinh thể."

"Hư không tinh thể có thể chịu tải không gian chi lực vô cùng cuồng bạo."

Lục Trường Sinh hỏi:

"Hư không tộc ở nơi nào?"

Liễu Tự Như lắc lắc đầu, nói:

"Ta cũng không biết, ngay cả Ám Vực cũng thể điều tra được hành tung cụ thể của Hư không tộc."

Lúc này, chim nhỏ lại lên tiếng:

"Có lẽ ta biết."

"Nơi cuối cùng mà Hư không tộc xuất hiện chính là chiến trường long phương đại chiến."

"Giới vực chi lực của Long Hoàng tinh vực cùng với Thần Hoàng tinh vực đã bị Hư không tộc cắn nuốt."

Lục Trường Sinh nhìn sang nói:

"Mang ta đi xem."

Chim nhỏ gật gật đầu gáy lên một tiếng rồi hóa thành Thần hoàng!

Lục Trường Sinh mang theo Tiểu Thạch Đầu nhảy lên lưng nàng.

Hai người một thú phá vỡ hư không biến mất. . . . . . .

Giới vực trung vĩ độ, Hãn Hải tinh vực.

Bên trong Hãn Hải thành.

"Phụ thân, thật sự phải giao nàng cho Hãn Hải tông sao?"

Một nam tử trung niên nhìn nữ tử có gương mặt tuyệt mỹ trên đầu mang một đạo ấn ký trấn áp rồi nói: "Không có cách nào khác, đệ tử thân truyền của tông chủ Hãn Hải tông song tu tới bình cảnh.

"Mấy năm nay hắn điên cuồng đòi nguyên âm nữ tử từ các thế lực."

Nếu như không giao nàng ra, e là Lữ gia sẽ gặp phải kiếp nạn. . . . . ."

Hãn Hải tông là thế lực đứng đầu Hãn Hải tinh vực.

Sao gia tộc nhỏ bọn họ có thể chống lại?

"Ta hiểu được. . . . . ."

Nam tử nhìn nữ tử trước mắt mà thương tiếc.

Tuyệt mỹ thế này, không giống nữ tử nhân gian.

Đáng tiếc tiện nghi cho súc sinh Hãn Hải tông. . . . . .

Nghe hai người đối thoại, nữ tử ngẩng đầu nhìn về phía không trung, khóc than trong lòng.

"Thu Bạch, ngươi ở đâu?". . . . . .

Giờ phút này, ở Thiên Thanh hải vực.

Diệp Thu Bạch đã tối chỗ sâu nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận