Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1543: Kết minh

"Thần vật của Phàm Nhân giới mà các ngươi lại không biết?" Kỳ Ngộ nhướng mày nhìn đám người Tiểu Hắc.

Mặc dù đám người Diệp Thu Bạch đã mơ hồ đoán ra được, nhưng cuối cùng vẫn không biết họa côn này rốt cuộc có tác dụng gì.

Có vẻ như Kỳ Ngộ cũng nhìn ra thắc mắc của bọn họ, vì thế giải thích nói: "Đây là họa côn của Sơn Hải Kinh.

Sơn Hải Kinh có tổng cộng bao gồm 75 loại dị thú, nói cách khác có 75 tàn trang lưu lạc bên ngoài. Tác dụng của họa côn này chính là kết nối những tàn trang lại với nhau. Không có họa côn thì cũng không thể sử dụng Sơn Hải Kinh để đánh thức dị thú bên trong đó."

"Đồng thời họa côn cũng chia thành thiên côn và địa côn, ở chỗ này là thiên côn, còn địa côn... Tuy rằng đang ở Ma Thú đại lục, nhưng hiện giờ tứ đại thú tộc chúng ta còn đang tìm kiếm, vẫn chưa có chút manh mối nào."

Tiểu Hắc nhìn Kỳ Ngộ, nói: "Ngươi nói hết cho chúng ta biết, ngươi không định tranh đoạt họa côn sao? Dù sao điều kiện lúc trước chỉ là nếu thua thì sẽ nói ra tác dụng của vật này cho chúng ta mà thôi."

Nghe vậy, Kỳ Ngộ nhắm mắt lại, nhìn qua có chút trang bức mà lắc đầu: "Không được, cho dù muốn cướp cũng không cướp được."

Tiểu Hắc nghi ngờ.

Cái gì?

Tiểu sư đệ trâu bò như vậy sao?

Sau đó Kỳ Ngộ lại nhìn về phía Tiểu Thạch Đầu: "Huống chi chắc là tiểu tử ngươi đã khôi phục rồi đúng không?

Ta đã bỏ lỡ điều gì?

Kỳ Ngộ nhìn thoáng qua Cổ Thánh, thản nhiên nói:

Nói đến đây, Kỳ Ngộ dùng sức vỗ vỗ bả vai của Tiểu Hắc.

Bọn họ còn chưa bại lộ át chủ bài mà?

Tiểu Thạch Đầu cảm nhận được ánh mắt của Tiểu Hắc thì bày ra vẻ mặt kiêu ngạo, dùng ngón cái sờ mũi.

"Cổ Thánh đã đột phá đến Thần Minh cảnh, cùng cảnh giới với ta. Mặc dù ta không cho rằng hắn là đối thủ của ta, nhưng ta cũng không cách nào đánh bại được hắn trong thời gian ngắn."

Sao lại nói không cướp được?

Vẻ mặt Tiểu Hắc đầy thắc mắc nhìn Tiểu Thạch Đầu.

Tiêu sái như thế, đối mặt với thần vật quý giá như vậy mà nói buông tay là buông tay được, hơn nữa ăn nói ngay thẳng không che che giấu giấu.

Lúc Cổ Thánh ngăn ta lại, ngươi lại sử dụng công pháp đã đối phó với Chiêm Thanh lần nữa thì ta cũng khó có thể né tránh. Trận chiến này chắc chắn thua không thể nghi ngờ."

Người này có thể kết giao.

"Huống hồ, thay vì tranh đoạt với tỷ lệ thắng là rất thấp, trở thành địch với các ngươi, còn không bằng bán cho các ngươi một nhân tình. Nói thật, tiểu tử ngươi rất hợp ý ta đấy."

Đám người Diệp Thu Bạch liếc mắt nhìn nhau.

"Vì sao?" Tiểu Hắc sửng sốt hỏi.

"Ngươi đừng cảm ơn vội."

"Ai, không sai, đầu óc của ngươi cũng thông minh đấy, vừa nghe đã hiểu."

"Đồng thời, cho dù đi ra ngoài, chỉ sợ người của Thần giới cũng sẽ phái người chặn giết các ngươi. Dù sao vật này đối với bọn họ mà nói cũng vô cùng quan trọng."

Như vậy chắc chắn sẽ không tránh khỏi việc xảy ra xung đột với người của đại ca ta. Mặc dù ta không thể công khai giúp các ngươi, nhưng cũng có thể tạo vài điều kiện thuận lợi cho các ngươi ở Ma Thú đại lục."

"Nhưng mà ta cảnh báo trước một điều, sau khi các ngươi lấy được vậy ấy, tất cả các học viên thuộc Thần Tích học viện còn ở trong Đăng Thần di tích này sẽ tìm mọi cách để tấn công, chém giết và cướp đoạt họa côn cùng tàn trang trong tay các ngươi."

Còn phương thức liên minh nào khiến lòng người cảm thấy yên tâm hơn thế này không?

Có sự trói buộc của lợi ích, có chung một kẻ địch.

Đúng thế.

Tiểu Hắc gật đầu: "Đa tạ."

Kỳ Ngộ căn bản không hề có ý định che giấu, sảng khoái nói: "Ta rất coi trọng thiên phú của các ngươi.

Phàm Nhân giới mới vừa xây dựng lại từ đống đổ nát mà có thể xuất hiện được những nhân vật như các ngươi, chắc chắn không đơn giản. Cho nên ta muốn các ngươi sẽ trở thành trợ lực cho ta leo lên vị trí người thừa kế tộc trưởng."

"Dù sao các ngươi cũng bắt buộc phải đi đến Ma Thú đại lục một chuyến, lấy được địa côn thì mới có thể sử dụng được Sơn Hải Kinh.

Kỳ Ngộ trực tiếp dội một chậu nước lạnh, lạnh lùng nói: "Vật này cũng rất quan trọng đối với Ma Thú đại lục chúng ta. Hơn nữa nếu các ngươi muốn sử dụng Sơn Hải Kinh thì phải đi đến Ma Thú đại lục để tranh đoạt địa côn với tứ đại thú tộc, bao gồm cả Kỳ Lân tộc chúng ta. Đương nhiên ta sẽ không ra tay với ngươi."

"Xem ra Kỳ Ngộ huynh định trói chúng ta lên cùng một thuyền."

Diệp Thu Bạch ở phía sau nghe đến đó thì không khỏi cười nói.

"Rất đơn giản, bởi vì hiện tại ta đang tranh quyền với đại ca. Chúng ta đều muốn ngồi lên vị trí tộc trưởng của Kỳ Lân tộc, nhưng thế lực của đại ca so với ta thì hùng hậu hơn, thực lực hiện tại cũng mạnh hơn ta. Dù sao hắn cũng có danh xưng Kỳ Lân Thánh tử."

Nhưng nếu không phải Kỳ Ngộ nhìn trúng thiên phú của đám người Diệp Thu Bạch, e rằng cũng sẽ không nói ra chuyện này.

Dù sao thực lực và thiên phú cũng là tiền đề cơ sở cho mọi mối liên minh hợp tác.

"À đúng rồi, tàn trang đại diện cho Triệu hỏa chi điểu Tất Phương ta sẽ tạm thời giữ trước. Nếu như các ngươi lấy được địa côn thì ta sẽ giao tàn trang này cho các ngươi. Nếu không lấy được thì ta sẽ giao nó cho tộc để báo cáo lại. Cũng không thể để đường đường là một nhị thiếu chủ của Kỳ Lân tộc như ta phải tay không mà về chứ? Vậy thì quá mất mặt."

Có thể nhìn ra được Kỳ Ngộ là người có dã tâm.

So với Sơn Hải Kinh, hắn càng muốn có được vị trí tộc trưởng Kỳ Lân tộc hơn.

Tiểu Hắc đầu tiên là quay đầu nhìn Diệp Thu Bạch, thấy Diệp Thu Bạch gật đầu thì mới quay lại nhìn Kỳ Ngộ, vươn tay ra nói: "Vậy hợp tác vui vẻ?"

Cảnh này đương nhiên Kỳ Ngộ cũng nhìn thấy.

Xem ra những người không ra tay cũng có vẻ không đơn giản.

Sau đó Kỳ Ngộ không vươn tay ra bắt tay với Tiểu Hắc, mà giơ nắm đấm lên, nhếch miệng cười nói: "Bắt tay không thích hợp với thể tu chúng ta."

"Họa côn đã rơi vào trong tay người của Phàm Nhân giới, Chiêm Thanh đã bị bọn họ giết chết, Kỳ Ngộ của Ma Thú đại lục liên thủ với bọn họ."

Chỉ thấy hắn nhìn bốn phía xung quanh như đang kiểm tra, sau khi xác nhận tất cả mọi người đã đi hết thì mới lấy ra một khối ngọc bội, nói vào trong đó:

Có một nam tử mặc thanh bào, có vẻ như là đệ tử của Thương Huyền học viện.

Chỉ là sau khi mọi người rời đi.

Sau đó người của các học viện khác cũng lần lượt đi vào truyền tống trận.

Mấy người bước vào trong truyền tống trận.

Còn hộp băng tinh thì dần chìm xuống mặt đất, ngược lại có một tòa thạch đài chậm rãi được nâng lên, trên đó có khắc một cái truyền tống trận.

Khi bốn cột đá bay giữa không trung xoay tròn xung quanh thạch đài, phù văn truyền tống trận được khắc trên thạch đài cũng bắt đầu tỏa sáng.

Không gian trên thạch đài dần dần vặn vẹo, truyền tống trận được khởi động.

Nói vậy đây chính là thông đạo đi đến khu vực Thần giới.

Kỳ Ngộ nhìn đám người Tiểu Hắc, nhếch miệng cười nói: "Trước thử liên thủ một chút? Coi như luyện tập phối hợp, đến khi tới Ma Thú đại lục sẽ thực hành."

Tiểu Hắc ngạc nhiên nhìn Kỳ Ngộ: "Ngươi đã sớm biết chúng ta sẽ bị Thần giới vây công."

Kỳ Ngộ khoanh hai tay trước ngực, hừ lạnh một tiếng, nói: "Không nói đến chúng ta đã thành lập quan hệ kết minh. Đám ngu ngốc Thần giới kia mắt cao hơn đầu, không coi ai ra gì, ta đã nhìn không vừa mắt từ lâu."

Sao còn miệng pháo nữa đây?

Nhưng chuyện này không liên quan gì đến mình, Tiểu Hắc cũng gật đầu đồng ý.

Bốn cây cột đá bay lên khỏi mặt đất, lơ lửng giữa không trung.

Kể cả mặt đất xung quanh cũng đang lay động kịch liệt!

Sau khi họa côn bị lấy đi, hộp băng tinh bắt đầu chấn động!

Diệp Thu Bạch cũng thu hồi lại tàn trang Cùng Kỳ, một trong tứ hung của Chiêm Thanh và họa côn.

Quan hệ hợp tác đã được thành lập.

Tiểu Hắc sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu bật cười, quyền chạm quyền với Kỳ Ngộ.

Thật lâu sau, bên trong ngọc bội mới truyền ra ba chữ bình thản nhưng mang theo sát khí.

"Ta biết rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận