Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 921 - Đỉnh ra, luyện hóa

. . . .

Phong mang của Mộc Uyển Nhi được bộc lộ trong thời khắc này.

Năng lực khống hỏa cực cao làm tất cả mọi người đều phải kinh hãi.

Mà giờ phút này.

Phía trên có thiên thạch với ngọn lửa thiêu đốt đang không ngừng từ trên trời giáng xuống.

Nhưng mà những viên thiên thạch mang theo lửa này đều bị Mộc Uyển Nhi thao túng, ngay sau đó va chạm với những thiên thạch mà nàng chưa thao túng triệt tiêu lẫn nhau.

Cơn lốc lửa quay chung quanh thổi quét tất cả tàn dư, Mộc Uyển Nhi đứng ở trung ương giống như mắt của cơn lốc.

Nàng từng bước từng bước một tiến lên.

Trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi này.

Ngay cả biển dung nham trên mây cũng bị nàng thao túng một phần nhỏ!

Mộc Uyển Nhi cũng đã tới bậc thang thứ ba trăm chín mươi chín.

Nàng đã có thể hoàn toàn thao túng những viên thiên thạch mang lửa kia!

Giống như Hỏa Thần nữ hạ phàm, có khả năng thuyên chuyển tất cả hỏa diễm tồn tại.

Không biết năng lực khống hỏa của Mộc Uyển Nhi có khả năng đánh bại thủ hộ thú hay không.

Bước chân cực kỳ ổn định, không nhanh cũng không chậm bước lên các bậc thang tiếp theo.

Mà tới một bước này rồi sắc mặt mọi người đều trở nên ngưng trọng.

Thời gian nửa ngày qua đi.

Ấn ký hỏa nổi bật giữa hai chân mày.

Năng lực khống hỏa của Mộc Uyển Nhi cũng được tiến thêm một bước.

Rốt cuộc đây là quá trình rèn luyện mà Mộc Uyển Nhi tự dành cho mình.

Lên một tầng nữa sẽ gặp phải thủ hộ thú của giai đoạn thứ hai.

Bất quá trong lòng bọn họ vẫn có chút lo lắng.

Thủ hộ thú giai đoạn thứ hai chắc chắn sẽ mạnh mẽ hơn thủ hộ thú ở giai đoạn thứ nhất vài phần.

Mấy người Diệp Thu Bạch cũng không có lên tiếng, cũng là vì Mộc Uyển Nhi không có chủ động lên tiếng cầu viện.

"Nếu sư tỷ đã quyết định ra tay hẳn là nắm chắc rồi, nàng muốn chứng minh năng lực bản thân."

Hồng Anh lập tức lắc đầu nói: "Tin tưởng nàng đi."

Mộc Uyển Nhi nhìn bậc thang thứ bốn trăm bên trên, ánh mắt càng kiên định hơn.

"Chúng ta có cần đi hỗ trợ hay không nha?"

Trong khoảnh khắc Mộc Uyển Nhi bước lên.

Tiểu Thạch Đầu ở bên nói:

Ngay sau đó từng cụm ngọn lửa lại điên cuồng ngưng kết trong không gian.

Vô số ngọn lửa từ trong biển mây bay ra, du đãng khắp không gian này.

Trên không trung, biển mây dung nham bắt đầu bạo động!

"Không cần."

Ngay sau đó nàng bước ra một bước.

Bước lên bậc thang thứ bốn trăm!

Rống!

Phương Khung cũng nói:

Giờ phút này.

Diệp Thu Bạch dứt khoát nói. . . . . . .

"Một khi đã như vậy cứ quan sát tiếp."

Có tiếng hổ gầm vang lên!

Theo hổ gầm là một con cự hổ cao trên trăm thước, toàn thân là ngọn lửa lượn lờ, mỗi một chân của nó đều giống như một cây trụ chống trời, lòng bàn chân còn được một cơn lốc lửa nâng lên.

Nhìn thấy một màn này.

Đầu tiên Trác Tài cảm thấy kinh ngạc, ngay sau đó cười lạnh nói:

"Đầu thủ hộ thú này tuy rằng có cảnh giới cảnh giới tương đương với chúng ta sau khi bị trấn áp tu vi nhưng mà ngay cả Thiên Tiên cảnh bình thường cũng không thể nào so được với nó."

"Chỉ biết khống hỏa thì không cách nào giải quyết nó đâu."

Phần Viêm cũng có vẻ ngưng trọng.

Bởi vì ngay cả hắn mà đối mặt với cự hổ, e là cần phải mở ra Tiên Hỏa Cửu Huyền Thể mới có thể vượt qua được.

Còn Mộc Uyển Nhi.

Còn người này thì coi mấy tên đệ tử có thiên phú yêu nghiệt là gánh nặng, muốn nhanh chóng đưa tiễn đi hết. . . . . .

Người khác chỉ cần có được một tên đệ tử thế này đều sẽ dùng hết khả năng truyền thừa y bát của mình.

Lời này tức khắc làm Tiên Đế hết chỗ nói rồi.

"Vậy ngươi nhanh chóng làm đi, ngươi thu nhận hết là ta có thể một mình tiêu tiêu sái sái, an tĩnh hưởng thụ từng ngày trôi qua!"

Lục Trường Sinh vội vàng nói:

"Cả ta đây đều muốn nhận hết bọn họ vào môn hạ."

Lục Trường Sinh nhún vai liếc Tiên Đế một cái rồi nói:

"Ngươi đừng nói nữa, còn không phải là muốn thăm dò cực hạn của đệ tử ta sao?"

Tiên Đế nghe vậy mỉm cười.

Hắn tự nhiên muốn biết.

Với thực lực của Tiên Đế thì có thể dễ dàng nhìn ra cảnh giới của mấy người Diệp Thu Bạch không có bất kỳ vấn đề nào.

Vậy nên cũng không cách nào nhìn ra bọn họ còn ẩn giấu thủ đoạn sát phạt ra sao.

Chưa có dấu vết phóng xuất.

"Chủ yếu là do mấy đệ tử của ngươi lộ ra thiên phú khiến người người phải đỏ mắt nha."

Tiên Đế bất đắc dĩ lắc đầu, với thực lực của hắn, tự nhiên nhìn ra nhiều thứ hơn những người khác rồi.

"Tuy nữ đệ tử này của ngươ có thiên phú cực kỳ đáng kinh ngạc, nhưng mà nếu như không có thủ đoạn nào khác, e là không qua nổi một ải này rồi."

Tiên Đế cũng cười tủm tỉm nhìn về phía Lục Trường Sinh, hỏi:

Bên ngoài Tiên Duyên Thông Thiên Sơn.

Bây giờ chỉ dựa vào năng lực khống hỏa, nàng lại không có kinh nghiệm hay năng lực thực chiến, thật sự có thể tự mình thông qua một ải này sao?

Thời điểm đám người Diệp Thu Bạch còn ở Phần Viêm cốc thì hắn đã biết Mộc Uyển Nhi chủ yếu là luyện đan, năng lực luyện đan rất xuất chúng!

Tuy rằng nàng có năng lực khống hỏa cực kỳ xuất sắc.

Tiên Đế cười khổ nói:

"Phỏng chừng bọn họ sẽ không bái ta làm sư phụ đi."

Lục Trường Sinh: "Đi thử chút đi nha, tốt nhất là đào hết cả bọn."

Tiên Đế: ". . . . . ."

Đột nhiên cảm giác tiểu tử này đang trang bức. . . . . .

Làm sao bây giờ, thật sư muốn đá tên này một cái thật mạnh . . . . .

Không được không được, ta là Tiên Đế, ta là chủ nhân Tiên Cung, ta phải có hàm dưỡng, không thể tùy tiện phát cáu.

Tại một khắc này, hình tượng Lục Trường Sinh trong mắt Tiên Đế có điểm đổi mới.

Trên cơ sở sâu không lường được còn có thêm khả năng trang bức khiến người ta tức chết không đền mạng!. . . . . .

Trên bậc thang thứ bốn trăm của cầu thang.

Mộc Uyển Nhi ngẩng đầu nhìn về phía cự hổ ngập lửa, hai nắm tay hơi siết lại.

Đồng thời, không đợi nàng chuẩn bị thì cự hổ đã đánh úp tới.

Chỉ thấy bốn chân của cự hổ chuyển động dẫm đạp trên hư không, mỗi một bước đều sẽ tạo ra một cơn lốc lửa.

Tiếng hổ gầm hỗn loạn vang lên, cự hổ phóng nhanh về phía Mộc Uyển Nhi.

Trong quá trình vọt tới thì cái miệng hổ há to ra, hỏa chi đạo tắc điên cuồng ngưng tụ trong miệng hổ.

Ngưng kết thành một hỏa cầu đủ để bao phủ một tòa thành trì to lớn, ngay sau đó nện về phía Mộc Uyển Nhi.

Sóng nhiệt ập vào mặt.

Toàn bộ không gian đều bị ánh đỏ.

Mộc Uyển Nhi thấy thế cũng không kịp suy nghĩ nhiều.

Đôi tay vỗ tới, một tòa cự đỉnh nháy mắt xuất hiện trước người Mộc Uyển Nhi.

Cửu Long Luyện Thần Đỉnh!

Mộc Uyển Nhi nhíu chặt mày, môi đỏ khẽ mở hô to!

"Khai đỉnh!"

Theo ấn ký hỏa diễm giữa hai chân mày Mộc Uyển Nhi lập loè ánh sáng.

Trong khoảnh khắc Cửu Long Luyện Thần Đỉnh bắt đầu phóng to!

Quanh thân đỉnh có chín tượng rồng, trong mắt ba đầu rồng bỗng lóe ánh lửa!

Hỏa cầu to lớn cũng rơi vào trên Cửu Long Luyện Thần Đỉnh.

Ngay lập tức Cửu Long Luyện Thần Đỉnh nhanh chóng nuốt hết hỏa cầu, nạp vào trong thân đỉnh.

"Luyện!"

Thấy thế, Mộc Uyển Nhi khẽ kêu.

Ba đầu rồng giống như sống lại, mở cái miệng to phụt ra ngọn lửa bao bọc chung quanh thân đỉnh.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người.

Hỏa cầu to lớn giãy giụa trong Cửu Long Luyện Thần Đỉnh không bao lâu liền yên ắng.

"Thật sự đã bị luyện hóa rồi?!"

Phía dưới có người kinh hô.

Mặt Trác Tài cũng trở nên xanh mét.

Thật sự còn có thủ đoạn khác.

Hàn Lộ cũng cười khẽ một tiếng, nói:

"Dùng thủ đoạn luyện đan vào trong thực chiến, xem ra tạo nghệ luyện đan của người này cực kỳ cao."

"Muôn vàn đại đạo, trăm sông đổ về một biển."

Khâu Tĩnh nhìn thấy cảnh này, bình tĩnh nói:

"Khi tu một đạo đến cực hạn, mặc kệ có chưởng quản sát phạt hay không thì cũng có khả năng tỏa sáng trong thực chiến."

Phần Viêm cũng tạm thời nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng đây chỉ là mới vừa bắt đầu thôi.

Ngay sau đó Phần Viêm lại nhìn về phía cự hổ.

Nên xử lý cự hỗ như thế nào đây?

Chẳng lẽ cũng muốn luyện hóa luôn cả nó?
Bạn cần đăng nhập để bình luận