Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 633 - Thủ đoạn tàn nhẫn

. . . . . . .

Sự cuồng ngạo của Vô Gian Luyện Ngục đều khiến tất cả các thế lực ở đây cảm thấy khó chịu.

Người Tứ Tượng Môn lại càng không cách nào phản bác.

Bọn họ phẫn nộ siết chặt nắm tay nhưng lại không cách nào phát tác.

Bọn họ nói không sai.

Hiên Viên Hoàng tông ở trong bốn thế lực đứng đầu có nội tình cao hơn ba thế lực còn lại một bậc.

Cho nên mỗi một lần Vạn vực thi đấu diễn ra, Hiên Viên Hoàng tông đều giành được vị trí đệ nhất.

Hiên Viên Hoàng tông cường đại như thế lại bị chém giết sạch trong tình huống Vô Gian Luyện Ngục chỉ xuất động hai người lên đài.

Người cầm đầu Vô Gian Luyện Ngục tên là Phan Tà, hắn cười lạnh nói:

"Còn không mau mau rời khỏi luận đạo đài?"

Nếu đánh bại Hiên Viên Hoàng tông thì chỉ có thể đại biểu người Vô Gian Luyện Ngục có chút bản lĩnh.

Lúc này, lão giả lạnh giọng quát:

Nhưng biểu hiên của những thế lực lánh đời lại thản nhiên giống như không có để ý tới lời Vô Gian Luyện Ngục nói.

Nói xong liền mang theo ba người còn lại nhảy xuống khỏi luận đạo đài.

Thủ đoạn chém giết cũng cực kỳ tàn nhẫn, rút cả thần hồn.

Phan Tà liếc mắt nhìn lão giả, cười tà nói:

Trong mắt bọn họ thì bốn thế lực đứng đầu giới vực trung vĩ độ không có phân lượng.

Như vậy Tứ Tượng Môn lại có tư cách gì mà đối cứng với Vô Gian Luyện Ngục đây chứ?

"Nếu không có người chủ động rời khỏi như vậy đến lúc chiến đấu sẽ không có cơ hội nhận thua."

Đoàn thể chiến là suy nghĩ cho Thánh Phù tông có năng lực thực chiến yếu hơn mặt bằng chung.

Cũng chỉ có thế mà thôi.

Thế lực chiến thắng đều có thể nhận được 100 điểm tích phân.

"Vậy tiền bối mau chóng tuyên bố bắt đầu đi."

Trận chung kết Vạn vực thi đấu lần này có thể lựa chọn cá nhân chiến hay là đoàn thể chiến.

Bên ngoài hộp gỗ có một đạo phù triện.

Cứ vậy mà tính tới.

Khi nhìn đến số mình rút được.

Còn thứ tự lên đài thì dựa theo rút thăm tới quyết định.

Tô gia rút được số hai, đối ứng với Bạo Lôi Điện.

Đến cuối cùng kết hợp với tích phân nhận được từ vòng hai và tính tổng số, ba thế lực xếp đầu sẽ có được danh ngạch tiến vào Tuyệt Hồn thành.

Tiên Viên thôn thì đối ứng với Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện cuối cùng.

Thánh Phù tông rút được số bốn, đối ứng với Tứ Tượng Môn.

Linh Tiên Cung rút được số ba, đối ứng với Thiên Kiếm Phong.

Rút được một chính là lên đài đầu tiên, tiến hành cá nhân chiến hoặc đoàn thể chiến với tông môn cũng rút được số một.

Sắc mặt mấy đệ tử Khiếu Hải Tông đều trở nên tái nhợt, tràn đầy sợ hãi.

Ở giới vực trung vĩ độ, tuy rằng Khiếu Hải Tông là thế lực nhất lưu nhưng nếu đối mặt với quái vật như Vô Gian Luyện Ngục thì vẫn có chút không đủ nhìn.

Phan Tà nhìn về phía mấy người Khiếu Hải Tông, nhếch miệng lộ ra răng trắng, trong mắt tràn ngập sát ý.

Sau khi lão giả tuyên bố xong, trước người hắn xuất hiện một cái hộp gỗ.

Vô Gian Luyện Ngục rút được số một, đối ứng với bọn họ là Khiếu Hải Tông.

Người dẫn đội của các thế lực đều tiến lên tiến hành rút thăm.

Phù triện có khả năng ngăn cách mọi hơi thở, hiển nhiên là vì ngăn ngừa những người khác nhìn thấu số thẻ bên trong.

Dựa theo dãy số rút thăm, số một dẫn đầu xuất chiến.

Lão giả dò hỏi:

"Các ngươi lựa chọn cá nhân chiến hay là đoàn thể chiến?"

Người Vô Gian Luyện Ngục thản nhiên nhìn về phía Khiếu Hải Tông.

Tông chủ Khiếu Hải Tông không chút do dự nói:

"Cá nhân chiến."

Người Vô Gian Luyện Ngục đều cường đại như thế, nếu như lựa chọn đoàn thể chiến có lẽ càng không có cơ hội!

Phan Tà nhìn nam tử cao gầy bên cạnh rồi nói:

"Giang Thần, ngươi lên trước đi."

Sóng nước gầm thét giống như mũi tên lao tới Giang Thần, muốn đâm xuyên qua hắn!

Trên nắm tay có thủy chi ý cảnh bao phủ, thủy chi ý cảnh hóa thành từng cơn sóng!

Sợ hãi hóa thành lửa giận, hắn bay thẳng tới, tung một quyền vào người Giang Thần!

Nhưng giờ trước mặt tên tà tu này lại có vẻ không đáng để xem trong thế này?

Ngày thường được vô số người tôn trọng kính ngưỡng.

Hắn tốt xấu gì cũng là thiên kiêu Khiếu Hải Tông.

Bốn tên đệ tử đều gật gật đầu.

Ngay sau đó một người bước lên luận đạo đài.

Mọi người bên dưới, bao gồm cả Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc Mục Phù Sinh đều ngẩng đầu chăm chú quan sát trận chiến sắp diễn ra.

Bọn họ cũng muốn nhìn một chút xem xem Vô Gian Luyện Ngục đến tột cùng có thủ đoạn gì.

Trên đài.

Theo tiếng lão giả tuyên bố bắt đầu.

Giang Thần cười tà một tiếng nhìn về phía đệ tử Khiếu Hải Tông đối diện, ngoắc ngón tay nói:

"Cho ngươi ra một chiêu, tránh cho ngươi tới chết vẫn không có cơ hội ra tay."

Sắc mặt của tên đệ tử này tràn đầy giận dữ.

"Nếu như không địch lại thì lập tức nhận thua, ta sẽ ở bên bảo hộ, phòng ngừa đối phương tiếp tục ra tay, hiểu rõ chưa?"

"Đã tới một bước này rồi liền lên đi, nếu như không lên thì chuyện lần này có khả năng sẽ trở thành tâm trên con đường tu đạo của các ngươi."

Tông chủ Khiếu Hải Tông nhìn mấy tên đệ tử, sắc mặt ngưng trọng nói:

Sắc mặt mấy người Khiếu Hải Tông khó coi.

"Mới vừa rồi đã cho các ngươi đầu hàng mà các ngươi không muốn, hiện giờ hy vọng các ngươi có thể duy trì ngạo khí, đi lên đi."

Giang Thần cười lạnh gật đầu, nhảy lên trên luận đạo đài, cúi đầu nhìn về phía mấy người Khiếu Hải Tông chậm chạp không nhúc nhích.

Giang Thần không có bất kỳ động tác nào.

Chỉ là đứng ở tại chỗ, khóe miệng hơi cong lên.

"Thế này thôi?"

Dứt lời, tay chân cũng không có động đậy.

Quanh thân hắn xuất hiện từng sợi hơi thở màu đỏ hồng đan xen, giống như núi lửa phun trào.

Mặc cho những cơn sóng như mũi tên bắn tới, khi sóng chạm vào vòng hơi thở đen hồng bảo hộ thì chỉ tạo ra từng gợn nhỏ.

Căn bản không có dấu hiệu bị bài trừ.

Đệ tử Khiếu Hải Tông cảm thấy sửng sốt.

Giang Thần thì lại ghét bỏ nói:

"Đây là một kích toàn lực của ngươi sao? Còn không bằng mấy tên Hiên Viên Hoàng tông kia nữa."

Dứt lời hắn trực tiếp biến mất tại chỗ.

Trong nháy mắt tiếp theo xuất hiện trước mặt tên đệ tử Khiếu Hải Tông này.

Lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà tung một quyền xuyên thủng đan điền đệ tử Khiếu Hải Tông.

Tu vi ngay lập tức tiêu tán!

Ngay sau đó trước ánh mắt hoảng sợ của phần lớn người đang quan chiến.

Tay còn lại của Giang Thần vỗ vào đỉnh đầu đệ tử Khiếu Hải Tông.

Từng sợi lực lượng trong suốt từ đỉnh đầu đệ tử Khiếu Hải Tông thoát ra!

Đó là thần hồn!

Đang bị rút hồn!

Tông chủ Khiếu Hải Tông lập tức giận dữ hét to:

"Dừng tay!"

Phan Tà liếc liếc tông chủ Khiếu Hải Tông, nhàn nhạt nói:

"Đệ tử của ngươi còn không có nói nhận thua đi?

Thân là tiền bối, có phải nên tuân thủ quy tắc hay không?"

Nhưng đệ tử Khiếu Hải tông đang bị Giang Thần trừu hồn làm sao có thể nói nhận thua được?

Chỉ có thể mở miệng, hai tròng mắt trừng to dần dần trợn ngược.

Trong miệng phun ra tiếng có tiếng không "Nhậ. . . . . . Nhậ. . ." mang theo sự thống khổ.

Chỉ trong thời gian năm nhịp thở.

Hai mắt đệ tử Khiếu Hải Tông đã trở nên vô thần, Giang Thần rút tay về, thân thể tên đệ tử kia ngã nhào xuống mặt đài.

Đã không còn một chút sinh cơ nào. . . . . .

Giang Thần nhếch miệng cười nhìn về phía ba tên đệ tử Khiếu Hải Tông còn lại rồi nói:

"Tên tiếp theo."

Sắc mặt tông chủ Khiếu Hải Tông xanh mét nhìn về phía ba tên đệ tử đang sợ hãi.

Sư huynh mới vừa lên đài có thực lực không chênh lệch với bọn họ bao nhiêu, thậm chí có phương diện còn mạnh mẽ hơn một ít.

Nhưng mà đối mặt với tà tu Vô Gian Luyện Ngục, ngay cả bích chướng phòng ngự của đối phương cũng không thể bài trừ!

Chỉ với một chiêu của đối phương mà đã trực tiếp ngã xuống, cơ hội nhận thua cũng không có!

Còn lên làm gì nữa?

Thấy một màn như vậy.

Tông chủ Khiếu Hải Tông chỉ đành nặng nề nói:

"Khiếu Hải Tông ta rời khỏi thi đấu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận