Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 843 - Bịt miệng

. . . .

Giới vực vĩ độ cao.

Bên trong Giám Sát Thánh Điện.

Hai tên cao tầng đang thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm giới vực trung vĩ độ, theo dõi chuyện phát sinh ở Vô tận hải vực.

Nhưng mà khi thần thức của bọn họ dừng lại ở trung đoạn Vô tận hải vực thì cả hai đều kinh ngạc phát hiện.

Với thực lực của bọn họ mà thần thức bọn họ phóng xuất ra lại không cách nào điều tra khu vực này!

Nhưng mà khi bọn họ muốn truy tra nguyên nhân thì cũng không phát hiện ra bất kỳ vấn đề gì.

Đây là có chuyện gì vậy?

Khả năng duy nhất chính là hai thế lực cấp Thần Chủ phía trên Ma Vương vực cung cấp một trận pháp nào đó.

Ở Ma Vương vực.

Người nào ở giới vực trung vĩ độ có được thủ đoạn thế này đây?

Nghe vậy, một lão giả khác gật gật đầu, tiếp tục đưa thần thức dừng ở chỗ sâu trong Vô tận hải vực. . . . . . .

Một lão giả khác lại lắc đầu nói:

Ma Qua bên cạnh nghe hỏi lắc đầu, lấy một tấm lệnh bài đen ra, nhìn thoáng qua, sau đó nói:

Sắc mặt một lão giả ngưng trọng nói:

Ma Kỷ âm trầm hỏi:

"Có khả năng là người Ma Vương vực động thủ, mặc kệ bọn họ đi, dù sao hai thế lực phía trên Ma Vương vực không bằng Giám Sát Thánh Điện chúng ta nhưng vẫn nên cho vài phần mặt mũi."

"Chẳng lẽ đã xảy ra một ít sự tình vượt ra khỏi sự khống chế của Giám Sát Thánh Điện chúng ta sao?"

"Được rồi, chỉ cần đối phương không có tiến vào chỗ sâu trong Vô tận hải vực thì cứ mặc kệ bọn họ thôi."

Ngay sau đó, Ma Qua rót linh khí rót vào trong tấm lệnh bài, bỗng có hắc quang lập loè.

Ngay cả Ma Vương vực cũng không có khả năng có!

Nhưng mà qua năm nhịp thở vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào.

"Người chúng ta phái xuống còn không có hồi âm sao?"

"Còn không có, để ta hỏi một chút."

Cho đến mười nhịp thở trôi qua.

Lại không nhận được bất kỳ tin tức gì!

"Khả năng đã xảy ra chuyện."

Thông thường ở thời điểm truyền tin, không đến ba nhịp thở thì bên kia sẽ hồi đáp.

Huống hồ.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Ma Qua sắc dần dần trầm xuống.

"Ta lại phái thêm người xuống nhìn xem?"

Ma Qua lắc lắc đầu.

Dựa theo cỗ hơi thở ma thần mà hắn cảm nhận được thì đối phương cũng không khả năng đạt tới Thần cảnh.

Nhưng mà hiện giờ. . . . . .

"Chín tên Thần Vương cảnh ở loại địa phương kia mà xuất hiện vấn đề?"

Sắc mặt Ma Kỷ càng thêm âm trầm, nói:

"Ở địa phương hoang dã đó, dù là một tên bước vào Thần cảnh cũng không có, làm sao bọn chúng lại không thể hoàn thành nhiệm vụ?"

Trong lòng Ma Qua đột nhiên có dự cảm không tốt.

Ma Qua ngưng trọng gật gật đầu, do dự một hồi, sau đó nói:

"Không liên hệ được sao?"

Ma Kỷ âm trầm quay đầu nhìn về phía Ma Qua, nói:

Ma Kỷ giận dữ hét:

"Phái ra chín tên Thần Vương cảnh đã là cực hạn!

Lại phái thêm nhân thủ thì phân phó với bên Giám Sát Thánh Điện như thế nào đây?"

Nếu như không phải vì có hai vị Thần Chủ ra mặt, e là ngay cả một người cũng không thể hạ giới!

"Nói cho bọn họ biết chuyện này, bọn họ cũng không muốn người kia còn tồn tại."

Ma Qua gật gật đầu. . . . . . .

Giờ phút này.

Không gian ở Vô tận hải vực đều rách nát.

Bên trong không gian rách nát, ngay cả không gian chi lực cùng với không gian đạo tắc đều biến mất hết.

Đều có thù hận khó hóa giải với mấy người Diệp Thu Bạch.

Mặc kệ là Vô Gian Luyện Ngục, Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện hay là Thiên Tấn Thương Hội.

Trải qua một trận chiến này, cách cục của giới vực trung vĩ độ cũng sẽ hoàn toàn thay đổi.

Cũng chỉ có cường giả cấp độ này mới có thể đồng thời bồi dưỡng ra nhiều đệ tử yêu nghiệt như vậy đi. . . . . .

Trong đầu đều xuất hiện một ý nghĩ.

Tằng Quý Nguyên, Lại Thanh Vân cùng với cường giả hàng đầu từ các thế lực còn lại xem xong.

Xóa đi đạo tắc mà cũng có thể làm được.

Hơn nữa nhìn bộ dạng vẫn không có sử dụng toàn lực!

Thạch Sinh cười nói:

"Thực lực của sư tôn ngay cả chúng ta cũng không nhìn ra sâu cạn."

"Từ trước tới nay cũng không biết rốt cuộc sư tôn có dùng toàn lực hay không."

Lâm Trí Nam cùng Tô Mộ U bên cạnh cũng nhìn Lục Trường Sinh chăm chú, nhìn thật kỹ.

Thực lực đã không phải cường giả ở vùng vĩ độ này nên có.

Ba tên thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông, tông chủ.

Phong chủ Thiên Kiếm Phong Hoắc Chính Hành.

"Rốt cuộc sư tôn của các ngươi. . . . . . Mạnh đến mức nào?"

Tử Y nhìn về phía Thạch Sinh bên cạnh, sắc mặt ngưng trọng nói:

Đạo tắc cũng có thể bị xóa đi sao. . . . . .

Tru Thần Kiếm Trận không chỉ chém giết chín tên cường giả Thần Vương cảnh mà còn xóa bỏ lực lượng đạo tắc bên trong không gian.

Nhìn thấy một màn này, mọi người càng thêm kinh hãi.

Chỉ còn một kh vực hư vô thật sự, không có bất kỳ lực lượng gì cũng không có bất kỳ loại đạo tắc nào.

Mà ba thế lực này cũng là ba thế lực vô cùng có khả năng khởi xướng chiến tranh ở giới vực trung vĩ độ.

Nghĩ tới đây.

Mọi người không khỏi đưa mắt nhìn về phía đám người Tề Sát Đạo.

Chỉ thấy sắc mặt đám người Tề Sát Đạo, Khâu Căn Ngân cùng với ba tên cao tầng Thiên Tấn Thương Hội đều trắng bệch.

Thực lực cường đại như thế.

Dù là chín tên cường giả Thần Vương cảnh ở trước mặt vị đại năng này đều không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào.

Tiệ tay là chém giết thôi.

Vậy bọn họ như thế nào?

Không phải chỉ giống như mấy con gà, có thể nhẹ nhàng bóp chết sao?

Muốn chạy trốn thì lại phát hiện chung quanh tựa hồ có một cỗ lực lượng vô hình hóa thành bàn tay nhìn không thấy sờ không được bao bọc lấy bọn họ.

Chỉ cần chạy trốn liền sẽ bị bàn tay to vô hình này trực tiếp bóp chết.

Đây tự nhiên cũng là kiệt tác của Lục Trường Sinh.

Dù sao nơi này người nhiều như vậy.

Lỡ như tiết lộ chuyện của hắn thì chẳng phải hắn sẽ gặp phiền toái không ngừng sao?

Ngay sau đó Lục Trường Sinh nhìn về phía chỗ không gian rách nát rồi phất phất tay.

Từng luồng không gian đạo tắc trào ra, dũng mãnh tiến vào trong không gian rách nát hư vô kia.

Giờ khắc này không gian vốn mất đi tất cả đạo tắc trở thành một vùng hư vô được bị Lục Trường Sinh phóng thích không gian đạo tắc cuồn cuộn bổ sung.

Sau đó bàn tay Lục Trường Sinh nắm chặt, sinh chi ý tràn ngập trong không gian rách nát hư vô.

Không gian rách nát không chịu nổi dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được khôi phục trước ánh mắt kinh hãi của mọi người!

Đây là thủ đoạn gì?

Phất tay gian liền có thể bổ khuyết không gian đạo tắc vốn đã biến mất.

Một động tác phất tay liền chữa trị không gian rách nát dù có tốn trên vạn năm cũng không cách nào khôi phục như cũ!

Thủ đoạn thế này có thể nói thần tích rồi!

Làm xong hết thảy, Lục Trường Sinh lại hủy diệt hết dấu vết ra tay của mình, thu Tru Thần Kiếm Trận lại.

Lúc này mới quét mắt nhìn chung quanh, khóe miệng hơi nhếch, mỉm cười nói:

"Các vị ở đây sẽ không để lộ sự tình đã phát sinh hôm nay chứ?"

Giọng điệu bình thản, vẻ mặt hòa khí.

Trông bộ dạng rất phúc hậu, vô hại.

Nhưng mà sau khi mọi người ở đây nghe được lời này liền run lên.

Bọn họ biết.

Tuy rằng vị cường giả này không hề nói ra lời uy hiếp, nhưng nếu bọn họ dám can đảm lắc đầu nói một tiếng không.

E là kết cục của bọn họ sẽ cực kỳ thê thảm.

Lúc này lại có một tên cường giả Thiên Cảnh sơ kỳ không biết sống chết nhỏ giọng nói thầm:

"Ở đây nhiều người như vậy, dù có để lộ ra ngoài sao ngươi có thể biết chứ?"

Nhưng mà sau khi hắn nói xong lời này.

Nháy mắt tiếp theo Lục Trường Sinh liền giơ một ngón tay điểm tới.

Thân thể người nọ lặng yên không một tiếng động biến mất khỏi không gian này.

Ngay cả thần hồn cũng không lưu lại một chút. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận