Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 830 - Tạo Hóa Thần Phù

. . . .

Mây đỏ cùng với tà hồn đều nhanh chóng ngưng tụ.

Một người khổng lồ màu đỏ chậm rãi từ bên dưới biển lửa và cổ thụ dâng lên!

Trong người khổng lồ này vô cùng lớn, so núi cao còn cao hơn, đỉnh đầu thậm chí đã đâm thủng qua tầng mây.

Hai chân người không lồ này dẫm đạp trên sóng gió mãnh liệt, còn bên dưới biển máu thì có sóng ngầm sôi trào.

Huyết khí điên cuồng càn quét cả khu vực.

Tràn ngập ở mỗi một ngõ ngách, trên mỗi một vật thể.

Người khổng lồ do mây đỏ mà huyết khí hội tụ thành.

Dù mấy người tu đạo nơi đây có kiến thức rộng rãi, lịch duyệt sâu đậm như thái thượng trưởng lão râu dài của Thánh Phù tông cũng cảm giác da đầu mình đang tê dại!

"Tề tông chủ, mau chóng động thủ!"

Rồi lại như đang hướng người nào đó mà kêu oan, phát ra từng tiếng kêu bén nhọn thê lương.

Tiếng Hà lão từ một bên truyền tới.

Giống như măng mọc sau mưa vậy, số lượng đang không ngừng gia tăng.

Cỗ hơi thở này mang theo sự dày nặng đồng thời lại mang theo cả hơi thở của tuế nguyệt, của dòng sông lịch sử.

Đồng thời ở tứ chi của nó còn có tà hồn đang không ngừng hội tụ, chui vào bên trong.

Giờ phút này.

Vô số cánh tay cũng không ngừng mấp máy bên trong, hướng ra chung quanh mà múa may, như vô định không có mục tiêu.

Từng gương mặt vô cùng dữ tợn há to miệng, trong hai tròng mắt là lỗ trống không ngừng từ thân người khổng lồ trào ra.

Lúc này.

Tề Sát Đạo tự nhiên hiểu rõ chuyện gì, có thể khiến cho ba tên cao tầng Thiên Tấn Thương Hội kiêng kị đến mức này.

Mặc kệ là trên thị giác hay thính giác đều khiến người ta cảm thấy cực kỳ khủng bố.

Tự nhiên không phải tình huống tốt.

Cự Linh Thần Thuẫn trong tay Tử Y đã có động tĩnh, đã có ha trong bốn ngọc bội được khảm trên mặt thuẫn tản ra ánh sáng chói mắt cùng với hơi thở cổ xưa huyền diệu.

Đã hơn nửa nén nhang rồi.

Nghe đến đây.

"Ai chết ai sống còn chưa biết."

"Hiện giờ chỉ có một mình ngươi mà dám nói tới chuyện nội tình với lão tổ ta sao?"

"Có thể chết trong tay Huyết Ngục, coi như các ngươi chết cũng có ý nghĩa."

Đôi tay hắn niết ấn, niệm thần chú thúc giục người khổng lồ cùng tà hồn trong thân thể người khổng lồ giương nanh múa vuốt, gào thét, tung một quyền về phía biển lửa và cổ thụ.

Kết quả Tề Sát Đạo chuyển ánh mắt hướng về phía trưởng lão râu dài, lạnh lùng nói:

Quyền phong thậm chí còn khiến cho trưởng lão râu dài phải dùng phù triện gió bão Thiên Tiên cấp để tránh lui!

Giống như toàn bộ không trung, toàn bộ Vô tận hải vực đều run rẩy trong khoảnh khắc này!

Quyền phong tạo gây ra sóng to gió lớn khiên cả thiên địa rung động.

Sắc mặt trưởng lão râu dài ngưng trọng nhưng hắn vẫn trầm giọng nói:

"Ngươi quá coi trọng chính mình rồi."

Nói tới đây.

Tề Sát Đạo cũng không đợi trưởng lão râu dài há mồm phản bác.

"Nếu như ngươi cảm thấy có thể ở trong thời gian ngắn như vậy mà đánh chết được lão phu thì ngươi đã quá coi thường nội tình cùng với thực lực của Thánh Phù tông ta rồi."

Khí đó còn phải liên hợp nhiều nhiều thế lực hàng đầu cùng với nhiều cường giả mới có thể đánh cho bản lão tổ chỉ còn một sợi thần hồn, còn để bản lão tổ đào tẩu."

"Nội tình của Thánh Phù tông sao?

Tề Sát Đạo cười nhạo một tiếng:

Một màn này khiến trưởng lão râu dài kinh sợ!

Chỉ là quyền phong mà có thể chống lại phù triện gió bão Thiên Tiên cấp rồi?

Theo nắm tay của người khổng lồ va chạm với biển lửa và cổ thụ biển lửa.

Ầm!!!

Tức khắc gian biển lửa trở nên cuồng bạo lan tràn ra xung quanh.

Cổ thụ cũn bị đánh thủng, không ngừng gãy đổ!

Tề Sát Đạo nhìn thấy cảnh này, cười lạnh nói:

"A? Mấy phù triện này cũng không tệ lắm, thế mà chịu được một một quyền."

Nhưng ngay sau đó thế công của người khổng lồ cũng không có tạm dừng mà tiếp tục rơi xuống!

Có linh khí vô tận linh khí bắt đầu dũng mãnh tràn vào bên trong cơ thể Mục Phù Sinh.

Khi hắn đang muốn thiêu đốt thần hồn của mình, chuẩn bị liều chết một trận kéo dài thời gian thì lại thấy Mục Phù Sinh bên cạnh mở đôi bàn tay ra.

Nghĩ tới đây, trưởng lão râu dài thở ra một hơi.

Bọn họ phát triển thì tương lai Thánh Phù tông mới có thể đột phá gông cùm xiềng xích đi tới đỉnh cao chưa từng tới!

Sư huynh sư đệ của hắn cũng không thể chết.

Mục Phù Sinh không thể chết được.

Tuy rằng tà hồn cắn nuốt ngọn lửa từ phù triện Thiên Tiên cấp sẽ trực tiếp bị đốt cháy tan biến.

Nhưng mà tà hồn trong Tế Sinh Kỳ tựa như vô cùng vô tận không ngừng rót vào bên trong người.

Như lửa rừng trong gió xuân.

Bùng cháy bất tận, thổi rồi lại sinh!

Trưởng lão râu dài nhìn chằm chằm cảnh này, chau mày.

"Cứ tiếp tục như vậy chúng ta không kéo dài thời gian nổi. . . . . ."

Thật sự phải làm đến bước kia sao?

Trong lúc nhất thời, trưởng lão râu dài liếc mắt nhìn mấy người Mục Phù Sinh.

Nghĩ tới tương lai của Thánh Phù tông.

Biển lửa bám vào cánh tay người khổng lồ nhưng mà không đợi lửa cháy lan đến lồng ngực thì liền đã tà hồn trên cánh tay giương nanh múa vuốt cắn nuốt gần như không còn gì!

Cổ thụ cũng bị nắm tay điên cuồng đập thành từng mảnh gỗ vụn!

Mỗi một quyền rơi xuống đều khiến không gian bị nứt vỡ, giống như pha lê rơi vụn.

Một quyền nối tiếp một quyền.

Ầm ầm ầm!

Quyền trái lại nện về phía biển lửa và cổ thụ lần nữa.

Thế giống như hắn đang nuốt chửng tất cả.

Nhưng mà nói chính xác là linh khí đang hội tu rót vào một phù triện không có bất kỳ thuộc tính nào đang dán trên ngực Mục Phù Sinh.

Trưởng lão râu dài kinh ngạc nhìn chằm chằm vào phù triện và Mục Phù Sinh.

Lượng lình khí khổng lồ như thế này, một người tu đạo Địa Tiên cảnh có thể thừa nhận nổi sao?

Từ Địa Tiên đến Thiên Tiên cảnh không chỉ yêu cầu chuyển hóa linh khí thành tiên khí.

Đồng thời cũng yêu cầu lượng linh khí ẩn chứa bên trong đan điền phải tăng đến một mức độ nhất định.

Nhưng xem lượng linh khí đang hội tụ thì rõ ràng đã vượt qua lượng linh khí mà một cường giả Thiên Tiên cảnh trung kỳ có thể thu nạp, thậm chí đã đạt tới Thiên Tiên cảnh hậu kỳ!

Cùng lúc đó.

Mục Phù Sinh đột nhiên lấy ra một viên đan dược ném vào trong miệng.

Theo đan dược tan ra, dược lực vận chuyển khắp toàn thân.

Lượng linh khí bị cắn nuốt vốn đã giảm dần, tốc độ bắt đầu chậm lại bỗng nhiên tăng vọt, còn mãnh liệt hơn trước.

Không sai, Mục Phù Sinh vừa mới ăn đan dược do Mộc Uyển Nhi nghiên cứu phát minh, có thể giúp người tu đạo tạm thời đột phá hạn mức cảnh giới cao nhất!

Tử Y nhìn thấy một màn này, sắc mặt trở nên ngưng trọng pha lẫn chút ngạc nhiên.

"Đây là phù triện và đan dược gì?

Thế mà có diệu dụng kinh khủng thế này? Ngay cả ở giới vực vĩ độ cao cũng không có!"

Trưởng lão râu dài thân là thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông.

Đã xem qua toàn bộ phù triện mà Thánh Phù tông có ghi chép lại.

Nhưng phù triện mà Mục Phù Sinh đang sử dụng hắn lại chưa từng nghe thấy, nhìn thấy, hoàn toàn không biết!

Ba tên trưởng lão còn lại cũng cảm thấy kinh ngạc cùng với khó hiểu.

Đây là phù triện mà Mục Phù Sinh khắc dấu để ứng phó tình huống đặc thù.

Đồng thời cũng là một phù triện được ghi lại trong Phù Ấn Chi Thư.

Nó tên là Tạo Hóa Thần Phù.

Phù triện này không hề mang bất kỳ thuộc tính nào.

Cũng không phải tiến hành công kích địch nhân mà là dùng để tăng phúc cho bản thân mình.

Có thể điên cuồng hấp thu linh khí chung quanh làm cảnh giới người sử dụng mạnh mẽ tiến hành đột phá trong thời gian ngắn ngủi!

Nhưng mà tác dụng phụ cũng chỉ là thừa nhận một lượng linh khí to lớn dũng mãnh tiến vào trong thân thể.

Kinh mạch bị căng phồng, đan điền đau đớn khó chịu mà thôi.

Đối với thiên phú hay đối với cảnh giới và sinh mệnh đều không có bất kỳ ảnh hưởng nào.

Phối hợp với đan dược Mộc Uyển Nhi luyện chế.

Trong khoảnh khắc, Mục Phù Sinh đã tạm thời bước vào Thiên Tiên cảnh đỉnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận