Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1204 - Tiên sinh!

. . . .

Nhìn thấy thái độ của Mục Phù Sinh, sắc mặt Nam Tòng Ẩn cực kỳ khó coi, đưa mắt nhìn sang Hà Thượng Khách vẫn còn đang cố gắng công kích Bát Phong Lôi Ngục, hắn cắn răng một cái lấy ra một quyển trục màu xanh da trời.

Trên có đạo tắc lưu chuyển!

Mục Phù Sinh thấy thế, nhướng mày.

A? Hình như không phải là truyền âm?

Trước khi chuẩn bị động thủ, Mục Phù Sinh liền bày ra phù triện kết giới ngăn chặn truyền âm phối hợp với trận pháp của Phương Khung, có thể quấy nhiễu, đối phương không có khả năng lập tức truyền tin tức ra ngoài!

Không phải Mục Phù Sinh không nghĩ tới những khả năng khác.

Ví dụ như hóa thân phủ xuống, ví dụ như hình chiếu của sư tôn.

Hà Thượng Khách một mực công kích Bát Phong Lôi Ngục cũng đình chỉ công kích, quỳ một gối nói:

Trong cột sáng mà quyển trục phóng ra, từng sợi mạng nhện bắt đầu không ngừng bện lại, dần dần hình thành một bóng người!

Nam Tòng Ẩn quỳ một gối trong hư không vỡ nát, chống đỡ thân thể trọng thương cao giọng khàn khàn nói:

Mạng nhện nhanh chóng phân tán ra!

Mạng nhện vây quanh Ma Vương Vực phát ra ánh sáng cộng hưởng với quyển trục.

"Thủ đoạn của Giám Sát Thánh Điện chúng ta không giống với các thế lực khác!"

Nhưng đối với mấy tình huống này, Mục Phù Sinh tạm thời không có thủ đoạn ngăn cản.

Nam Tòng Ẩn cúi đầu nhìn Mục Phù Sinh, cười lạnh nói:

Mọi người ngẩng đầu nhìn, có chút nghi hoặc.

Chỉ thấy Nam Tòng Ẩn mở quyển trục ra, đạo tắc trong quyển trục hóa thành cột sáng phóng lên cao!

"Mời điện chủ!"

Đám người Diệp Thu Bạch cũng thu lại nụ cười thoải mái.

"Mời điện chủ!"

Mạng nhện không ngừng đan dệt ngưng tụ, bóng người trở nên rõ ràng hơn.

"Những phù triện che đây bên ngoài là ngươi bày ra đi?"

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Mục Phù Sinh chậm rãi trở nên ngưng trọng.

Mục Phù Sinh thấp giọng nói:

Đây là tiên khí.

Một lão giả lưng còng xuất hiện trong cột sáng.

Loại khí tức này không có tính công kích.

Cho dù là Mục Phù Sinh cũng có cảm giác tương tự.

Từng luồng khí tức huyền diệu như đóa hoa nở rộ.

"Đã tìm được Phù Sinh Đồ nhưng bị người khác cướp đi!"

Nam Tòng Ẩn lập tức cung kính hồi đáp:

Thần Đế cảnh...

Ngược lại là làm cho người ta cảm thấy thương thế của mình cùng với linh khí thiếu hụt đang chậm rãi khôi phục...

Đây là một loại thân ngoại hóa thân hoặc là hình chiếu.

Cho dù như thế thì khí tức lão giả phát ra vẫn khiến cho người ta không có tâm tư phản kháng.

Giống như chỉ cần lão giả đứng ở đó, không nói gì cũng là chúa tể của mảnh địa giới này!

Tiên khí khổng lồ vô cùng!

"Chuyện gì mà quấy nhiễu lão hủ bế quan? Đã tìm được Phù Sinh Đồ sao?"

"Giám Sát Thánh Điện, che giấu quá sâu!"

"Chuyển đổi phần lớn linh khí thành tiên khí mới đạt tới Thần Chủ cảnh, như vậy tiên khí bão hòa tới mức độ này chỉ có hai khả năng... Một là người từ Tiên giới, hai là... Thần Đế cảnh."

Nói tới đây, Nam Tòng Ẩn còn thêm mắm dặm muối nói lại một lần nữa với lão giả.

Lão giả nghe xong gật đầu nói:

"Phù Sinh Đồ không thể rơi vào trong tay người khác, nếu không Phàm nhân giới sẽ hoàn toàn diệt vong.

Nói tới đây liền nhìn về phía Nam Tòng Ẩn nói: "Thương thế của ngươi chính là do người trẻ tuổi này gây ra?"

Nam Tòng Ẩn khó xử, tuy rằng mất mặt nhưng chỉ có thể cắn răng gật đầu.

Lão giả lập tức nhìn về phía Mục Phù Sinh, vươn tay bàn tay khô héo tựa như gỗ mục ra, chậm rãi nói:

"Người trẻ tuổi, giao Phù Sinh Đồ giao ra đây đi, đây cũng là vì Phàm nhân giới."

"Vì Phàm nhân giới?"

Mục Phù Sinh khẽ nhíu mày, nói:

Bỗng nhiên có một bóng người xuất hiện trước mặt hắn.

Mục Phù Sinh không còn thời gian suy nghĩ, hắn cắn răng một cái chuẩn bị vung phù triện ra.

Nhưng mà...

Liều mạng thiêu đốt thần hồn chi lực có thể không cách nào khôi phục, hẳn là có thể chống đỡ được một lúc.

Thật sự muốn sử dụng phù triện này?

Mục Phù Sinh thầm nghĩ, một tờ phù triện lặng lẽ xuất hiện trong tay.

"Tiền bối, chỉ là tiểu bối, lấy danh dự Giám Sát Thánh Điện không đến mức ra tay với tiểu bối chứ?"

Nhưng lão giả không thèm liếc Hạo Thiên Thần Chủ một cái, lập tức ra tay với Mục Phù Sinh.

Sắc mặt Mục Phù Sinh thay đổi, phù triện trong tay lóe lên, hắn hóa thành một đạo lôi đình biến mất tại chỗ!

Hạo Thiên Thần Chủ vừa định ra tay ngăn cản một kích cho Mục Phù Sinh cũng khựng lại.

Chỗ Mục Phù Sinh vừa đứng bắt đầu vặn vẹo!

"Ngược lại có chút thủ đoạn, thiên phú của ngươi dù đặt ở thời kỳ thượng cổ cũng không người nào có thể so sánh, chỉ tiếc sinh sai thời đại..."

Mục Phù Sinh nhìn thấy lão giả động thủ lần nữa, sắc mặt ngưng trọng.

Cách thời điểm sư tôn đến nơi phải còn hơn mười nhịp thở nữa.

Nhưng với thực lực của đối phương...

Lúc này, Hạo Thiên Thần Chủ chắp tay nói:

"Việc này không thể nói, bất quá nếu như ngươi không giao ra lão hủ chỉ có thể mất mặt làm chuyện khi dễ tiểu bối một lần... Dù sao thời gian của lão hủ không còn nhiều lắm."

Lão giả thở dài, lắc đầu nói:

"Cường thủ hào đoạt, che dấu cực sâu, cách làm không hề giống nhân vật chính nghĩa."

"Huống hồ các ngươi thật sư vì Phàm nhân giới sao?"

"Chỉ bằng một cái miệng, vì sao ta phải tin tưởng ngươi."

Cũng là một lão giả, chỉ nghe lão giả nói:

"Thiên Dương, ngươi quá mức rồi!"

Thiên Dương điện chủ hơi sửng sốt, lập tức thu tay lại nói: "Tiên sinh?"

Tiên sinh?

Mọi người có chút kinh ngạc.

Nam Tòng Ẩn và Hà Thượng Khách cũng vội vàng chắp tay.

Hạo Thiên Thần Chủ cũng vậy.

"Tiểu bối tham kiến tiên sinh."

Nếu như Lục Trường Sinh ở chỗ này cũng có thể nhận ra.

Người này chính là tiên sinh của Phàm nhân thôn!

Nhưng điều khiến Hạo Thiên Thần Chủ không nghĩ tới chính là cường giả Thần Đế cảnh như điện chủ Giám Sát Thánh Điện cũng phải gọi tiên sinh Phàm Nhân Thôn một tiếng tiên sinh?

Tiên sinh thản nhiên nhìn Thiên Dương điện chủ nói:

"Thiên Dương, ý của ngươi là tốt, bất quá thủ đoạn quá cực đoan."

Thiên Dương bất đắc dĩ nói:

"Phàm nhân giới đã không đợi được nữa, Tà Ma Vực sắp ngóc đầu trở lại, không còn biện pháp."

Không đợi tiên sinh mở miệng.

Thiên Dương lại nói:

"Tiên sinh, thực lực của ngài thông qua phong ấn mới có thể tồn tại lâu như vậy, hơn nữa không cách nào dễ dàng cởi bỏ, cho nên hiện tại ngài không cách nào ngăn trở ta."

"Thiên Dương chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi, chờ sự tình sau khi kết thúc ta sẽ hướng tiên sinh chịu đòn nhận tội!"

Dứt lời, Thiên Dương điện chủ nhìn về phía Mục Phù Sinh, đưa tay ra bắt!

Sắc mặt tiên sinh trầm xuống.

Mục Phù Sinh và Diệp Thu Bạch thì bỗng thả lỏng.

Đang lúc bàn tay này sắp sửa rơi vào trên người Mục Phù Sinh thì có một nam tử áo trắng bước ra từ hư không trước mặt, bàn tay nhẹ nhàng vung lên đánh tan chưởng ấn!

"Làm sai đây, Mục Phù Sinh ngươi cũng học xấu từ đại sư huynh rồi? Bắt đầu trêu chọc thị phi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận