Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1288 - Vĩnh viễn trầm luân thống khổ!

Giờ khắc này, tất cả mọi người biết vì sao Phương Khung dám ở ngắn ngủn vài năm sau liền đến báo thù.

Hiện giờ hắn đã có được thực lực một mình chống lại hai thế lực mạnh nhất Lâm Đông thành.

Ngay lúc này, có thêm vài bóng người xuất hiện giữa không trung.

Mọi người đưa mắt nhìn qua, có chút kinh hãi.

Là gia chủ Trình gia!

Trình gia là thế lực duy nhất ở Lâm Đông thành có thể đánh đồng với phủ thành chủ và Cực Đông tông.

Lâm Đông thành chủ liếc mắt nhìn gia chủ Trình gia, lạnh lùng nói:

"Ngươi tới nơi này làm gì?"

"Còn muốn phái người thăm dò sao? Bất quá ta nghĩ không cần thiết phải làm như vậy?"

Hiển nhiên, theo bọn hắn thì với thiên phú của dòng chính Phương gia lúc trước không có khả năng phát triển nhanh như vậy.

Trình gia một mực bảo trì thái độ trung lập ở Lâm Đông Thành.

"Ta ngược lại là có chút tò mò, mới qua vài năm, rốt cuộc người làm sao có thực lực thế này, là gia nhập thế lực nào đó hay chiếm được truyền thừa kinh thiên gì?"

Sau đó hắn nhìn về phía Phương Khung, nói:

Bọn họ cần phải cân nhắc nên xử lý Phương Khung như thế nào, một khi xử lý không tốt thì thế lực phía sau Phương Khung sẽ không dễ dàng tha cho bọn họ.

Nghe vậy, gia chủ Trình gia cười to một tiếng, vuốt râu bạc nói:

Cho nên Lâm Đông Thành chủ mới hỏi ra.

"Không cần quản ta không cần quản ta, các ngươi đánh các ngươi là tốt rồi."

"Ai mà không thích xem náo nhiệt chứ? Yên tâm, ta sẽ không trợ giúp bất kỳ bên nào, chỉ đến xem một vở kịch mà thôi."

Lâm Đông thành chủ nghe mà nhíu mày, nói:

Vậy thì trực tiếp giết, sau đó đoạt lấy truyền thừa là được rồi.

Phương Khung nhìn thoáng qua lão giả này, sau đó ánh mắt lại chuyển đến trên người Lâm Đông thành chủ và tông chủ Cực Đông tông.

Nghe Lâm Đông thành chủ nói, Phương Khung cũng không có giấu giếm mà nói thẳng:

Nếu như gia nhập thế lực nào đó, nhất định là một thế lực siêu cấp mới có thể khiến cho cảnh giới của Phương Khung tăng lên nhanh.

Nếu như chiếm được truyền thừa kinh thiên...

Tông chủ Cực Đông tông căng thẳn vội hỏi: "Thế lực gì?"

Truyền thừa có thể để cho Phương Khung đạt tới loại trình độ này sẽ trân quý tới mức nào?

Làm thế nào để trả thù hiệu quả nhất?

Có truyền thừa?!

Lâm Đông thành chủ khẽ nhíu mày.

"Truyền thừa tự nhiên có, thế lực... , lúc trước ta thử gia nhập qua một thế lực, đáng tiếc không có thành công. Bất quá cũng đã gia nhập thế lực khác."

Không đợi hai người đáp lại, Phương Khung liền tiếp tục nói:

"Các ngươi có muốn biết ta từng muốn gia nhập thế lực nào hay không?"

"Không có gì."

Lâm Đông thành chủ và tông chủ Cực Đông tông nghe vậy liếc nhau, trong mắt xuất hiện sự hưng phấn.

Nếu như tác động từ cả tâm thần và thân thể thì sao?

Trước đánh tan phòng tuyến tâm lý của một người, sau đó lại giết, như vậy mới có thể đạt tới hiệu quả báo thù tốt nhất.

"Ngươi cười cái gì?"

Khi nghe được lời phía sau của Phương Khung.

Chỉ giết thôi cũng không thể tạo thành bao nhiêu thương tổn với đám người này.

Đối thoại đến đây, trong lòng của hắn đột nhiên nảy ra một phương pháp báo thù khác.

Khóe miệng Phương Khung khẽ nhếch lên.

"Sau khi chạy ra khỏi Lâm Đông Thành, ta liền trực tiếp tiến về phía Tiên Cung, khi đó ta muốn gia nhập Tiên Cung."

Tiên Cung?

Lúc này, không chỉ thành chủ và tông chủ Cực Đông tông.

Ngay cả gia chủ Trình gia cùng với đám tán tu xem náo nhiệt chung quanh đều là há to miệng, trừng to mắt, khó tin nhìn Phương Khung.

"Nhưng ta quỳ ngoài cửa Tiên Cung hơn trăm ngày vẫn thất bại."

Nghe đến đây, người của phủ thành chủ và Cực Đông tông đều không tự chủ được thở phào nhẹ nhõm.

Nếu Phương Khung gia nhập Tiên Cung, bọn họ còn chơi cái gì?

Trực tiếp tự sát là được rồi...

Thành chủ cũng như trút được gánh nặng cười nhạo một tiếng, trêu tức nhìn Phương Khung nói:

Phương Khung cầm Tiên Đế lệnh trong tay bước từng bước đến trước mặt thành chủ, nói:

"Bái kiến Tiên Đế!"

Trong lúc nhất thời, những người còn lại cũng lần lượt quỳ xuống vây quanh ở Phương Khung cúi người nâng tay:

"Tham kiến Tiên Đế bệ hạ!"

Những lời này cũng không phải giả, khoảnh khắc gia chủ Trình gia nhìn thấy lệnh bài hắn trực tiếp quỳ một gối trong không trung, cúi đầu chắp tay giơ quá đỉnh đầu cao giọng nói:

Gặp Tiên Đế lệnh như Tiên Đế đích thân tới!

Phương Khung lập tức lấy ra một tấm lệnh bài.

Trên đó có khắc hai chữ Tiên Đế.

Trên lệnh bài có tiên khí nồng đậm lưu chuyển.

Khi mọi người nhìn thấy lệnh bài, trong lòng bất giác sợ hãi, muốn thần phục.

Ngay cả thành chủ và tông chủ Cực Đông tông cũng không ngoại lệ!

Hai người từ dại ra, sau đó kinh hãi trừng to mắt.

Đến bây giờ đã bắt đầu có chút tuyệt vọng.

Không ai dám làm giả Tiên Đế lệnh.

Dù sao đây là lệnh bài mà Tiên Đế tự mình đưa ra.

"Lúc ấy đúng là người Tiên Cung khinh thường ta, bất quá sau khi ta bái một vị không phải người Tiên Cung làm sư phụ, Tiên Cung cho ta cái này."

Phương Khung tỏ vẻ tán thành gật gật đầu, hời hợt nói:

"Nhưng Tiên Cung là thế lực mạnh nhất Tiên giới, ngươi có dũng khí nghĩ tới chuyện gia nhập và dám đi thử, cũng đáng khen!"

"Cánh cửa Tiên cung và trình độ của ngươi như một trời một đất, cho dù ngươi tạm thời bò ra khỏi miệng giếng cũng khó có thể nhìn thấy."

Tông chủ Cực Đông tông cũng lớn tiếng cười nhạo nói:

"Tiên Cung cũng không phải thế lực mà loại người như ngươi có thể gia nhập."...

"Tuy rằng ta không có bái nhập Tiên Cung, bất quá sư tôn của ta có thể nói chuyện với Tiên Đế."

Sư tôn à... Thứ lỗi cho đệ tử, vì để cho trận báo thù này có hiệu quả tốt hơn, ta liền kéo da hổ của ngươi dùng một chút nha!

Nghe Phương Khung nói xong, thành chủ và tông chủ Cực Đông tông đổ mồ hôi lạnh.

Có thể nói chuyện cùng Tiên Đế, hơn nữa để Tiên Đế đưa ra Tiên Đế lệnh... Loại người này cũng không phải người bọn hắn có thể chọc tới!

Trách không được trong thời gian ngắn ngủi mà Phương Khung đã tăng trưởng đến tình trạng như bây giờ.

"Phương... Tiểu hữu, chuyện năm đó là chúng ta làm không đúng, kính xin tha thứ."

Thành chủ ấp úng nói, có chút run rẩy.

"Ta sẽ trả vật kia lại cho ngươi."

Phương Khung lại lắc đầu nói:

"Nợ máu trả bằng máu, không phải cứ xin lỗi sẽ có tác dụng."

Thành chủ nhất thời tâm như tro tàn, chỉ có thể lấy lui làm tiến nói:

"Vậy giết ta đi, kính xin buông tha những người khác trong phủ thành chủ..."

"Lúc ấy ngươi có buông tha người vô tội ở Phương gia sao?"

Phương Khung lãnh đạm, cúi đầu nhìn thành chủ bên chân, nói:

"Huống hồ khi đó có ai trong phủ thành chủ không tham dự qua việc tàn sát Phương gia?"

Đột nhiên tông chủ Cực Đông tông vỗ một chưởng về phía đầu Phương Khung!

"Dù sao kết cục cũng là chết, không bằng liều một phen!"

Nhưng ngay cả nhìn Phương Khung cũng không nhìn tên này một cái, khí tức trận pháp ngưng tụ quanh thân hắn ngăn trở một chưởng của tông chủ Cực Đông tông.

Trước ánh mắt đầy tuyệt vọng của thành chủ và tông chủ Cực Đông, Phương Khung thản nhiên nói:

"Hiện tại nghĩ tới chuyện giết các ngươi thì vẫn còn quá nhẹ nhàng rồi."

"Vậy nên ta sẽ để cho các ngươi trầm luân trong ảo trận, vĩnh viễn thống khổ!"

Phương Khung đưa hai bàn tay ra, Tiên Duyên Ảo Trận lập tức bao phủ người phủ thành chủ và Cực Đông tông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận