Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 996:

Chương 996:Chương 996:
Chuong 996:
"Một con chuột hamster nhỏ nhà anh cũng không cần tham gia náo nhiệt đâu, nơi này cứ giao cho tôi là được rồi."
Tốt xấu gì cậu ta cũng từng bị sét trời đánh một lần nhưng vẫn chưa chết, ít nhiều gì cũng coi như là có chút sức để chống cự.
Để con chuột hamster nhỏ chưa từng giết người này ra tay, nói không chừng sau khi trở về mỗi ngày đều gặp ác mộng cũng nên, đến lúc đó còn chuyên tâm tu luyện được sao?
Miễn cho ngày sau gặp phiền phức, Đào Yêu nắm lấy sau gáy hamster nhỏ nhắc lên, trọng lượng trong tay làm cậu ta theo bản năng mà ước lượng.
"... Anh cũng khá nặng đấy nhỉ." Thoạt nhìn trông nhỏ vậy mà cầm lên lại nặng phết.
Bách Hiểu Thử: "..." Cậu biết lễ phép không vậy?
"Không cần đâu." Tô Vân Thiều ngăn cản bọn họ muốn chịu khổ thay mình, "Yêu quái tu hành cũng không dễ, hai người không cần dính vào tội nghiệt không cần thiết này, người là do tôi giết, cũng là tôi trúng kế của Cố Phóng giả, không có đạo lý để cho hai người tới gánh vác thay tôi.
Vừa dứt lời, Tô Vân Thiều đã phân ra chút công đức từ cơ thể của mình truyền cho hồn phách của Cố Phóng thật và cất cậu ta vào trong vòng tay gỗ Hòe. Cho dù cô không thể hoàn trả lại nhân quả và tội nghiệt của mình, thì cũng không thể để cho hồn phách của Cố Phóng thật cứ tiêu tán như vậy, trước hết cứ giữ lại một thời gian ngắn đã.
Đào Yêu và Bách Hiểu Thử muốn nói lại thôi.
Bọn họ rất muốn hỏi tại sao lại trúng kế của Cố Phóng giả, nhưng lại cảm thấy nơi này không thích hợp để nói chuyện nên quyết định sau khi trở về rồi nói sau.
Bách Hiểu Thử biến thành hình người, nâng thân thể rách nát bên ngoài nhìn không thấu bên trong của Cố Phóng lên, kéo theo đống đồng nát sắt vụn kia cùng Đào Yêu và Tô Vân Thiều đi vào quỷ môn. Diêm Vương đang chờ ở cách đó không xa, trêu chọc Rồng Đen nhỏ đang quấn ở trên cổ tay mình, thấy biểu tình của bọn họ không tốt lắm liền biết kết quả.
"Thất bại rồi?"
Tô Vân Thiều gật đầu: "Trốn thoát rồi."
Cô cũng không hiểu ông ta làm thế nào mà chạy trốn được.
Diêm Vương đã chuẩn bị tâm lí rồi, an ủi: "Ông ta đã chịu tổn thất rất nhiều lần ở trong tay em, dù có bao nhiêu quân bài thì cũng đã ném ra gần hét, lần sau chắc chắn có thể bắt được ông ta.
Căn cứ vào cảnh trong mơ, kiếp trước Tô Vân Thiều rất có thể chết dưới tay Cố Phóng giả, nên cô không thể xem thường ông ta được, không nghĩ tới ông ta vẫn còn át chủ bài để trốn thoát.
Nói không chừng trong tay ông ta còn Linh Khí, chứ không làm sao mà nhiều sắm sét như thế vẫn không đánh chết được ông ta chứ?
Bọn họ thông qua quỷ môn trở lại nhà họ Tô, vừa trở về đã bắt gặp ánh mắt chờ mong của Vân Tiêu Vân Đình.
Tô Vân Thiều lắc đầu: "Chạy trốn rồi."
Vân Tiêu Vân Đình hơi thất vọng, tức giận cắn răng, như vậy mà cũng không chết, Thiên Đạo thật quá đáng!
Chuyện bắt Có Phóng không có kết quả còn de ông ta chạy thoát, cần phải báo cáo với các vị chưởng môn trưởng lão của giới Huyền môn, để bọn họ làm chuẩn bị.
Tô Vân Thiều không có phương thức liên lạc với những người đó, chỉ có thể thông qua phương thức là để Cao Nhiên chuyển lời giúp, Cao Nhiên cảm thấy hiệu suất chuyển lời quá thấp, bèn kéo cô vào trong nhóm để cô tự nói.
Chuyện muốn nói tương đối nhiều, đánh chữ thì không biết lúc nào mới xong, dùng voicechat lại càng lãng phí thời gian nên Tô Vân Thiều dứt khoát mở cuộc trò chuyện video.
Bỏ qua hàn huyên không cần thiết, đi thẳng vào vấn đề: "Bên này thông qua một thủ hạ của Cố Phóng đã biết được một trong những nơi cất giữ Bảo Khí của ông ta, tôi đã mai phục vài ngày và dùng bùa trận sét trời nhưng ông ta đã từ bỏ cơ thân để chạy trốn rồi. Các vị nếu gặp phải ông ta nhất định phải cần thận, ngàn vạn lan không nên nương tay.
Môn chủ của Phù lục môn Đông Nguyên: "Trận bùa sét trời có uy lực yếu vậy sao?"
Ông ta thật không hiểu, bùa sét trời có uy lực rất lớn cộng thêm trận bùa sét trời đã mạnh càng thêm mạnh sao còn để Cố Phóng giả chạy trốn được.
Bách Hiểu Thử làm sao chấp nhận việc nghe người khác nghi ngờ về năng lực của Tô Vân Thiều chứ?
May mắn lúc nó trở về đã cảm thấy những thứ sắt vụn đồng nát hư hỏng kia không chừng còn hữu dụng nên đã mang trở về, nhanh chóng bày hết lên mặt đắt.
Tô Vân Thiều dịch chuyển hướng camera, nhắm ngay đống sắt vụn: "Đây là dụng cụ Cố Phóng dùng để chắn sét trời."
Các chưởng môn trưởng lão đều có ánh mắt tốt, không cần cô chỉ ra và xác nhận, cũng có thể thông qua camera mà nhìn ra cấp bậc của những Bảo Khí trong đó.
Lập tức, một người tiếp một người hít vào khí lạnh, phát ra tiếng kinh hô.
"Một, hai, ba, chín kiện Bảo Khí đỉnh cấp!"
"Trời ạ, ba mươi mốt cái trận bàn!"
"Cái đống tro kia là bùa chú à?"
"Tên Cố Phóng giả có nhiều đồ chơi thật đó.”
"Các chưởng môn trưởng lão ban đầu còn cảm thấy Tô Vân Thiều lây thân phận thay trời hành đạo cùng với thân phận bạn gái của Diêm Vương đi bắt cái tên Cố Phóng giả còn để cho ông ta chạy thoát, có phải quá mức danh không xứng với thật, nhưng khi nhìn thấy những thứ này thì mới cảm thấy việc này quả thực quá khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận