Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1071:

Chương 1071:Chương 1071:
Chuong 1071:
Cái này cũng có thể hiểu.
Hồn phách và thể xác phải hoàn toàn phù hợp mới có thể kết hợp thành công với nhau, mà trạng thái vốn dĩ của Ngao Khả Tâm không phải do cơ thể hỏng mà chính là hồn phách của cô ta đã không còn lành lặn rồi.
Nếu không phải như vậy, Cố Trường Trạch cũng sẽ không chờ đợi tới tận bây giờ.
Vua người cá: "Vậy em tính làm thế nào?"
Người giấy nhỏ không chút do dự nói: “Anh hai còn sống đã là niềm an ủi lớn nhất đối với em rồi, em có chút lo lắng rằng Cố Trường Trạch đã từng động tay động chân với cơ thể kia rồi, cho nên muốn huỷ diệt nó, không chừa lại cho ông ta một chút hy vọng nào, tốt nhất là dùng sét trời đánh xuống, chưa đánh đến khi nó hóa thành cho tàn thì tuyệt đối không dừng lại."
Mà Tô Vân Thiều lại chính là người thay trời hành đạo, giúp cô ta tiết kiệm thời gian đi tìm, không phải rất khéo đó sao?
Vua người cá: "..."
Đám thị vệ người cá: "...”
Cả nhóm Tô Vân Thiều: "..."
Thế này thì có hơi tàn nhẫn rồi.
Vua người cá vốn tưởng rằng đã lâu như vậy rồi mà em gái mình vẫn không có gì thay đổi, ai ngờ sau khi trải qua nạn diệt tộc và chết đi, cô ta đã thay đổi rồi, chỉ là phương hướng thay đổi có chút kỳ quái.
"Vậy còn hồn phách của em thì sao?"
Người giấy nhỏ: "Em vốn nghĩ cam chế không thể nào mở ra được, tìm kiếm một chỗ bên ngoài cung điện để yên nghỉ, ít nhất thì cũng có thể coi như là đoàn tụ với người nhà, vậy là đã rất tốt rồi, nhưng hiện tại em đã gặp được Tô Vân Thiều, cô ấy là người thay trời hành đạo, em đã tận mắt nhìn thấy cô ấy dùng sắm sét phá hủy rất nhiều trận pháp do Cố Trường Trạch bố trí, em cảm thấy cô ay có thể phá huỷ được cắm chế ở nơi này!" Vua người cá:???
Anh ta tính thời gian, cảm thấy việc người thay trời hành đạo xuất hiện vào lúc này có chút kỳ lạ, nhưng em gái của anh ta sẽ không ngốc đến mức có máy tia sét cũng không nhận ra được.
Chẳng lẽ là do anh ta bị nhốt trong cắm chế này, ngăn cách với thế giới này quá lâu rồi, cho nên mới bị thời đại bỏ rơi đó chứ?
Tô Vân Thiều đã bị vị công chúa nào đó sắp xếp xong xuôi: "..."
"Tôi cũng không biết mình lại trâu bò đến mức có thể dùng sét đánh vỡ cắm chế được."
Vua người cá: "Tu vi của con bé rất thấp, cắm chế do nó tạo ra không mạnh như vậy đâu, cô không cần phải gọi sét trời tới đánh, hơn một trăm năm sau tự cắm chế sẽ tiêu tan thôi. Lúc cắm chế vừa hình thành, hải tộc muốn phá vỡ cắm chế, bởi vậy mà có rất nhiều binh lính đã bị thương."
Cấm chế khi ấy có thể làm nhiều chiến sĩ dũng mãnh của hải tộc bị thương, vậy mà bây giờ lại biến thành chiếc cầu trượt lớn cho Bách Hiểu Thử, Vân Tiêu và Vân Đình chơi, không còn một chút nguy hiểm nào, có thể thấy được sức mạnh của nó đã suy yếu tới mức nào.
Người giấy nhỏ xấu hổ mà che lại mặt, nhưng cô ta vừa mới động đậy, cơ thể được làm từ giấy vẽ bùa đã lập tức bay tán loạn.
Ngao Khả Tâm ảo não cực kỳ, nhưng cô ta vẫn phải thừa nhận anh trai ruột của mình nói rất có lý: "Với năng lực của cô nhất định sẽ không khó đâu, cứ thử xem sao, kho báu trong cung điện của tộc người cá tôi sẽ để cô tuỳ ý chọn lựa, cô thích thì cứ lấy cả đi... Không thì để lại cho anh trai tôi một chút, được không?”
Nếu như tộc người cá đã bị tiêu diệt đến chẳng còn một người, mà Tô Vân Thiều lại không muốn cho lão quái vật Cố Trường Trạch hưởng lợi, chắc cô cũng dọn sạch đi rồi.
Nhưng giờ vua người cá của tộc người ta vẫn còn đây, cô cũng không còn muốn dọn sạch kho báu nhà người ta, cùng lắm thì chỉ lấy vài món do vua người cá tặng de cảm ơn mà thôi.
"Để tôi thử xem."
Khi cánh cổng lớn của cung điện người cá vừa mở ra, Tô Vân Thiều đã nhìn thấy trong đó có rất nhiều tảo biển, trên đất có rất nhiều cua, sò, hến biển, còn có may con cá béo tròn bơi qua bơi lại, Tô Vân Thiều lập tức hiểu ra nhóm người kia đã sống sót như thế nào —— họ đã biến vương thành thành trang trại nuôi dưỡng hải sản.
Không biến nốt cả bên ngoài cung điện thành khu chăn nuôi đã xem như là sự quật cường cuối cùng của nhóm người cá kia rồi.
Không dựa vào việc ăn thịt đồng loại để tiếp tục tồn tại, Tô Vân Thiều cũng mặc kệ tội nghiệt vướng trên người của vua người cá và đám thị vệ đó, bọn họ đều là những người cá sống sót trong chiến tranh, cho nên nhất định phải bước qua con đường thấy yêu giết yêu rồi, nếu vẫn còn thuần khiết thì mới kỳ lạ đấy.
"Vậy tôi thử trước nhé?"
"Từ từ!" Cá Thái Cực Dương suýt chút nữa nhảy dựng lên,"Bây giờ cô triệu hồi sam sét, nhỡ chẳng may giật cả chúng tôi thì sao2"
Cá đen nhỏ vẫn còn vui vẻ phun bong bóng với vua người cá đang đứng sau màn cấm chế trong suốt kia, chẳng mảy may lo sợ mình có thể bị sét giật thành cá đen nhỏ cháy giòn hay không, khiến cho cá Thái Cực Dương nhìn mà hận không thể rèn sắt thành thép.
Bạn cần đăng nhập để bình luận