Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 390:

Chương 390:Chương 390:
Chuong 390:
Nam quỷ đeo kính: "Sau đó vợ của ông ta đi xin một chuỗi Phật châu, mỗi ngày đều mang theo bên người, chỉ cần vợ chồng họ ngủ cùng nhau, chúng tôi không cách nào đi vào giấc mộng được."
Nam quỷ đầu đỉnh "Chúng tôi đã theo dõi Vương tổng và bắt gặp ông ta ngủ gật vào ban ngày. Chúng tôi chỉ thành công một lần và sau đó ông ta đã học được cách đối phó là về gặp vợ của ông ta để mượn chuỗi Phật châu."
"Chỉ như vậy đã làm khó các người rồi sao?" Cát Nguyệt không thể tin được, chỉ mới có nửa tháng không gặp, mấy bạn nhỏ thường xuyên cùng cô nghĩ ra mấy ý đồ xấu sao có thể trở nên ngu ngốc như vậy? Đội đặc biệt đã tây não họ rồi sao?
"Chẳng phải chỉ cần trộm đi chuỗi Phật châu đó là được rồi sao?"
"Khụ khụ.." Nguyễn Mai ho khan hai tiếng, dùng ánh mắt ra hiệu cho Cát Nguyệt: Đại nhân còn đang ở đây đó.
Cát Nguyệt vội sửa lời: "Ừm ờ, ý của tôi cũng không phải là ý đó."
Vân Khê giúp cô ấy giải thích: "Ý của Nguyệt Nguyệt là có thể lén lấy nó ra trước, sau khi dạy cho Vương tổng một bài học thì trả nó về lại chỗ cũ."
"Đúng đúng đúng!" Cát Nguyệt âm thầm lau mồ hôi, đi theo một vị đại nhân quang minh chính trực, cho dù cô muốn giở chút mánh khóe cũng phải âm thầm ra tay, sợ bị đại nhân biết.
Thứ đồ như Phật châu dù quỷ có trộm thì cũng không thể sử dụng được, Tô Vân Thiều đương nhiên biết bọn họ có ý gì.
"Chuỗi Phật châu đó từ đâu mà có?"
Ba con quỷ học bá vẻ mặt thống khổ: "Là hòa thượng của chùa Viễn Sơn đưa."
Tô Vân Thiều: "..."
Ba quỷ một yêu: "..."
Cái này gọi là tự vác đá đập chân mình, cũng là do hai bên giao tiếp không đủ và thông tin không nhanh nhạy. Cao Nhiên cũng không thể nói với hòa thượng của chùa Viễn Sơn là mình đã phái ba con quỷ trà trộn vào giac mộng của Vương tổng, cũng không thể kêu hòa thượng của chùa Viễn Sơn đừng cản trở bọn họ làm việc.
Hoà thượng của chùa Viễn Sơn không biết Vương tổng bị quỷ của bên mình quần lên, vì vậy đã đưa cho Vương tổng chuỗi Phật châu, từ đó khiến bọn họ không thể làm việc được.
Cũng đã cho chuỗi Phật châu rồi, cũng không tiện lấy lại.
Cao Nhiên tạm thời không nghĩ ra được cách nào khác, vừa lúc ba con quỷ học bá sắp trở về nhà họ Tô thăm người thân, cho nên anh ta đã than khóc với mấy người bạn nhỏ để nhờ ho đến hỏi Tô Vân Thiều xem có cách nào khác không.
Đương nhiên, nguyên văn bọn họ gửi tới chính là: "Có lá bùa nào có thể làm cho Vương tổng tận mắt nhìn thấy oán khí trong công trường không?”
Nhưng tin tức mà ba con quỷ học bá mang đến là, Cao Nhiên đã bị Vương tổng chọc tức không nhẹ, Vương phu nhân là người thức thời lại có hiểu biết cũng không chịu đến hòa giải, hiển nhiên là hai vợ chồng đó đã sớm thương lượng qua.
Cao Nhiên muốn hỏi Tô Vân Thiều xem có cách nào dạy dỗ cặp vợ chồng coi mạng người như cỏ rác một cách bí mật không, anh ta có chút lo lắng nhóm hòa thượng của chùa Viễn Sơn sẽ lại âm thầm trộn lẫn vào việc này và quấy ray họ.
Tô Vân Thiều thực sự có một cách, nhưng những lá bùa được vẽ ra phải tốn rất nhiều công sức, đem dùng lên trên người như Vương tổng quả thực có chút lãng phí.
Tô Vân Thiều gửi tin nhắn cho Cao Nhiên: [ Mặc dù chúng ta là người trong Huyền môn, nhưng không có nghĩa là tất cả các biện pháp đều phải được thực hiện dưới gốc độ của Huyền môn, đôi khi các phương pháp thực tế sẽ hữu ích hơn. ]
Cao Nhiên trả lời trong vài giây: [ Em muốn dùng phương pháp thực tế nào? ]
Tô Vân Thiều: [ Anh cảm thấy xương của ông ta cứng hay mềm? ]
Cao Nhiên: [ Lão già này, toàn thân trên dưới cũng chỉ có một chỗ có thể cứng. ]
Cao Nhiên đã thu hồi tin nhắn trước đó.
Cao Nhiên: [ Mềm. ]
Tô Vân Thiều: "..." Anh cho rằng anh lập tức thu hồi tin nhắn thì em sẽ không thấy được anh một lời không hợp liền tập tức quay xe sao?
Tô Vân Thiều: [ Gặp chuyện như vậy mà Tiêu Thành không mắt kiên nhẫn chạy đến làm ầm ï sao? ] Cao Nhiên: [ Anh đã phái cậu ta đi công tác rồi. ]
Tiêu Thành không biết, đương nhiên không thể làm loạn được.
Tô Vân Thiều: [ Đêm nay chính là cơ hội tốt nhất. ]
Cao Nhiên: [ OKI ]
Tô Vân Thieu: [ Phía công trường có cần em giúp gì không? ]
Cao Nhiên: [ Mấy ngày nay, các đại sư của chùa Viễn Sơn đã phối hợp với đội điều tra hình sự, một bên tụng kinh và một bên điều tra phá án, tiêu trừ oán khí của những người này và động vật, oán khí còn lại thì không biết từ đâu tới. ]
Tô Vân Thiều: [ Không điều tra được nguồn gốc của oán khí sao? ]
Cao Nhiên: [ Công trường có diện tích quá lớn, sau khi các đại sư phân chia khu vực, cần thận tìm kiếm từng chút một, anh cảm thấy khu vực nào cũng có oán khí giống nhau, không có chỗ nào có oán khí đặc biệt dày đặc hơn. ]
Cao Nhiên: [ Anh cũng biết đã kéo dài thời gian quá lâu, cứ tiếp tục như vậy khẳng định sẽ không có tác dụng, nhưng vấn đề là nếu không giải quyết oán khí, tiểu khu kia nhất định sẽ không xây dựng được, phía trên cũng có ý này. ]
Tô Vân Thiều: [ Anh thử nhìn từ góc độ trận pháp xem. ]
Cao Nhiên: [ 2? ]
Tô Vân Thiều gửi sang một loạt tin nhắn thoại: "Thời điểm trận pháp Âm Dương Thái Cực giả bị phá vỡ, em đã phát hiện ra dường như ở công trường có dấu vết của trận pháp, sau khi em thiết lập trận pháp trấn áp oán khí bằng bùa rồi đi tìm thì dấu vết của trận pháp đã biến mắt. Khi đó, em nghĩ rằng đó có thể là ảo giác do em quá mệt mỏi sau khi phá trận, anh có thể tìm Hằng Thuật đạo trưởng để hỏi một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận