Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1110:

Chương 1110:Chương 1110:
Chuong 1110:
Trước khi đến, cô đã xem qua mặt của mọi người, cũng không ai gặp phải xui xẻo gì.
Chắc sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu nhỉ?
Trước khi Bách Tinh Thần tiến vào kết giới đã nghe được Tô Vân Thiều đang gọi mình, nhưng lực hút từ trong trường mạnh hơn lực của Tô Vân Thiều nên cậu ta cứ thế bị hút vào bên trong.
Sau khi đứng lại, trước tiên cậu ta kiểm tra vị trí của mình.
Lúc xảy ra chuyện về Phương Vĩ, cậu ta và Tô Vân Thiều đã tới nơi này, vẫn còn có chút ấn tượng. Lúc trước cũng là tới đây vào buổi tối, toàn bộ trường học đều đang là giờ tự học buổi tối, mấy chục ngọn đèn thắp theo hướng dãy giảng đường, chiếu sáng toàn bộ khu dạy học, hôm nay bên trong ánh đèn thưa thớt, có bóng người di chuyển nhốn nháo.
Hứa Đôn lau mặt,"Thật ngại quá, liên lụy cậu bị kéo vào đây.”
"Cậu cũng vì muốn cứu người mà." Bách Tỉnh Thần biết rõ lúc ấy Hứa Đôn kêu lên là hoàn toàn ngoài ý muốn, không có ý định hại ai, cậu ta bắm vào nhóm và mở video nhóm lên.
Nó bat ngờ được kết nối.
Tô Vân Thiều là người đầu tiên nhận cuộc gọi: “Tinh Tinh, các cậu thế nào rồi?" "Bọn tớ không sao." Bách Tinh Thần trước tiên hướng camera về phía mình cùng Hứa Đôn lắc lắc một cái để chứng minh hai người bọn họ hiện tại thật sự không sao, sau đó đem ống kính hướng vào bên trong,"Nghe thấy gì không?"
Ở ngoài cổng trường bọn họ chỉ có thể nhìn thấy động tĩnh bên trong chứ chẳng nghe được âm thanh gi.
Sau khi đi vào, ngược lại có thể nghe được âm thanh ở nơi này.
"Cái quái gì vậy?"
"Không phải tớ đang đi vệ sinh sao?"
"Tớ còn đang ngủ à?”
Tắm chắn kia dường như ngăn cách âm thanh bên trong trường với bên ngoài.
Tô Vân Thiều: "Là kết giới. Tinh Tinh, cậu lấy chính mình làm tâm xoay một vòng cho tớ xem."
Bách Tinh Thần làm theo, động tác của cậu ta cũng nhất quán với những gì bọn họ nhìn thấy từ bên ngoài, không có trì hoãn cũng không có ảo giác, nhưng Tô Vân Thiều càng nhìn càng thấy lo lắng cho an toàn của học sinh ở bên trong.
"Trong trường học khắp nơi đều là oán khí, là oán khí đã tạo thành kết giới. Hứa Đôn, ban ngày cậu có nhận ra cái gì khác thường không?"
"Không có, tớ là người bình thường, dùng mắt âm dương hay bùa chú cũng không thấy được cái này." Hứa Đôn vừa nghe đến oán khí liền nhức đầu,"Chúng ta gặp phải oán khí bao nhiêu lần rồi thế?"
Tô Vân Thiều cũng cảm thấy tần suất oán khí xuất hiện quá cao, cô gái địa ngục, Vương tổng ở công trường, huyết tế oán khí, những kẻ buôn người bắt cóc các cô gái, An Tử Chân và Mã Cảnh Huy đều là lệ quỷ hấp thu oán khí mà trưởng thành.
"Bùa chú tớ cho các cậu có mang theo không?”
Bách Tinh Thần: "Có."
Hứa Đôn: "Đang ở trên người."
Tô Vân Thiều lại thử một lần nữa nhưng vẫn bị tắm chắn phản lại, liền lấy từ trong túi ra một người giấy nhỏ nhét vào, được rồi!
Lại thử nhét những lá bùa khác cùng với trận bàn vào, nhưng những thứ nhiều nguyên khí hơn đều không vào được.
Bách Tinh Thần có thể đi vào, điều đó có nghĩa là điều kiện để vào trong kết giới này không nhất thiết phải là học sinh trong trường mới vào được.
Vậy nguyên nhân cô không vào được là gì, chẳng lẽ vì cô có quá nhiều nguyên khí, ảnh hưởng quá lớn với kết giới nên bị từ chối sao?
"Đào Yêu, cậu mở ra ảo cảnh ngụy trang chúng ta thành người bình thường thử xem." Đào Yêu hiểu được cô đang suy nghĩ gì, cậu ta mở ảo cảnh ra, một người một yêu cùng nhau di vào lại bị bắn ra.
Kết giới này chẳng phải quá thông minh rồi sao?
Tô Vân Thiều đỡ trán, cô cũng muốn thu liễm bớt nguyên khi, nhưng trong cơ thể của cô lại có quá nhiều nguyên khi.
Không an tâm để Bách Tỉnh Thần và Hứa Đôn đi thăm dò một nơi có quá nhiều oán khí như vậy, cô chạm vào khuyên tai phải,"Huyền Mặc, bút."
Lúc này Huyền Mặc cũng không keo kiệt, nhanh nhẹn lấy bút Phán Quan ra.
Nửa tháng trôi qua, bút Phán Quan đã sớm được sửa chữa hoàn toàn, đáng tiếc thiếu hụt linh khí mau chốt nhất, không phát huy được hết uy lực của thần khí thượng cổ.
Ở nơi không ai nhìn thấy, ánh mắt của hệ thống chăm chú dán chặt vào bút Phán Quan.
Cây bút kia cho nó cảm giác thật sự rất quen thuộc, càng sửa lại càng quen, còn có một loại lực hấp dẫn quỷ dị, giống như là đang nói với nó: Cậu mau tới, cậu mau tới đây nha.
Hệ thống biết đó là bút Phán Quan ở địa phủ, khả năng có ác ý với nó là không lớn.
Diêm Vương và Tô Vân Thiều đều đang đoán nó có thể là khí linh bị mắt của bút Phán Quan, nếu quả thật như vậy thì việc cây bút đó có lực hấp dẫn đối với nó cũng trở nên dễ hiểu.
Nhưng trong bộ nhớ của nó còn có những hệ thống liên quan, hệ thống chủ và toàn bộ hệ thống học bá trong bộ nhớ của nó thì sao?l
Hệ thống buồn đến mức dòng số liệu gần như bị tắc.
Tô Vân Thiều dùng bút vẽ ra bùa sét cực phẩm, bút Phán Quan dưới trạng thái hoàn chỉnh quả nhiên tiết kiệm rất nhiều nguyên khí, cô liên tục vẽ hai lá bùa sét cực phẩm, ném ở phía trên kết giới, lúc này mới cảm giác nguyên khí trong cơ thể đã ít đi rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận