Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 890:

Chương 890:Chương 890:
Chương 890:
Nửa năm trước một hạng mục quan trọng xin được tài trợ của giáo sư Hồ đã được thông qua, ông ấy sắp mang theo rất nhiều sinh viên của mình đến phòng thí nghiệm, khi rảnh rỗi sẽ đi qua đi lại giữa nhà và phòng thí nghiệm, nhưng khi bận rộn thì cả ngày đều ở trong phòng thí nghiệm, đến ba bữa trong ngày cũng trở thành vấn đề lớn.
Để báo đáp công ơn cứu con gái của hai chị em họ Tô, đồng thời giáo sư Hồ cũng là người có trách nhiệm và tỉ mỉ, ông không muốn giao Tô Y Y lại cho người khác dạy dỗ, cho nên dù tuổi đã ngoài sáu mươi, nhưng ông ấy vẫn thức trắng đêm và sắp xếp nhiệm vụ cho Tô Y Y chuẩn bị bước vào kỳ thi đại học.
Hơn nữa, giáo sư Hồ nhìn thấy Tô Y Y học tập dễ dàng và vẫn còn rất nhiều năng lượng dư thừa, vì vậy ông đã tìm rất nhiều tài liệu cho cô ấy, thật sự tính dạy dỗ cô ấy từng chút một.
Với lý lịch của giáo sư Hồ, nếu ông ấy thực sự muốn dẫn một học trò theo, hoàn toàn có thể chọn những nghiên cứu sinh thạc sĩ và tiến sĩ có nền móng vững chắc trong các trường đại học, căn bản không cần lãng phí thời gian tìm tài liệu và chương trình học cho một học sinh cấp ba không có một chút nền móng cơ bản nào.
Tô Y Y thật sự không thể tùy hứng, chỉ bởi vì bản thân thích đi xem trò vui mà khiến giáo sư Hồ đang bận rộn nghiên cứu hạng mục quan trọng còn phải sao nhãng vì mình.
"Hu hu hu, em yêu học tập, em không thích chỗ đông vui." Tô Y Y ôm Tô Vân Thiều gào khóc.
Người nhà họ Tô: "..."
Các bé yêu quái: "..."
Nhóm quỷ sai: "..."
Thôi, cố nén bi thương nhé?
Ngày hôm sau, Tô Vân Thiều nhờ Đào Yêu bố trí một ảo cảnh lên người mình, tùy tiện biến thành một cô gái có vấn đề về da mặt, cô cầm tay mẹ Tô, đường đường chính chính mà đi vào tham mỹ viện Hương Nhã.
Mã Cảnh Huy đã vào phòng điều khiển trước một bước, anh ta cất giọng nói "Vào", người lễ tân cho rằng "Tô Vân Thiều" xa lạ trước mắt không có vấn đề gì, mỉm cười chào đón hai mẹ con Tô Vân Thiều bước vào trong thẩm mỹ viện, cô ta cũng không thấy bát ngờ khi mẹ Tô hôm qua mới tới, sao hôm nay lại tới nữa.
Mỗi vị khách lần đầu tiên đến với thẳm mỹ viện của họ sẽ ngạc nhiên trước hiệu quả của sản phẩm, và sau đó trở thành khách hàng trung thành nhất. Nếu không phải ông chủ quy định mỗi một vị khách hai ngày mới được bước vào một lần, thì có rất nhiều người sẽ tới đây mỗi ngày. Le tan: "Hom nay ngai chon phòng hai người sao?”
Mẹ Tô: "Ừ."
Đi tới phòng, lễ tân giao họ cho nhân viên thẳm mỹ, người này sẽ dẫn họ vào phòng tắm.
Mẹ Tô và Tô Vân Thiều vừa bước vào bên trong một lúc, mặt cũng chưa kịp ướt đã nổi giận đùng đùng đi ra,"Gọi quản lý trưởng của các người ra đây!"
Có lẽ nhân viên thẳm mỹ cũng thường xuyên gặp phải tình huống này, nên đã lập tức ra ngoài gọi điện cho lễ tân.
Đúng vậy, quản lý trưởng của thẩm mỹ viện này kiêm luôn cả chức lễ tân.
Nhìn hành động kết nối với Mã Cảnh Huy ở phòng điều khiển của cô ta, người bình thường chắc chắn sẽ không đảm nhận được công việc lễ tân này.
Chị gái lễ tân mỉm cười đi vào: "Tôi chính là quản lý, quá khách có yêu cầu gì sao?"
Mẹ Tô: "Để cho mấy nhân viên này đi ra ngoài trước đi, tôi có việc muốn cùng nói chuyện riêng với cô."
Chị gái lễ tân dùng ánh mắt ra hiệu cho hai nhân viên di ra ngoài trước, hai người nhân viên đó lập tức rời đi, còn thuận tay đóng cửa lại.
"Là do các cô ấy phục vụ chưa được tốt hay sao? Tôi có thể đổi nhân viên khác cho hai vị, nhất định sẽ khiến các vị vừa lòng." Tô Van Thiều vẫn luôn quan sát người lễ tân này, phát hiện ra từ lời nói đến cử chỉ của người này đều rất lão luyện, không biết do cô ta vốn là người như thế, hay do kinh nghiệm làm việc ở nơi này hai năm mà tạo thành.
Cô nhìn lướt qua bảng tên cài bên ngực trái của cô ta: Quản lý trưởng Tập Tú Lệ.
"Quản lý Tập, chúng tôi cũng không muốn làm khó nhân viên của thẳm mỹ viện các cô, chỉ là muốn tâm sự riêng với cô một chút thôi, cho nên mới bảo các cô ay ra ngoài."
"Như vậy sao." Nụ cười trên môi Tập Tú Lệ vẫn không biến mắt,"Vậy quý khách muốn tâm sự chuyện gì với tôi?" Tô Van Thiều: "Tâm sự chuyện của cô và ông chủ Phương."
Nụ cười trên khuôn mặt của Tập Tú Lệ cứng lại, nhưng cô ta cũng phản ứng lại rất nhanh, cô ta bày ra vẻ rất chân thành: "Ông chủ Phương là người có ân với tôi, nếu quý khách muốn hỏi tôi về chuyện của ông chủ, thì tôi nghĩ ngài đã hỏi sai người rồi, tuy tôi là quản lý trưởng ở đây, nhưng ông chủ tôi đâu phải chỉ mở một cửa hàng ở chỗ này, nên ông ấy cũng không thường xuyên tới đây kiểm tra được."
Tô Vân Thiều cũng không thấy gì ngạc nhiên, thẳm mỹ viện làm ăn tốt thế này, không mở thêm chỉ nhánh mới là điều kỳ lạ đấy.
"Nhưng sao tôi lại nghe nói cô và ông chủ Phương có mối quan hệ nam nữ bất chính với nhau? Mỗi lần ông chủ Phương tới đây, anh ta đều ở riêng với cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận