Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 296:

Chương 296:Chương 296:
Chuong 296:
Tô Y Y không chút do dự, nhẹ nhàng kéo tay áo của Tô Vân Thiều, vừa định mở miệng nói chuyện, không ngờ lại bị Tô Vân Thiệu dùng ánh mắt ngăn lại.
Hệ thống nóng nảy: 【 Ký chủ đừng nói chuyện! Bên ngoài có một nam quỷ kinh tởm đang nhìn lén! ]
Tô Y Y: IH
Cả người cô ấy nổi hết da gà, toàn thân cứng đờ không biết phải làm sao.
"Ha." Tô Vân Thiều khẽ cười một tiếng, kéo Tô Y Y vào trong lòng ngực, vỗ vỗ đầu của cô ấy,"Nếu không thoải mái thì cứ nằm trong lòng chị một lát, nhắm mắt lại nghỉ ngơi một chút."
Tô Y Y hiểu ý, thuận thế nằm xuống, nhắm mắt lại," Vậy em nằm trên đùi chị, từ giờ đến lúc lên máy bay không ai được phép đánh thức em dậy!"
Những người bạn nhỏ khác không hề hay biết gì cả, thấy hai chị em các cô bày ra dáng vẻ làm nũng, yêu chiều thì vội ôm má lại, tỏ vẻ đã bị ngọt tới ê răng.
Lôi Sơ Mạn: "Hai người các cậu đủ rồi đầy!"
Triệu Tình Họa: "Bắt nạt chúng tớ là con một à?"
Cái Khiết: "Tình cảm tốt cũng không thể cứ bày ra như vậy."
Đây rõ ràng là dịp để các cô gái lên tiếng, các chàng trai rất có ý thức mà giữ im lặng, không tham gia vào chủ đề này, chỉ đóng vai là những người đứng xem thuần túy.
"Tình cảm tốt thì làm sao?" Tô Y Y thích nhất là nghe người ta khen tình cảm hai chị em của họ tốt, vừa nghe lời này cô ấy đã quên luôn chuyện bị ma quỷ nhìn lén,"Không thể bày tỏ tình yêu, chẳng lẽ đến tình chị em cũng không được bày tỏ hay sao?"
Lôi Sơ Mạn không còn lời nào để nói, duỗi tay làm động tác "Mờòi","Ngài cứ bày tỏ tự nhiên-"
Triệu Tình Họa bắt chước dáng vẻ Tô Y Y nằm trên đùi Tô Vân Thiều mà ngả vào lòng Lôi Sơ Mạn, ' Mạn Mạn, chúng ta cũng bày tỏ tình cảm đi!” Cái Khiết không thể tìm thấy bạn diễn nữ nào khác để diễn cùng mình, đành ngồi tại chỗ nhắm mắt lại,"Tớ không nhìn thấy gì cả cũng không nghe thấy gì cả."
Các bạn nhỏ cười đùa một lúc, rồi lại lôi di động ra chơi để giết thời gian.
Con quỷ kia nhìn chằm chằm bọn họ một lúc lâu, thấy họ không nói gì, nó chạy vào móc mắt và ngoáy mũi trước mặt mọi người, cởi quần áo rồi vặn mông, làm đủ thứ trò vừa kinh dị vừa khôi hài.
Không có Tô Vân Thiều mở giúp mắt Âm Dương, những người khác không có cách nào để nhìn thấy ma quỷ, tất nhiên là họ không có phản ứng gì, ngược lại là hệ thống đã bị con quỷ nọ chọc cười suýt chút ngã lăn xuống đắt.
Khả năng tập trung của Tô Vân Thiều cũng rất mạnh, cô chỉ coi nam quỷ kia như là không khi.
Trong trí nhớ của mình, cô đã từng bước vào một nơi chỉ toàn là trai đẹp.
Mỹ nam bán khỏa thân này... đủ mọi màu sắc hết sức quyến rũ, mời mọc cô, nhưng không rõ vì sao, cô lại có thể giống như một vị cao tăng đắc đạo mà không động lòng trước sắc đẹp như vậy, càng đừng nói tới một con quỷ xàm xí thế này?
Không nhận được bắt kỳ phản ứng nào, nam quỷ thở dài có phần cô đơn, nó rũ vai bay đi, một đường tiến vào cửa lên máy bay, tới khoang hạng nhát. . Toàn bộ khoang hạng nhất đều đã được đặt hết chỗ, tiếp viên hàng không cũng bị gọi đi, những người còn ở đây đều là người của mình cả.
Nam quỷ bay tới bên người giám đốc Cố, báo cáo những gì nó đã thấy và đã làm: "Chủ nhân, tôi đã làm trò móc đầu và moi mắt trước mặt bọn họ, nhưng bọn họ chẳng có chút phản ứng nào, mấy thứ trên người họ chắc là mua được ở đâu đó."
"Tôi biết rồi." Giám đốc Cố búng ngón tay một cái, nam quỷ tự giác chui vào lá bùa.
Người khác không có phản ứng cũng là chuyện bình thường, nhưng ngay cả cô gái nhỏ nhìn lén ông ta cũng không có phản ứng gì sao2
Chẳng lẽ là bởi vì ông ta mang theo quá nhiều vệ sĩ, bao vây kín mít, mờ mờ ảo ảo giống như người nỗi tiếng, vì vậy mới khiến cô gái nhỏ tò mò?
Không đúng, giám đốc Cố càng tin vào trực giác của mình.
Quanh người cô gái này có lớp nguyên khí rất dày đặc của người trong Huyền môn, cho nên bùa bình an mà những người khác đang đeo chắc chắn xuất phát từ trong tay của cô gái này.
"Khụ khụ khụ..." Cổ họng của giám đốc Cố lại bị ngứa, phải đến khi ho ra một ngụm máu, cảm giác đau ngứa mới đỡ hơn, dễ chịu hơn một chút, nhưng cảm giác cơ thể không có sức sống càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Thôi quên đi, các cô gái trẻ thường hay tò mò, sau khi bị ông ta dùng ánh mắt cảnh cáo liền ngoan ngoãn, bị nhìn mấy lần cũng không sao.
Không còn bị nam quỷ theo dõi, Tô Vân Thiều cũng không nói gì thêm.
An toàn trở về nhà họ Tô, ba Tô ở công ty, mẹ Tô đi thầm mỹ viện, Tô Húc Dương di tìm bạn bè, quỷ sai và mấy con quỷ học bá cũng đang đi lang thang bên ngoài, trong nhà chỉ có hai chị em họ và dì giúp việc.
Tô Vân Thiều gọi Tô Y Y vào phòng, nói về những gì đã xảy ra trong phòng chờ VIP và dặn dò: "Chuyện này chỉ có chị em chúng ta biết, đừng nói cho những người khác.”
Trước đây, cho dù cô có gặp phải án tử, Tô Vân Thieu cũng sẽ nói với các bạn nhỏ của mình, đây là lần đầu tiên cô cố tình dặn dò người khác phải giữ bí mật, Tô Y Y đã nhận ra tầm quan trọng và tính nguy hiểm của việc này.
"Nếu biết sẽ có nguy hiểm gì sao?"
Tô Vân Thiều: "Đó là người mà chị không thể đối phó được, không biết chuyện sẽ an toàn hơn.”
Nếu không phải Tô Y Y đã phát hiện ra manh mối ở phòng chờ, Tô Vân Thiều cũng sẽ lựa chọn giấu giễm cô ấy.
Ở trong mắt Tô Y Y và hệ thống, Tô Vân Thiều không gì không làm được, có thể khiến Tô Vân Thiều cảm thấy khó giải quyết, nhất định là việc rất rắc rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận