Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 700:

Chương 700:Chương 700:
Chương 700:
"Nói lung tung gì thế?" Tô Vân Thiều vẫy tay ra hiệu, hai bé yêu quái nhanh thoăn thoắt trở về quấn ở trên cánh tay cô,"Hai em là rắn độc, còn độc ở nơi này rất có thể là bởi vì sương mù nên mới trở thành khu vực bị nhiễm độc, sinh vật vì sinh tồn tự nhiên mà tiến hóa nên mới sinh ra độc tố, cả hai không giống nhau."
Vân Tiêu không hiểu lắm,"Chẳng phải độc nặng sẽ kháng được độc nhẹ sao.”
Vân Đình cũng nghĩ như vậy,"Vậy thì khả năng bách độc bất xâm được nhắc tới trong tiểu thuyết với phim truyền hình là như thế nào vậy?" Tô Van Thiều: "..." Rốt cuộc hai người họ đã bị may người Nguyễn Mai dẫn đi xem bao nhiêu tiểu thuyết và phim ảnh kỳ quái rồi thế?
"Bách độc bất xâm là bởi vì đã trúng rất nhiều độc, cơ thể đã sinh ra kháng thể chống lại độc tố, cho nên khi nhiễm cùng một loại độc thì sẽ không có tác dụng, mà cũng không phải là miễn nhiễm với tất cả các loại độc khác, phim và truyện đều là phóng đại cả thôi."
Đông Kiến Bạch vẫn đi theo sau lưng Tô Vân Thiều, nghe đến đó thật sự không nhịn được, không thể không bước tới, chân thành đề nghị: “Iô đạo hữu, việc giáo dục rắn phải được nhanh chóng tiến hành." Tô Van Thiều đồng ý: "Đã dạy cho hai người họ rồi, chỉ là lịch trình ban đầu tương đối ngắn, nhiều thứ còn chưa biết, sẽ bổ sung từ từ.”
Đông Kiến Bạch yên tâm, anh ta cũng không muốn nhìn thấy mấy con rắn đáng yêu như vậy bị phim truyện tiêm nhiễm những kiến thức không thực tế.
Lúc này, Nguyễn Mai từ dưới đất chui lên: "Đại nhân, tôi đã chui hơn ba mươi mét, nhưng không phát hiện gì cả, nếu không thì tôi chui xuống sâu hơn để xem thử?"
Chỉ có một mình Nguyễn Mai, chui quá sâu, lỡ như ở phía dưới xảy ra chuyện, Tô Vân Thieu rất khó để ứng cứu kịp thời, liền lắc đầu: "Đi lên đi." Sau khi Nguyễn Mai đi lên, cả người đều không được tự nhiên, cô ấy lắc nhẹ để rũ bỏ bùn đất không dính trên người, tự giác chui vào trong vòng tay gỗ hoe.
Tô Vân Thiều: "Tuệ Tâm đạo hữu, thôn Cổ có chỗ nào đặc biệt không?"
Tuệ Tâm do dự một chút: "Muốn nói đến nơi đặc biệt, chắc là từ đường và nghĩa trang, nhưng từ đường là nơi người ngoài như chúng ta không thể vào."
Hơn nữa cho dù thật sự muốn đi từ đường, cũng không thể giữa thanh thiên bạch nhật đi tới như vậy được, thế nào cũng bị người của thôn Cổ đuổi ra ngoài thôi.
Mấy người bọn họ trao đổi ánh mắt, xác nhận đêm nay sẽ hành động, đi đến từ đường de thăm dò.
Tuệ Tâm: "Thôn Cổ có hai nghĩa trang, một là phần mộ tổ tiên, hai là phần mộ của trẻ em chết trước tuổi trưởng thành. Phần mộ tổ tiên nằm ở một nơi có phong thủy tương đối tốt, nghĩa trang của trẻ em thì có phần tùy tiện hơn."
Dưới sự hướng dẫn của Tuệ Tâm, trước tiên bọn họ đến nghĩa trang của trẻ em nằm gần hơn để kiểm tra.
Còn chưa tới nơi thì từ xa đã nhìn thấy Phương Hữu Đức và Phùng Thành, hai người này vốn đã từng người rời đi từ trước đó, quy sai của hai người bọn họ cũng ở đây, hai người hai quỷ mặt đối mặt, dường như là đang tranh chấp cái gì đó.
Với loại trường hợp này, mấy người bọn họ đi ngang qua mà không vào khuyên can thì sẽ bị nghi ngờ là đang xem náo nhiệt, nếu ở từ xa mà xem thì sẽ tránh được hiem nghỉ, nhưng sẽ phải chứng kiến cảnh tượng đôi bên giằng co tranh chấp.
Tóm lại, chính là làm như thế nào cũng có chút không đúng, nhìn một lúc thì dừng lại, yên lặng lui về phía sau vài bước, duy trì một khoảng cách để không nghe thấy bên kia đang nói cái gì.
Tô Vân Thiều nhỏ giọng hỏi: "Hai người bọn họ có chuyện gì vậy?
Tuệ Tâm và Đông Kiến Bạch cũng sẽ không bàn luận về chuyện của người khác sau lưng họ, câu hỏi của Tô Vân Thiều rơi vào yên lặng.
Vẫn là Tiêu Thành thấy hai người không ai nói lời nào, liền nói: "Năm đó hai người bọn họ đã gia nhập vào phái Ngự Quỷ cùng năm, người trước người sau chỉ kém nhau mấy tháng, quan hệ huynh đệ cũng không tệ, không ai biết đã xảy ra chuyện gì, dù sao hiện tại Phương đạo hữu di ra ngoài đều nói mình là tán tu, không đề cập tới xuất thân tông môn trước kia, quan hệ với những người khác ở trong phái Ngự Quỷ cũng không tốt lắm."
Tô Vân Thiều: 22?
"Ý của cậu là anh ta chỉ nói mình là tán tu, chứ không phải là bị phái Ngự Quỷ trục xuất khỏi tông môn?”
Lời nói này đã thu hút sự chú ý của hai người Tuệ Tâm và Đông Kiến Bạch, bọn họ không hiểu loại tin nhảm này từ đâu mà có.
"Tô đạo hữu nghe ở đâu việc Phương đạo hữu bị phái Ngự Quỷ trục xuất vậy?"
Ở kiếp trước, Tô Vân Thiều nghe nói Phương Hữu Đức đã bị chưởng môn và trưởng lão phái Ngự Quỷ trục xuất khỏi tông môn, tính thời gian thì chính là năm nay. Lúc trước, thời điểm Lạc Tầm Lục giới thiệu chỉ nói Phương Hữu Đức là tán tu, cũng không nói là Phương Hữu Đức của phái Ngự Quỷ, cô còn tưởng rằng chuyện này đã xảy ra rồi. "Không phải mọi người đều nói anh ta là tán tu sao?”
Lúc này Tuệ Tâm đã hiểu ra vấn đề, nói: "Phái Ngự Quỷ năm nay chỉ có một suất tham dự đại hội Huyền môn, Phương đạo hữu đã nhường suất đó cho sư đệ, còn bản thân thì giống như những người khác cùng nhau thông qua vòng loại mà tiến vào vòng bán kết.
Khi Đông Kiến Bạch nói đến chuyện quan trọng thì không còn ăn nói vụng về, mà rất lưu loát: "Phương đạo hữu là đệ tử có thiên phú cao nhất của phái Ngự Quỷ trong suốt mười năm qua, nếu không phát sinh việc khi sư diệt tổ, phản bội sư môn thì sẽ không có khả năng bị trục xuất."
Bạn cần đăng nhập để bình luận