Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 110:

Chương 110:Chương 110:
Chương 110:
Theo như lời của Trần Tinh Nguyên, người bạn tên Chúc Dân Học của cậu ấy có nuôi một con mèo tai cụp.
Nói như vậy, hai còn mèo một đen, một cam bị cậu ta ngược đãi mà chết rất có thể là mèo hoang hoặc mèo bị lạc.
Không thể đem mấy con mèo này về nhà được, nhất định cậu ta phải ra tay ở bên ngoài.
Một hai lần có lẽ không ai chú ý, nhưng nếu cậu ta làm nhiều lần như vậy, rất có thể sẽ bị người ta nhìn thấy, trừ phi Chúc Dân Học tìm được một chỗ kín đáo để ra tay. Trải qua quá trình tìm hiểu thông tin về Cái Khiết, bọn Tần Giản đã quen đường quen lối.
Hơn một tiếng sau, chín người tập hợp tại phòng riêng trong nhà ăn, dán bùa cách âm lên, yên tâm mà trao đổi tin tức mới tìm được.
Hứa Đôn: "Tiểu khu này đã có từ lâu, rất nhiều người lớn tuổi sống ở đó. Xung quanh khu này cũng có rất nhiều mèo hoang, những người trẻ tuổi sẽ cho chúng ăn thức ăn của mèo, còn những người già sẽ cho chúng chút canh thừa và xương xau, cho nên có thiếu mắt mây con mèo hoang cũng chẳng có ai chú ý tới?"
Lôi Sơ Mạn: "Vốn dĩ điều kiện kinh tế của nhà họ Chúc khá tốt, thanh tich cua Chuc Dan Hoc cũng không tôi, nhưng sau này chuyện công ty của ba cậu ta nhận hối lộ đã người ta phơi bày ra ánh sáng, danh tiếng của gia đình họ trong tiểu khu không còn được tốt. Nghe nói từ sau cấp hai, thành tích của Chúc Dân Học đã trượt dốc không phanh, mẹ cậu ta phải đi khắp nơi đăng ký cho cậu ta học các lớp học thêm."
Triệu Tình Họa: "Thành tích thời còn học cấp hai của Chúc Dân Học rất tốt, vì thế đi đâu mẹ Chúc cũng khoe con trai mình sẽ vào học ở Thanh Bắc, nhưng về sau thành tích học tập của Chúc Dân Học trượt dốc, ở nhà bà ấy thường xuyên đánh chửi con trai, còn ba Chúc ban đầu vốn không đánh con trai, nhưng sau khi bị công ty sa thải không tìm được công việc nào tốt nữa, lần nào uống say về nhà cũng đánh cậu ta, cứ gặp là đánh, hàng xóm xung quanh ai cũng biết."
Tần Giản chưa nói đến nhà họ Chúc, mà nói tới Trần Tinh Nguyên trước: "Máy năm nay nhà cậu mới bắt đầu kinh doanh ở bên ngoài, điều kiện trong nhà cũng dần tốt hơn, cho nên bây giờ ba cậu mới đưa cậu vào trường cấp ba tư lập học. Trùng hợp là, nhà họ Chúc đã từng tiết lộ với người khác rằng muốn đưa con trai đến trường chúng ta học, sau này ba cậu ta gặp nạn nên chuyện này mới không thành.”
Tin tức mà Bách Tinh Thần nghe được cũng không khác của may người họ cho lắm, bọn họ nói không sai biệt lắm, cho nên cậu rút ra tổng kết: "Một người vốn ngang hàng với mình đột nhiên phát lên, gia đình cậu thì càng ngày càng tốt, còn cậu ta lại bị cả ba lẫn mẹ bạo hành, một trên trời một dưới đất, chênh lệch quá lớn, cậu ta không chấp nhận nỗi, cho nên nảy sinh ra một số vấn đề về tâm lý."
Tô Y Y nhíu mày thật chặt: "Như vậy cũng không thể trút giận lên trên người của mèo được?”
Tô Vân Thieu vẫn luôn im lặng lắng nghe bọn họ phân tích, chờ đến khi mấy người họ không nói gì nữa, lúc này cô mới hỏi người vẫn giữ im lặng hồi lâu - Trần Tinh Nguyên: "Cậu định làm như thế nào?"
Trần Tinh Nguyên: "Em muốn đến gặp mặt hỏi cậu ta cho ra lẽ!"
Bạn bè quen biết nhiều năm bỗng trở thành kẻ bạo hành mèo, còn có khả năng đã cố ý ném chết mèo của mình, cho dù là ai cũng đều khó chấp nhận được.
Tần Giản và Phó Diệp mô phỏng lại cảnh gặp mặt giữa hai người bạn, đồng thời yêu cầu Trần Tinh Nguyên nên nghĩ xem lúc đó sẽ nói gì cho tốt, tránh cho đến khi ấy lại không nói được gì.
Lôi Sơ Mạn, Triệu Tình Họa lo lắng lát nữa hai người này có thể xảy ra xung đột, đề nghị hẹn Chúc Dân đến đây, chẳng may xảy ra chuyện gì thì còn có mấy người bọn họ ở đây, cậu ấy sẽ không bị thua thiệt.
Trong khi mấy người bọn họ đang bận đưa ra ý kiến của mình, có một con mèo sữa nhỏ mà không ai nhìn thấy được, cả người đầy máu đang kêu meo meo, nghiêng nghiêng ngả ngả đi đến bên chân Tô Vân Thiều, mỗi bước chân đều để lại một vệt máu nhỏ như hình hoa mai.
Bé như vậy mà cậu ta cũng ra tay được sao?l
Hệ thống tức giận đến dậm chân, nghẹn họng nửa ngày nó cũng phải chửi thề một câu, chỉ thiếu chút nữa nó đã lên tăng xông rồi.
Tô Vân Thiều vừa cúi đầu nhìn, phát hiện con mèo sữa này đang chủ động ăn vạ cô. Cô tạo ra một thủ quyết, biến ra một luồng âm khí, chỉ trong nháy mắt, tất cả máu và vết thương trên người con mèo sữa nhỏ này đã biến mắt, biến thành một con mèo nhỏ màu cam sạch sẽ.
Mèo cam nhỏ gãi gãi tai, liếm liếm móng vuốt, phát hiện hình dạng của mình đã thay đổi, nó vui vẻ ôm lấy chân Tô Vân Thiều mà làm nũng như một đưa trẻ, tiếng kêu của nó mềm mại đến mức nếu hệ thống có tay cũng muốn vuốt ve nó mấy cái.
Được con mèo cam nhỏ vừa ôm vừa cọ chân nhưng Tô Vân Thiều lại không động đậy gì, mặt cũng không để lộ cảm xúc gì.
Hệ thống: 2!I
Không hỗ là ông lớn của Đạo gia, cả đàn ông và thú lông xù cũng đều không thể ảnh hưởng đến tốc độ mở rộng lãnh thổ của côi
Tác giả có lời muốn nói:
Tô Vân Thiều: Số lượng quỷ trong nhà lại tăng thêm rồi.
Trần Tinh Nguyên phải chuẩn bị tâm lý một lúc lâu mới quyết định gọi điện thoại cho người bạn kia, nhưng cuộc gọi đầu tiên đổ chuông đến tận khi tự ngắt, cũng không có ai nghe máy.
"Có lẽ cậu ấy đang bận, nếu không em gọi lại sau cũng được?”
"Một tiếng trống là thêm dũng khí, hai tiếng trống sa sút tinh thần, ba tiếng trống suy kiệt dũng khí, đây mới là bước đầu tiền mà cậu đã rút lui rồi sao?"
Tần Giản tự nhận là anh trai của Hứa Đôn và Trần Tinh Nguyên, đương nhiên sẽ che chở cho em trai mình nên giúp cậu ta gọi lại một cuộc điện thoại nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận