Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 774:

Chương 774:Chương 774:
Chương 774:
Vậy thử xem saol
Tô Vân Thiều không có sẵn ngọc ở trong người, cho nên cô chỉ có thể dùng nguyên khí của mình làm vật dẫn, cô nâng Bút Phán Quan lên, bắt đầu vẽ trong không trung.
Từ lúc Tô Vân Thiều học vẽ bùa cho tới nay, chưa bao giờ khó khăn tới cỡ này, hệt như có một thứ vô hình nào đó đang giữ chặt lấy tay cô, không cho cô động đậy, cô đành phải rót thêm thật nhiều nguyên khí vào bút thì mới nhích tay được một chút.
Lá bùa bình an này cực kỳ khó vẽ, nguyên khí được dùng để vẽ nó nhiều hơn bắt kỳ một lá bùa bình an nào mà cô từng vẽ trước giò, thậm chí còn nhiều hơn lượng nguyên khí mà cô dùng để vẽ bùa sét trời.
Có điều khi lá bùa được vẽ xong, hiệu quả nó mang lại cũng rất khác. Toàn bộ lá bùa được vẽ bằng Bút Phán Quan như tỏa ánh sáng màu vàng kim, thứ mà các bùa chú bình thường khác không có.
Tô Vân Thiều không hiểu ánh sáng màu vàng kim đó có nghĩa là gì, cũng không dám để lung tung, bèn dùng điện thoại chụp một bức ảnh gửi cho Diêm Vương.
Tô Vân Thiều: Em vừa mới dùng Bút Phán Quan để vẽ một lá bùa, anh có biết đây là cái gì không? Diêm Vương trả lời ngay lập tức: Em có thể dùng được Bút Phán Quan rồi sao?
Tô Vân Thiều: Em đã sử dụng hết toàn bộ công đức được thưởng ở thôn Cổ để sửa lại nó, vì thấy đã khôi phục được sáu mươi phần trăm nên em quyết định thử một chút, lúc hạ bút có hơi khó khăn, phải dùng tới rất nhiều nguyên khí, có điều cuối cùng cũng đã vẽ được rồi nè.
Diêm Vương: Bùa chú được vẽ bằng thần khí đương nhiên sẽ tốt hơn loại bùa chú được vẽ bằng các loại bút thường khác, đây là hàng cực phẩm đấy, bùa bình an mạnh nhát cũng chỉ tầm cỡ đó mà thôi.
Bùa chú được chia thành bốn loại, theo chất lượng của nó, bao gồm cap thấp, cấp trung bình, cấp cao, cấp cực phẩm.
Xác suất tạo ra bùa chú cực phẩm là cực kỳ thấp, không chỉ yêu cầu bản thân bùa sư phải có tu vi cao, có thiên phú vẽ bùa, mà từ lá bùa, bút vẽ, cho đến chu sa đều phải là loại cực phẩm, ngoài ra còn một thứ quan trọng nhất nữa là: vận khí.
Tô Vân Thiều chưa từng nghĩ mình là người có vận khí cao, cũng chưa từng đòi hỏi khắt khe về chất lượng của các tài liệu dùng để vẽ bùa, loại bùa tốt nhất mà Tô Vân Thiều từng vẽ cũng đã đạt tới loại bùa cấp cao rồi, không ngờ lần này khi dùng Bút Phán Quan thì lại có thể tạo ra được bùa cực phẩm.
Có điều...
Tô Vân Thiều: Dùng tám mươi phần trăm nguyên khí trong người em cũng chỉ vẽ được một lá bùa bình an cấp cực phẩm, em thấy cái giá phải trả hình như hơi lớn rồi đó.
Diễm Vương: Khi Bút Phán Quan khôi phục hoàn toàn thì không tốn nhiều nguyên khí vậy nữa đâu, đương nhiên một phần cũng là do tu vi hiện tại của em vẫn còn quá yếu.
Tô Vân Thiều: Với lại không thể vẽ trên lá bùa bình thường được đâu, em đã phải dùng nguyên khí làm vật dẫn đó, hạn sử dụng cũng quá ngắn, tính ra khá vô dụng. Diêm Vương: Em bắt thần khí dùng chu sa và lá bùa bình thường hả? Thần khí mà có khí linh chắc sẽ khóc cho em xem đó.
Diêm Vương: Em phải dùng loại ngọc cao cấp nhất, cũng như chu sa và lá bùa loại cực phẩm, hoặc là dùng nguyên khí vẽ trực tiếp lên cơ thể người, như thế sẽ có hiệu quả được lâu hơn.
À há, ý kiến này hay nè nha.
Tô Vân Thiều chớp chớp mắt, cô bỏ qua ba con quỷ sai có đầy lệ khí trên người, bỏ qua Vân Tiêu và Vân Đình da quá dày mà nhìn thẳng vào mắt Đào Yêu.
Đào Yêu: III
Hu hu hu, cô không được tới gần tôi, cô đi ra đi. Mỗi lần dùng Bút Phan Quan vẽ bùa đều tiêu tốn rất nhiều nguyên khí, Tô Vân Thiều nhát định phải ngồi xuống khôi phục nguyên khí lại mới có thể tiếp tục thử một lần nữa, giờ chỉ chọn trước một người để chuẩn bị sẵn thôi.
Nguyễn Mai, Thiện Nhi và Ngạc Nhi sử dụng âm khí và quỷ khí để tu luyện, không hợp làm vật chứa đựng bùa chú vốn dùng nguyên khí làm vật dẫn, còn Vân Tiêu và Vân Đình thì tuổi còn nhỏ, nên xem tới xem lui cũng chỉ có cái tên Đào Yêu giả vờ non choẹt này là thích hợp nhất.
Tô Vân Thiều mỉm cười nói: "Chỉ vẽ trên cơ thể cậu một lá bùa bình an mà thôi, không làm cậu bị thương đâu, đừng sợ.”
Nụ cười của cô trong mắt Vân Tiêu, Vân Đình vẫn dịu dàng như trước, nhưng trong mắt Đào Yêu, cậu ta cảm thấy nụ cười này giống hệt nụ cười của Hoàng hậu khi dụ dỗ công chúa Bạch Tuyết ăn quả táo độc vậy.
"Cô muốn lôi tôi ra làm vật thí nghiệm thật đấy hả? tôi là Đào Yêu nhỏ yêu dấu, đáng mến nhất của cô đó!"
Tô Vân Thiều lấy điện thoại ra, mở danh bạ lên, tìm số điện thoại của Diêm Vương, rồi đặt hờ ngón tay trên nút gọi: “Hay là cậu lặp lại lần nữa trước mặt anh ấy đi!"
Đào Yêu thông minh đổi giọng: "Được rồi, làm đi, nhẹ nhàng một chút." Nói xong, cậu ta giơ cánh tay nhỏ nhắn mập mạp của mình ra, vì sợ mà quay đầu đi chỗ khác, giống như một đứa trẻ đang sợ hãi khi sắp bị bác sĩ chích vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận